Trong mắt mang theo hốt hoảng làm chuyện xấu, Chi Liễn cầm bản vẽ và bút trên tay, co thân thể lại, cẩn thận, lén lút xuống lầu, đi tới cửa chính.
Nghĩ đến chuyện hiện tại mình cần làm, lòng của cô từ từ dâng lên một cỗ cảm giác kích thích, vẻ mặt khẩn trương.
Cũng sắp đến rồi. . . . . . Trên trán của cô ứa ra mồ hôi, một lòng bùm bùm cuồng loạn.
Đi tới trước cửa chính, cô đưa đôi tay không ngừng run rẩy, nhẹ nhàng đem cửa mở ra, vô thanh vô tức đi ra ngoài cửa, rồi nhẹ nhàng đem nó khép lại.
Đợi một hồi lâu. . . . . .
"Hi hi hi! Không ai phát hiện." Nụ cười trên mặt cô từ từ gia tăng.
Rốt cuộc đi ra rồi, không uổng phí cô sáng sớm liền kéo thân thể mệt mỏi thích ngủ bò dậy.
Sáng sớm năm giờ không khí thật mát mẻ thoải mái, mặc dù trời mới sáng một chút, nhưng dựa vào những ánh sáng này cũng đã đủ rồi.
Huống chi là ở dưới tình huống không ai quấy rầy, chờ một chút, khẳng định không bao lâu nữa là có thể hoàn thành.
Chi Liễn vui vẻ sải bước, nét mặt vô cùng hưng phấn, đi một đoạn đường ngắn, cô rõ ràng bắt đầu bước chậm lại, tới một pho tượng giống như thiên sứ trước mặt, cô như mê muội nhìn qua xem lại nó, trong miệng phát ra tiếng thở dài ca ngợi.
Tới đây thật nhiều ngày, lần đầu tiên nhìn thấy một pho tượng giống như thiên sứ này thì cô liền nghĩ muốn đem nó vẽ vào trong bức tranh của mình, chẳng qua là với cá tính đáng sợ làm người ta sờ không được của Shabaka, cô vẫn không dám hướng anh nói.
Cuối cùng cô quyết định, thừa dịp không ai phát hiện liền len lén chạy đến, sau đó thần không biết quỷ không hay đem nó vẽ xuống.
Chọn một vị trí tuyệt vời chuẩn bị sẵn sàng, trên mặt Chi Liễn có tia sáng chói mắt trước đây chưa từng thấy, cầm bút và bản vẽ lên, bắt đầu chuyên chú vẽ.
Shabaka cứ như vậy đứng ở sau lưng Chi Liễn, nhìn bóng dáng chuyên chú vẽ tranh của cô, hai tay anh bắt chéo để ở trước ngực, nét mặt hứng thú.
Cô gái này. . . . . . Cô cho rằng mình không có phát hiện cô rời giường sao? Mặc dù hai người ngủ khác giường, nhưng nói thế nào cũng ngủ chung cùng một gian phòng không phải sao?
Anh đối với thanh âm nhạy bén dị thường, làm sao có thể không phát hiện!? Chỉ là anh hết sức tò mò, cô dậy sớm như vậy muốn làm cái gì, vì vậy mới bất động thanh sắc muốn nhìn một chút hành động của cô.
Khi cô mở cửa đi ra ngoài thì anh cho là cô muốn rời khỏi, trong lòng cảm thấy hết sức tức giận, tức giận cô muốn âm thầm rời khỏi anh.
Nhưng lúc anh mở cửa, sau khi nhìn thấy hành động của cô, không nhịn được nghĩ muốn cười to.
Chỉ là vẽ tranh mà thôi, có cần thiết lén lén lút lút như vậy sao?
Nhìn cô ngồi trước pho tượng, vẻ mặt chuyên chú. . . . . . Đúng rồi! Chính là ánh mắt này, chính là bộ dáng bây giờ của cô khiến anh cảm giác mê muội sâu sắc.
Có lẽ cô nhát gan, mềm yếu, sợ anh sợ muốn chết, nhưng lúc cô cố chấp chuyện gì thì loại bộ dáng nghiêm túc đó, lại làm cho anh động lòng. . . . . .
Một ý nghĩ trêu cợt cô hiện lên ở trong lòng Shabaka, khóe miệng vẽ ra ý cười, anh không tiếng động bước đến, hướng phương hướng của cô đi tới.
"Cô ở đây làm cái gì?"
Một thanh âm trầm thấp mang theo không vui từ phía trên Chi Liễn truyền đến.
Vừa nghe đến thanh âm quen thuộc này, cô không cần quay đầu cũng biết là ai.
Chi Liễn giống như người đầu gỗ cứng ngắc ở nơi đó, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Xong rồi. . . . . . Cô dùng sức nuốt từng ngụm nước bọt, chậm rãi đem đầu quay qua.
Shabaka. . . . . . Tại sao lại ở chỗ này. . . . . .
