Ban đêm oi bức mưa rơi lác đác, khắp nơi đều ẩm ướt. Dưới thời tiết khiến người ta không thoải mái thế này, An Triệt chạy từ tòa nhà của đài truyền hình NTV trở về, nhưng tâm trạng lại vô cùng tốt.

Hôm nay bàn kế hoạch về show tống nghệ mới, mình đã chính thức được xác nhận là một trong những vị MC của chương trình. Không chỉ như thế, cậu còn gặp được Thiên vương về tống nghệ trong truyền thuyết – Lộ Trạch, Lộ Trạch xem ra cũng rất cởi mở và dễ bắt chuyện, còn cười nói mấy lời hài hước với An Triệt, khiến cho An Triệt hưng phấn đến nổi không biết phải nói gì.

Cho nên.. có lẽ rất nhanh thôi mình có thể đuổi kịp rồi? Hôm trước Dịch Tử Duy chính thức được debut, phát hành album của chính mình mang tên 《break! 》, ca khúc chủ đề cùng tên chỉ trong hai ngày đã nhanh chóng leo lên top một trong bảng ca khúc mới, lượng kích vào mv cũng cao đến kinh người.

Cho dù là lấy thân phận MC tống nghệ để debut cũng không thể nào bạo hồng nhanh như A Duy được, nhưng tốt xấu gì mình cũng sẽ không dậm chân tại chỗ nữa.

Khi trở về nhà trọ cũng đã hơn mười giờ, hai ngày nay Bùi Thước quay phim đến tối có lẽ sẽ không quay về nhà trọ, Dịch Tử Duy cũng không biết đi đâu.

An Triệt vừa tắm rửa xong, còn chưa kịp mặc xong quần áo, tiếng chuông cửa gấp gáp vang lên liên tục. An Triệt tưởng Bùi Thước lại không mang theo chìa khóa, vì vậy vội vàng quấn khăn tắm đi ra mở cửa.

Nhưng mà người đứng ở sau cánh cửa lại khiến An Triệt trợn tròn mắt, đó là Dịch Tử Duy đã say khướt.

Dịch Tử Duy trở về từ tiệc ăn mừng, hắn uống không ít, nhưng ở khách sạn đã nôn ra hết rồi, cho nên hiện tại cũng coi như tỉnh táo, trông thấy bên trong cửa An Triệt chỉ quấn khăn tắm, đột nhiên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nồng đồ rượu vừa mới đè xuống tựa như lại dâng lên lần nữa.

Hết lần này tới lần khác An Triệt còn không biết sống chết mà tới đỡ hắn, mang theo mùi sữa tắm thơm ngát lại ấm áp dựa vào hắn, tay hắn được nâng lên khoác trên vai hơi gầy của thanh niên, cảm xúc mềm mại làm Dịch Tử Duy có chút không nỡ rút tay về, giả vờ say đến nổi không đi được dựa vào trên người An Triệt.

Chỉ vài bước ngắn ngủi đỡ Dịch Tử Duy trở lại phòng của hắn, An Triệt thiếu chút nữa đã mệt muốn ngã xuống. Sau khi đỡ Dịch Tử Duy lên trên giường, An Triệt đang chuẩn bị rời đi, nhưng nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Dịch Tử Duy, An Triệt lại dừng bước quay trở lại.

Giờ phút này thanh niên nằm trên giường không còn vẻ mặt lạnh lùng của ngày thường nữa, vẻ mặt ngủ an nhàn đẹp trai không chút đề phòng lại khiến cho An Triệt nhịn không được nhìn thật lâu, hắn nhịn không được vươn tay ra, sờ nhẹ dung mạo sâu sắc cùng với sống mũi cao thẳng của Dịch Tử Duy.

Tôi thật sự rất thích anh, Dịch Tử Duy. An Triệt nói thầm trong lòng, cũng chỉ có lúc anh ngủ mới không lạnh lùng với tôi.

Nghĩ như vậy, An Triệt nhịn không được véo cằm của Dịch Tử Duy cho hả giận, nhỏ giọng nói: "Nam nhân bạo lực lạnh lùng đáng chết! Lần trước thế mà lại thẳng thừng bỏ mặt tôi mà đi! Hừ, bây giờ anh ngủ thành như vậy, có tin tôi trả thù anh không? Này, thừa dịp anh say nếu tôi cố ý làm loạn với anh, sau khi tỉnh lại bắt anh chịu trách nhiệm với tôi, đoán chừng anh cũng không còn cách nào đi?"

Nói xong, An Triệt cười ngây ngô ha ha vươn hai tay ra, không kiêng nể gì mà ăn đậu hủ trên người của Dịch Tử Duy, A, bờ vai không tệ, ài, eo tuy gầy nhưng rất rắn chắc, ồ, nhìn xem cơ bụng.. Chậc chậc, nhìn không ra dáng người của tên này cũng tốt như vậy!

