‘Cách’ một tiếng vang nhỏ do một Alpha trong đội ngũ khi đặt thiết bị không cẩn thận bẻ gãy một khối đá vụn.
Holland lập tức nghiêng đầu nhìn.
Sơ ý… Alpha đó cũng cứng đờ cầm phần đá vừa vỡ ra. Thông thường, nơi Trùng tộc lựa chọn làm tổ đẻ trứng phải là động đá kiên cố hoàn mỹ, hắn không biết vì sao lần này Trùng tộc lại chọn nơi này, đất đá đều rất khác so với tập tính của chúng.
Chỉ là một tiếng vang rất nhỏ nhưng trong không gian hoàn toàn yên tĩnh đã khiến cho một Trùng lính dẫn đội phát hiện, nó nhanh chóng vẫy cánh ngửa đầu muốn gọi báo động. Động tác của Holland còn nhanh hơn, vừa nhấn nút giải trừ hình thức che chắn, hai đao hạt xẹt qua chỉ lưu lại tàn ảnh đã thấy dịch trùng màu lục đậm bắn tung tóe rồi rơi xuống loang lổ đầy mặt đất. Ngay bên cạnh các quân nhân Alpha kịp thời phối hợp, giải quyết đám trùng lính theo sau.
“Thao tác nhanh lên!” Holland gỡ xuống mặt nạ bảo hộ mặt, vẫy bớt dịch trùng dịch trùng, vội vã ra lệnh.
Mọi người không hề do dự, giúp đỡ nhau tuần tự theo kế hoạch trước đó gắn thiết bị định vị khắp tổ trùng. Chỉ vài phút đã hoàn tất.
Holland làm thủ thế rút lui, đội ngũ lại thầm lặng nối đuôi nhau theo đường cũ rời đi. Holland bật thiết bị xem lại một lượt cuối cùng thiết bị cảm ứng đã bố trí, đảm bảo không có sai sót mới là người cuối cùng rút khỏi tổ trùng, trèo lên phi thuyền. Bọn họ không cần thủ tiêu thi thể đám trùng vừa giết vì toàn bộ khu vực này ngay lập tức sẽ biến thành bình địa.
“Muốn nhìn pháo hoa không?” Holland ngồi ở buồng chỉ huy ở phi thuyền, không quay đầu, cao giọng hỏi.
“Muốn!” Nhóm quân nhân ngồi phía sau nhiệt liệt đáp lời.
Holland cười chỉ huy: “Khi đội 2, đội 3 xuyên qua tinh hạm, lập tức báo tọa độ của chúng ta cho chủ hạm.”
“Rõ.” Người điều khiển phi thuyền đáp.
Nhóm quân nhân thừa biết pháo hoa này là gì, nhưng với loại pháo hoa này họ xem hoài cũng không chán.
Cũng giống như làm một quân nhân, lý tưởng của bọn họ là vì bảo hộ Liên Bang, bảo hộ nhân dân họ sẵn sàng hy sinh tính mạng, nhưng họ cũng không sợ hãi cảnh giải ngũ, thậm chí còn vui vẻ, vì điều đó chứng tỏ Liên bang hòa bình, dân cư sống yên ổn, họ cũng vui lòng đổi sang một nghề nghiệp khác.
Thượng tướng Nash nhận được tin tức của Holland, xác định tất cả bọn họ toàn bộ đã rút lui đến khu vực an toàn, liền lập tức chỉ huy tổng công kích.
“Tuyệt vời!” Có một vài Alpha trẻ tuổi, hiếm khi nhận được nhiệm vụ quy mô tầm này, kích động cởi trang bị bảo hộ, bám vào cửa sổ chiến hạm, nhìn mặt đất nổ tung bên dưới.
Số lão binh giống như Holland chỉ ngồi tại chỗ nhìn màn hình mỉm cười.
Lục Kiêu theo dõi tình hình thông qua màn hình thực tế ảo, cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tiêu diệt được tổ trứng trùng, bọn họ sẽ tranh thủ được thêm thời gian xử lý nhóm trùng lính trên chiến trường mà không lo bọn chúng sẽ có quân tiếp viện, cũng tránh được thương vong quá mức nghiêm trọng.