Giờ phút này, nụ cười trên mặt Chi Liễn so với khóc còn khó coi hơn, cô có một loại dự cảm không tốt giống như tai họa sắp xảy ra.
"Chào, chào." Buông công cụ trên tay, cô cứng ngắc đứng lên, cúi đầu, giống như đứa trẻ làm sai việc gì không dám nhìn anh.
"Cô sáng sớm ở chỗ này làm cái gì?" Giọng điệu của Shabaka mang theo một chút nghiêm túc, một đôi mắt giống như Ra-da không ngừng ở trên đầu cô quét nhìn.
"Tôi. . . . . . Tôi, tôi đang vẽ vẽ." Nếu bị phát hiện, vậy thì không cần lại che giấu nữa. Chi Liễn nhỏ giọng nói, đưa tay chỉ bản vẽ trên đất.
"Tại sao lén lén lút lút làm?" Giọng điệu Shabaka mặc dù nghiêm túc, nhưng đôi mắt lại tràn đầy đùa giỡn trêu cợt.
"Tôi, tôi không có được anh cho phép . . . . . ." Xoắn hai tay của mình, Chi Liễn lo lắng ngẩng đầu lên, cẩn thận nhìn Shabaka.
"Cho nên cô liền thừa dịp mọi người còn đang ngủ chạy đến đây?" Shabaka cố nén nụ cười, nhìn bộ dáng cô chột dạ.
Chi Liễn bất đắc dĩ dùng sức gật đầu.
"Cô có biết, ở chỗ này len lén làm chuyện như vậy là phải bị trừng phạt không?" Hai tay anh vẫn ôm trước ngực, trong khẩu khí có ý vị cảnh cáo.
"Tôi, tôi không biết, thật, thật xin lỗi." Vừa nghe đến trừng phạt, Chi Liễn bị sợ đến thân thể khẽ run một cái.
"Không được, tất nhiên phạm sai lầm thì phải nên tiếp nhận trừng phạt, cho dù cô là khách cũng giống vậy."
"Nhưng, có thể hay không. . . . . . Quên đi?" Chi Liễn đột nhiên đưa tay ôm lấy cái mông mình, mắt mang cầu khẩn nhìn Shabaka. Không nên đánh cái mông cô nha! Kia rất đau a. . . . . .
Cô gái này. . . . . . Cử động của cô khiến Shabaka nghĩ muốn cười to ra tiếng. Cô, cô chẳng lẽ tưởng rằng phạm sai lầm là muốn đánh đòn đi? Đây là trừng phạt cái gì chứ, cô tưởng rằng mình còn là đứa bé sao?
"Được rồi! Nếu chuyện này chỉ có một mình tôi phát hiện, mà những người khác không nhìn thấy, vậy nên tôi tha cho cô một mạng." Trong lòng anh đột nhiên nổi lên một chủ ý, thân thể từ từ hướng vào cô, trên mặt phát ra hơi thở nguy hiểm.
"Thật?" Vừa nghe đến mình không cần bị đánh mông, trên mặt vốn là bi thảm của Chi Liễn xuất hiện ánh sáng rực rỡ, cô mở to mắt cao hứng nhìn Shabaka.
Cặp mắt sáng ngời của cô khiến Shabaka có chút si mê, cũng theo nụ cười của cô gật đầu một cái.
"Nhưng mà, vì để cho cô ghi nhớ chuyện lần này, tôi vẫn là phải hạ xuống một trừng phạt nho nhỏ cho cô, tránh cô lần sau lại tái phạm."
"A. . . . . . sao lại như vậy. . . . . ." Lời của anh khiến Chi Liễn lại chu miệng lên. "Không đánh, không đánh đòn?" Cô dùng sức nuốt từng ngụm nước bọt.
"Không đánh đòn." Shabaka chậm rãi lắc đầu một cái, trong mắt mang theo nhu tình nhìn Chi Liễn.
"Được, được rồi! Không, sẽ không đau?" Cô lại lần nữa xác nhận.
"Sẽ không đau."
"Này, vậy phải làm sao?" Chi Liễn khẩn trương nhìn Shabaka đang cách mình càng ngày càng gần.
"Ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại." Shabaka nhẹ giọng ra lệnh.
Chi Liễn ngoan ngoãn làm theo. Cô ngẩng đầu lên, từ từ nhắm mắt lại.
Hơi thở ấm áp chợt phun ở trên mặt của cô, khi cô còn chưa kịp phản ứng thì môi đã bị một vị ẩm ướt xa lạ chiếm lĩnh.
Chi Liễn kinh hãi vội vàng mở mắt ra.
Anh. . . . . . Hôn mình!?
Shabaka đưa tay vòng quanh ôm Chi Liễn trong ngực thật chặt không thả, mang theo nhu tình, rồi lại có chút cuồng dã hôn cô.
"Anh . . . . . ." Người xấu. . . . . . Cô biết mình bị anh lừa, lời nói còn chưa nói ra miệng, anh thừa dịp cô mở to miệng thì đem ẩm ướt của mình dò vào trong miệng ấm áp của cô.