Bị An Triệt chiếm tiện nghi, giờ phút này Dịch Tử Duy vô cùng nóng, không chỉ vì bị An Triệt trêu chọc làm cả người nóng lên, càng nhiều hơn nữa là lửa giận trong lòng. Tên ngu ngốc này vừa mới nói cái gì? Rượu vào làm loạn sau đó bức mình chịu trách nhiệm với cậu ta? Cậu đối với người mình thích đều dùng loại thủ đoạn này sao?

An Triệt là điển hình của loại người có tâm xấu xa mà không có gan làm, ăn đậu hủ đủ rồi chuẩn bị rời đi, trước khi đi còn nhịn không được nói: "Ha ha, anh nói xem có muốn tôi để lại dấu hôn trên người, sau đó sáng mai nói cho anh biết là do anh làm không?" Chỉ cần nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của Dịch Tử Duy một chút thôi, An Triệt cũng đã cảm thấy thoải mái rồi.

Nhưng mà, lúc hắn muốn từ trên người Dịch Tử Duy rút tay về, thì cánh tay lại bị Dịch Tử Duy mạnh mẽ nắm lại.

Dịch Tử Duy vốn định trực tiếp giáo huấn tên này một trận, nhưng vừa mở mắt, chống lại vẻ mặt hoảng sợ của An Triệt, tuy vẫn còn rất tức giận, nhưng không biết tại sao lại nổi lên ý xấu xa.

Giả bộ say rượu, Dịch Tử Duy kéo An Triệt một cái, An Triệt không đề phòng lập tức nhào lên người Dịch Tử Duy với bộ dạng hết sức khó coi. Không đợi An Triệt đứng lên, vị trí giữa hắn và Dịch Tử Duy bỗng nhiên đảo ngược, hắn bị Dịch Tử Duy áp chặt dưới thân thể.

Sau khi đè An Triệt ở phía dưới, Dịch Tử Duy rất nhanh liền hối hận, này thật sự là một cách làm không ổn. Thanh niên dưới thân chẳng biết tại sao, bắt đầu vô ý thức không đẩy ra nữa, rõ ràng đang do dự vươn tay ra đặt lên trên lưng hắn, nhẹ nhàng vòng lên lưng hắn.

Dịch Tử Duy còn chưa nghĩ ra tiếp theo nên làm gì, bỗng nhiên nghe thấy An Triệt thì thầm: "Haiz, thừa dịp lúc anh uống say mới có thể chiếm được tiện nghi của anh, dù sao anh cũng không nhớ ra được, sau khi tỉnh lại đừng tìm tôi tính sổ ah."

Dịch Tử Duy vừa bực mình vừa buồn cười, tên ngu ngốc này vậy mà còn cho rằng cậu đang chiếm tiện nghi của hắn?

Hắn vùi đầu vào bên cổ của An Triệt, dùng môi nhẹ nhàng vuốt ve da thịt bên tai thanh niên, thỏa mãn nghe thấy tiếng An Triệt hít một ngụm khí lạnh, nhưng lập tức hắn nghe thấy An Triệt bất mãn nói: "Chẳng lẽ Dịch Tử Duy đang mộng xuân? Đậu, kỹ thuật cũng thật chênh lệch!"

Vừa nói xong câu đó, An Triệt liền cảm thấy người phía trên hình như cứng đờ, lập tức động tác càng thêm xấu xa. Bờ môi nóng hổi có mạnh có yếu hôn lên cổ mình, nơi bị hôn đưa tới cảm giác tê dại làm cho An Triệt ngay lập tức không có tiền đồ mà bắt đầu ý loạn tình mê, bởi vậy cũng không hề phát giác, khăn tắm đã sớm bị giật xuống rồi.

"Này.. cái tên này nằm mơ thấy cảnh rất không chừng mực a.." An Triệt cảm giác mình sắp bị thiêu cháy rồi, muốn vươn tay đẩy 'Con ma men "này ra, nhưng hai tay lại tựa như không tuân theo mệnh lệnh mà không rời khỏi eo của Dịch Tử Duy.

" Được rồi.. Tôi, tôi nhận mệnh.. "Dịch Tử Duy cảm thấy nếu làm nữa nhất định sẽ gây ra sát thương nên hắn mạnh mẽ kiềm chế để dừng lại, bỗng nhiên nghe thấy An Triệt mang theo âm thanh ủy khuất nói." Kỳ thật tôi nguyện ý làm loạn với anh khi anh say rượu, chỉ cần anh không nhớ rõ chuyện này, tỉnh lại đừng trách tôi là được. "

Dịch Tử Duy chỉ cảm giác tâm mình như bị véo nhẹ một cái, tên này đã thích mình.. Đến loại tình trạng này rồi sao?