Lục Kiêu tắt màn hình thực tế ảo, gửi tin nhắn cho Holland yêu cầu thương nghị xử lý tình hình chiến cuộc tiếp theo.
Holland bước xuyên qua đám quân nhân Alpha trẻ đang ồn ào nhốn nháo vui vẻ sau khi nhiệm vụ thành công. Nhìn tin nhắn Lục Kiêu gửi, nghiêm trang suy nghĩ gõ ra một đoạn, vừa lòng gửi lại. Sau đó, ngón cái hơi ngừng một chút, lại đắc ý gõ thêm một hàng chữ, gửi kèm một biểu cảm.
Lục Kiêu mở tin nhắn, khúc đầu còn khá ổn nhưng nhìn đến tin sau có hơi cạn lời.
[Cậu nghĩ trận này khi nào chúng ta có thể đánh xong? Trác Nghiên nhà chúng tôi đã nhớ tôi lắm rồi, Omega nhà cậu thì sao? Cậu ấy có liên hệ cậu không?] (ง ื▿ ื)ว
…Lục Kiêu thầm nghĩ, đương nhiên là Lăng Sầm có liên hệ với anh, còn rất ôn nhu, hỏi han ân cần rồi tỉ tê kể về những chuyện nhỏ trong ngày tựa như khi bản thân anh còn đang ở Đế Tinh, ôm cậu trong lòng cùng trò chuyện mỗi tối.
Nhưng câu hỏi của Holland khiến Lục Kiêu cảm thấy mình bị khiêu khích. Mà đúng là Holland cố ý khiêu khích, vừa có Omega đã dám khiêu chiến địa vị chí cao vô thượng trong nhóm Alpha quân bộ của Lục Kiêu.
Lục Kiêu gửi lại các sắp xếp công việc cho Holland. Sau đó cũng đắn đo, cân nhắc sửa tới sửa lui mới gửi trả lời cho tin nhắn thứ hai của Holland.
Holland vừa đi xuyên qua hành lang dài trên tinh hạm vừa đọc hai tin nhắn trả lời của Lục Kiêu, xem xong không khỏi bật cười.
Tin nhắn thứ hai Lục Kiêu trả lời bằng một hình chụp, Lăng Sầm ôm con nuôi của hắn, bụng nhỏ đã nhô rõ hơn, nhìn Lục Kiêu cười trìu mến. Không cần Lục Kiêu nói nhiều, Holland đã hiểu hàm nghĩa phía sau tấm ảnh mà Lục Kiêu muốn hắn biết. Bạn đời của anh, vừa đẹp trai, vừa có nhiều fan, kiếm tiền giỏi, tính cách tốt, giỏi chăm lo gia đình. Quan trọng nhất là hai bé con, đây là điều đáng để tự hào, đáng để lên mặt nhất.
Holland xem ảnh xong đúng là muốn trợn trắng mắt, khóe môi lại lộ ra mỉm cười.
Hệ chỉ huy của học viện Reiss nổi danh là thánh địa của những người đàn ông ế già. Vì sao, vì đã rất nhiều thế hệ học viên hệ chỉ huy, trong suốt bao năm học, không ai thành công thoát kiếp FA, sau đó cũng không một ai thành gia lập thất trước 100 tuổi. Tuy rằng hắn và Lục Kiêu hoàn toàn chỉ xem đây là chuyện đùa vì ai cũng muốn cống hiến vì liên bang trước. Lục Kiêu còn khẳng định ít nhất hơn 100 anh mới tính toán vấn đề này, hắn cũng từng nghĩ vậy… Yêu đương thì vui chứ kết hôn quá phiền.
Ai có thể nghĩ đến, tình cảm của họ lại thuận lợi và tiến triển nhanh chóng đến mức này. Khi học ở Reiss chắc chắn không thể nào nghĩ đến.
“Thượng tướng?” Cấp dưới của Holland, một Alpha tóc nâu thấy Holland đang đi lại dừng thì nghi hoặc gọi một tiếng.
Holland phất tay ý bảo chờ mình một chút, đứng sang một bên, thiết lập con đường truyền tin bảo mật, gửi tấm ảnh này cho Trác Nghiên.
[Trác Trác, em xem, con nuôi của chúng ta đã lớn như vậy. Tụi mình có thể tự sinh một đứa không?]