Bất tỉnh. . . . . . cô sắp bất tỉnh, hơi thở bá đạo của anh không ngừng xông vào não cô, trong đầu cô hỗn loạn đến nỗi ngay cả năng lực suy tính cũng không có, toàn thân giống như mệt lả bám vào trên người của anh.
Shabaka vươn tay ra giữ ở gáy cô, càng thêm dùng sức đem cô áp sát mình như muốn đem cô nhập vào trong đáy lòng không muốn buông tay.
Shabaka giật mình, cảm nhận được trong thân thể mình không ngừng dâng lên cảm giác nóng bỏng, chưa bao giờ có bất kỳ người phụ nữ nào có thể từ một cái hôn liền dậy lên dục vọng của anh, anh giờ phút này không chỉ muốn hôn cô, càng muốn đoạt lấy cô, cảm thụ cô.
Tay của anh chậm rãi đi tới trước ngực của cô, Chi Liễn không nhịn được dùng sức thở hổn hển một hơi, trong miệng phát ra thở gấp.
Chi Liễn rõ ràng cảm nhận được lửa nóng dục vọng của Shabaka đang để ở chính mình, mặt cô lập tức nhuộm đỏ.
Môi của anh đi tới trên cổ cô, ở trên cổ của cô để lại dấu ấn rõ ràng, tay của anh dò vào trong nội y cô, dò vào bên trong phòng hộ của cô, trực tiếp phủ lên ngực cô.
"Ừ. . . . . ." Chi Liễn chỉ có thể nhắm mắt lại, thân thể rung động, trong miệng bật ra rên rỉ.
"A! Ông trời của ta ơi!"
Khi hai người đang chìm đắm trong nhiệt tình muốn ngừng mà không được thì từ nơi không xa truyền tới tiếng kinh hô, làm cho bọn họ trong nháy mắt tỉnh táo lại.
Ông trời, cô đang làm gì? Cô. . . . . . Quá mất mặt. . . . . .
Cũng không thèm nhìn tới Shabaka một cái, cô vội vàng xoay người chạy vào bên trong nhà.
"Đáng chết!" Shabaka hung tợn nhìn về phía vị khách không mời mà đến, làm quấy rầy hai người bọn họ.
"Thật, thật xin lỗi, tôi không biết sáng sớm lại có người ở trong sân thân mật*." Byron mặt uất ức nhìn khuôn mặt giạn dữ của Shabaka.
*nguyên văn là quan hệ nam nữ ..ta thấy kì quá nên sửa bằng từ này ^^.
Phá hư chuyện tốt của người ta, anh cũng là rất lúng túng có được hay không? Hơn nữa người nọ còn là lão đại của mình.
Lần này làm nữ chính chạy, lão đại sẽ không đem anh ra trút giận chứ!
"Thôi." Sabaka dùng sức thở ra một hơi, cố gắng bình ổn dục hỏa trong cơ thể.
Anh . . . . . . Quá mê mẫn rồi. . . . . . Vốn chỉ là muốn trêu cợt Chi Liễn, không nghĩ tới chính mình vừa đụng vào cô liền không thể vãn hồi.
Mới vừa rồi nếu không phải là Byron xuất hiện, khó đảm bảo mình sẽ không ở chỗ này muốn cô. . . . . .
"Tôi, tôi là muốn ra ngoài kiểm tra xem có người nhân nào cơ hội lẻn vào hay không. . . . . ." Vì không để cho Shabaka nghĩ rằng mình là cố ý, Byron vội vã giải thích nguyên nhân mình xuất hiện.
"Tôi nói thôi." Shabaka đối với Byron rống to, anh dùng sức chùi chùi mặt, lại không nhịn được trợn mắt nhìn Byron một cái, sau đó xoay người đi vào trong nhà.
Chi Liễn ngồi ở bên trong thư phòng Shabaka, trên bàn đặt một máy vi tính, nhưng cả ngày nay, tiến độ của cô vẫn là giống như hôm qua. . . . hoàn toàn không có tiến triển.
Màn hình mở ra, cô lại hướng về phía nó ngẩn người.
Thì ra . . . . . . Đây chính là hôn. Đưa tay lau môi mình, trên đó giống như còn lưu lại mùi nam tính dương cương của Shabaka.
Nụ hôn đầu của cô, ở khi cô không hề chuẩn bị tâm tư, cứ như vậy để cho anh lấy mất . . . . . Cô hẳn là nên không vui, nhưng thành thật mà nói, lúc ấy mình cũng chìm đắm ở trong đó không phải sao?
Thật là hỏng bét. Chi Liễn che mặt đang nóng đỏ lên của mình, chỉ cần nghĩ tới những chuyện sáng nay xảy ra với anh, cùng với nếu không phải là Byron xuất hiện kịp thời, bọn họ có thể sẽ phát sinh chuyện gì, nghĩ tới đây lòng của cô tựa như bốc lửa.