Thở dài, Dịch Tử Duy dùng âm thanh khàn khàn nỉ non ở bên tai thanh niên:" An Triệt. "

" Ôi chao! "An Triệt sửng sốt một chút." Đối tượng mộng xuân.. là tôi sao? Đậu, xem ra anh cũng không có thẳng như anh nói a.. A! "

-----------------------*****************-----------------------​

Sáng hôm sau lúc Bùi Thước mệt mỏi trở lại nhà trọ, liền nhìn thấy An Triệt tựa như là kiến bò trên chảo nóng hoang mang lo sợ.

Hiếm khi nhìn thấy vẻ mặt đưa đám của An Triệt, Bùi Thước cảm thấy vô cùng mới lạ, liền cố chống lại cơn buồn ngủ hỏi cậu có chuyện gì xảy ra. Sau đó An Triệt hàm hàm hồ hồ kể hết sự kiện tối hôm qua, Bùi Thước cảm thấy tam quan của mình đã đổi mới rồi.

" Cậu, cậu và Dịch Tử Duy đã làm rồi hả? "Không nghe lầm chứ! Trước đó Dịch Tử Duy không phải còn nghiêm khắc, cảnh cáo An Triệt cách hắn xa một chút hay sao?

" Cũng không tính là làm ah! Anh ta uống say, giống như đang mộng xuân, còn gọi tên của tôi, sao tôi có thể nhịn được, liền.. "An Triệt nói năng lộn xộn, ảo não vò đầu." Trọng điểm không phải là có làm hay không, mà là sáng hôm nay lúc tôi tỉnh lại trên giường của Dịch Tử Duy thì anh ấy đã đi mất rồi, anh ấy chắc chắn đã biết rõ chuyện xảy ra tối hôm qua rồi! Cậu nói xem lấy tính cách của anh ấy, có phải tức giận đến nổi trực tiếp rời đi không? "

Bùi Thước trong lòng tự nhủ có lẽ là thật rồi, nhưng nhìn sắc mặt của An Triệt chỉ có thể an ủi:" Không thể nào, không phải cậu nói hắn gọi tên của cậu à, cái này đã nói lên.. "

An Triệt vội vàng cắt ngang:" Ai nha điều này không nói rõ được cái gì, thời điểm nửa người dưới xúc động cái gì cũng chẳng quan tâm. Đậu, sao tôi lại trêu chọc phải một tên thẳng nam chứ.. "

Nhìn thấy bộ dạng ủ rũ của An Triệt, Bùi Thước cũng không biết nói gì cho phải, trước đó Thành Mân trêu chọc Kỳ Du hậu quả chính là Kỳ Du quyết đoán rút lui ra khỏi Miracle, An Triệt trêu chọc Dịch Tử Duy hậu quả còn chưa rõ ràng lắm, nhưng đoán chừng cũng thật nghiêm trọng. Haiz, rất may là mình thẳng, không cần phải nghĩ đến chuyện sốt ruột như vậy.

Bùi Thước ngủ một giấc tới buổi chiều, sau khi tỉnh lại vẫn còn buồn ngủ đẩy cửa ra, trong phòng khách hai người hôn đến khó phân thắng bại lập tức chiếu sáng mù đôi mắt cậu! Bùi Thước không thể tin mà dụi mắt, tên gia hỏa đang đè gặm An Triệt, thật là cái tên lạnh như băng Dịch Tử Duy?

Nghe thấy tiếng bước chân của Bùi Thước, Dịch Tử Duy mới buông An Triệt ra, An Triệt bất mãn mà 'a..'một tiếng, ngẩng đầu nhìn thấy hình dáng Bùi Thước nghẹn họng nhìn trân trối, lập tức liền xấu hổ. Mà Dịch Tử Duy lại như không có việc gì liếc mắt nhìn Bùi Thước, ném lại một câu 'Tôi đi công ty" liền bình tĩnh tự nhiên mà bước đi.

"Này này, đừng phơi phới nữa, người ta đã đi rồi." Bùi Thước bưng ly nước vẻ mặt đầy kính nể ngồi xuống bên cạnh An Triệt. "Hiệu suất của cậu cũng quá cao rồi nha!"

An Triệt vẫn mang vẻ mặt mơ hồ: ".. Kỳ thật tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra.." Sau khi Dịch Tử Duy trở về không chỉ không muốn tuyệt giao với mình, ngược lại còn nói hôn mình cảm thấy không tệ, lúc ấy An Triệt cảm giác như được trúng 500 vạn vậy.

Tuy Bùi Thước đặc biệt hiếu kỳ, nhưng cũng không có ý muốn nghiêm mặt truy vấn đến cùng, đành phải im lặng cảm thán trong lòng, quả nhiên trên thế giới này chính là người không bẻ sẽ không cong ah.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play