Holland âm thầm tính toán thời gian, giờ này bên đó là nửa đêm, chắc em ấy đang ngủ, hắn không hy vọng tin nhắn này đánh thức Trác Nghiên. Gửi xong thì lập tức tắt màn hình thực tế ảo, tiếp tục sải bước đi. Cấp dưới vội vã theo sau.
Không ngờ mới đi hai bước, đầu cuối cá nhân trên tay hắn đã sáng lên. Bước chân anh chậm lại, nhấn mở tin báo ở hộp thư bảo mật.
[Có thể, đợi anh trở về.]
Là tin nhắn của Trác Nghiên.
Holland cười ngây ngốc, trong ý cười còn xen lẫn ngọt ngào, không còn sự nhạy bén của thường này mà thay bằng vài phần hàm hậu. Nếu lúc này có ai chính diện nhìn tới chắc chắn sẽ thấy được một chàng ngốc anh tuấn đang cười ngây ngô khi nếm trải tình yêu.
Đến cuối hành lang, nhìn thấy thượng tướng Nash, Holland thu lại ý cười, thay bằng mặt lạnh nghiêm trang của quân nhân.
“Đã lâu không gặp.” Holland nói.
“Đúng vậy.” Nash cảm khái đáp lại. Tuy hai người không thuộc cùng một quân đoàn nhưng mỗi khi họp hành tác chiến hay luyện tập diễn binh đều sẽ đụng mặt, thậm chí giao thủ nên cũng coi như người quen.
“Tôi đã đưa thiết bị rà quét chiến trường xuống bên dưới, báo cáo cho thấy không còn dấu hiệu sinh mệnh, chi tiết cụ thể phải chờ thiết bị quay lại.” Holland nói.
“Được, tôi còn có việc, đi trước.” Thượng tướng Nash gật đầu chào, đội mũ quân nhân lên lập tức rời đi. Lục Kiêu đã giúp chỉnh đốn lại nhóm quân hậu cần của hắn. Khi xuất phát chỉ cần đi ngang đón người là được.
“Có chuyện gì?” Holland có chút nghi hoặc. Đi gấp như vậy chỉ có thể là nhận nhiệm vụ từ quân bộ. Nhưng hai quân đoàn đang cùng làm một nhiệm vụ, đột nhiên rút bớt người đi nhận nhiệm vụ bảo mật, quân bộ không thể làm ra hành động khiến dao động tín nhiệm cấp dưới như vậy.
Nash cũng nghi hoặc, kỳ quái hỏi lại: “Cậu không nhận được thông tri của quân bộ sao? Bên tôi đi tiếp viện cho quân đoàn Đệ Tứ.” Bên đó chủ công, trực diện đối mặt với nữ hoàng trùng tộc, thương vong cao. Vì đảm bảo chiến tuyến không bị đẩy lùi thêm, tướng quân quân đoàn Đệ Tứ chủ động yêu cầu trợ giúp. Quân đội đã đáp ứng. Cân nhắc chiến trường các bên, quân bộ nhìn trúng hắn.
Holland lập tức lấy đầu cuối xem xét tin tức từ quân bộ, quả nhiên có một văn kiện đánh dấu đỏ. Hắn nhấn đọc xong có hơi xấu hổ. Cái này được gửi đến ngay khi hắn đang chỉ huy đội quân trở về xuyên qua tầng khí quyển, tiếp giáp phi thuyền vào tinh hạm chủ, lúc này mọi thiết bị đều bị nhiễu tín hiệu nên hắn không thấy tin báo. Sau đó lại vội vàng bàn bạc việc hậu chiến với Lục Kiêu, rồi lại lo nhớ nhung Omega của mình… Lơ là một chút bỏ qua tin báo của quân bộ. Hiện tại kiểm tra lại mới thấy.
Holland mặt không đổi sắc, bình tĩnh tự nhiên như không có gì xảy ra, gật đầu chúc phúc: “Kỳ khai đắc thắng.”
Nash cũng gật đầu, dẫn nhóm Alpha cấp dưới xoay người đi về phía hành lang tiếp giáp phi thuyền của quân đoàn đệ nhất.
————————————-
“Nhớ phải nằm yên, đừng cử động.” Ở Đế Tinh, bác sĩ nhã nhặn dặn dò.
Lăng Sầm đứng một bên lo lắng gật đầu. Quay sang nhìn bé sói, lặp lại: “Bảo bối, bác sĩ sẽ giúp con kiểm tra thân thể, con đừng cử động, được không?”
Bé sói có hơi không kiên nhẫn, xoay vòng trên bàn, đuôi cũng hất qua hất lại không yên. Lăng Sầm giữ bé lại, dịu dàng dụ dỗ.
“Ngao ô!” Được rồi, bổn đại vương biết rồi, bổn đại vương nghe lời ba ba.
Lục lão phu nhân đứng một bên nhìn cả quá trình, cười cười lắc đầu, không chen vào. Lúc trước nàng cảm thấy Lăng Sầm không có cha mẹ dạy dỗ, có thể rất nhiều phương diện chăm sóc bé con sẽ không đến nơi đến chốn, cũng không hiểu rõ các phương diện trưởng thành của một đứa trẻ.
Nàng đã buồn rầu suy nghĩ rất lâu, nếu có bất đồng trong quan niệm nuôi dạy bé con, nàng nên uyển chuyển nói với Lăng Sầm thế nào đây. Lục Nhạc là cháu trai nhà họ Lục, nàng không có khả năng không quan tâm nhưng trực tiếp chỉ ra sai sót với thân phận trưởng bối thì không ổn. Không biết khi đó Lăng Sầm có nổi giận khi nghĩ nàng cho rằng cậu là người có cha mẹ như không, không có lễ nghi, đến con của cậu nàng cũng muốn có ý kiến, chen tay chen chân. Khi đó Lục Kiêu sẽ rơi vào tình thế kẹt ở giữa, một bên là cha mẹ, một bên là người yêu, sẽ rất khó xử. Nàng không muốn con mình khó xử, cho nên chỉ luôn âm thầm quan sát, không có ý kiến gì với Lăng Sầm về việc giáo dục bé con, chờ Lục Nhạc lớn hơn một chút lại nói sau.
Bất quá, hiện tại xem ra, nàng không cần lo lắng vấn đề này, Lục lão phu nhân nhàn nhã ngồi xuống khu chờ, cầm lấy bình trà trên bàn, rót vào tách, tao nhã bưng lên nhấp một ngụm nhỏ, khẽ mỉm cười. Nàng có thể lý giải ý tưởng của Lăng Sầm. Lăng Sầm không biết gia đình bình thường sẽ đối đãi với bé con thế nào, nhưng bản năng của một người làm ba ba, cậu đã làm thật tốt, không có chỗ nào để chê trách. Còn phương diện giáo dục… còn có cha của Lục Nhạc, giao hết cho Lục Kiêu không phải là tốt rồi sao?
Đèn kiểm tra sáng lên báo hiệu việc kiểm tra đã kết thúc. Hai bác sĩ cùng nhìn báo cáo, sau đó trao đổi ánh mắt, trong ánh mắt đó có chút vi diệu.
“Kết quả báo cáo có gì không đúng sao?” Lăng Sầm mẫn cảm cực điểm, lập tức hỏi.
“Làm sao vậy?” Lục lão phu nhân thấy con dâu mình có hơi hoảng loạn, đứng dậy đi đến bên cạnh cậu.
“Mẹ… Bọn họ không thông báo kết quả kiểm tra được…” Lăng Sầm thật sự hoảng hốt. Nghiêng đầu nhìn mẹ chồng, gấp gáp nói.
Lục lão phu nhân nhíu mày. Loại thiết bị này cả Lục trạch và bệnh viện Hạo Hồ đều không được phép trang bị, cho nên bọn họ chỉ có thể đến trung tâm quản lý nhân khẩu Liên Bang để tiến hành kiểm tra. Bất quá, Lăng Sầm là minh tinh, nàng đã làm theo quy trình, nộp đơn xin một phòng riêng để kiểm tra, còn lại quy trình kiểm tra hoàn toàn giống mọi gia đình khác ở Liên Bang.
Tiểu kịch trường:
Hoa Hồng Nhỏ: Tui có thiên phú dị bẩm, tinh thần lực chắc chắn sẽ cao hơn lão cha.
Lục lão đại: Cười nhạt đầy lạnh lùng…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT