Edit: Lạc Yên

Sau khi lễ phép tiến tướng quân đi, Lục Kiêu quay trở lại bàn tiếp tục công việc dang dở.

Khi xử lý xong việc trên tay Lục Kiêu chợt nghĩ đến Holland. Anh không giống như Holland, có những chiêu trò lãng mạn lấy lòng Omega, mang đến niềm vui cho Omega. Anh chỉ biết khi Lăng Sầm về nhà, anh sẽ cố gắng ở bên cậu nhiều hơn, ít nhất không để cậu mỗi khuya phải để lại một chiếc đèn, một người cố thức đợi anh trở về.

Nhà đối với anh chính là một khoảng không gian riêng của hai người, một phòng nhỏ ba gian, trong phòng ngủ có giường đôi thoải mái, có màn cửa trang nhã do chính Lăng Sầm chọn, phòng nghỉ có ghế sô pha bọc da mềm mại, còn có Lăng Sầm nằm trên đó đợi anh về nhà. Nghĩ đến Lăng Sầm anh lại như mơ hồ ngửi được mùi hương hoa hồng nhàn nhạt của cậu vương trên áo quần của mình khi cậu chuẩn bị cho anh, vừa dịu dàng vừa ngọt ngào.

Nói thật thì mỗi lần tướng quân quân đoàn Đệ Tứ tìm đến mình, Lục Kiêu đều cảm thấy rất lúng túng. Anh cũng nhận ra địa vị và cách đối xử của Omega nhà mình và nhà ông ấy như hai thái cực. Nên anh càng không hiểu sao ông ấy lại cứ muốn tìm đến anh, muốn ‘tham khảo, trao đổi, học hỏi’ kinh nghiệm.

Lần trước là vấn đề tiền tiêu vặt, ông ấy xem anh thành chiến hữu cùng chiến tuyến, muốn thảo luận ra một hiệp nghị về vấn đề ‘làm sao để Omega không quản chế kinh tế’. Nhưng rõ ràng một tháng anh có tới 20 vạn tiền tiều vặt, chưa kể tài khoản của anh và Lăng Sầm có quyền hạn ngang nhau, biết rõ tài sản chung, đều có quyền tùy ý sử dụng, cho dù trong vòng một giờ, nếu anh muốn có thể sử dụng hết toàn bộ tài sản của hai người cũng không có bất cứ hạn chế gì. Điều này chứng tỏ Lăng Sầm nhà anh hoàn toàn tin tưởng anh.

Cho nên tóm lại là làm sao mà ông ấy có thể tham khảo cái gì nơi anh, làm sao mà so sánh với anh. So với nhưng Alpha đã có gia đình khác trong quân bộ ông còn bị quản nghiêm hơn.

Vậy tính ra, Lăng Sầm quá sức ‘hào phóng’ với anh, khiến cho anh cũng khá là khó giao lưu với các Alpha đã kết hôn khác ở quân bộ vì bọn họ không nhiều thì ít vẫn sẽ bị Omega quản lý. Anh không có tiếng nói chung với họ, cũng không thể nào giả vờ bị vợ quản nghiêm, lại càng không thể nói thật cuộc sống của hai người vì nếu không kéo thù hận thì người khác cũng sẽ cho rằng anh đang bốc phét để khoe mẽ.

Đầu cuối của Lục Kiêu đột nhiên vang lên.

Là Holland gọi đến. Mới nghĩ đến cậu ấy, cậu ấy liền gọi, cũng linh ghê.

Lục Kiêu vui vẻ nhận cuộc gọi, người khác không thể khoe chứ Holland thì không vấn đề gì.

Màn hình thực tế ảo bật lên, nhìn mặt Holland không có biểu tình gì, có chút nghiêm nghị khác với bình thường. Mở miệng câu đầu tiên liền hỏi anh: “Lục đại ca, cậu có biết đến tôn nghiêm của một Alpha không?”

Lục Kiêu: “????……”

Anh chần chờ không biết Holland có ý gì, đành dò hỏi: “Bên chỗ cậu đóng quân xảy ra vấn đề gì à?” Chả lẽ trùng tộc lại có hành động gì đặc biệt? Sao nhìn mặt Holland có vẻ kỳ quái.

Holland nhìn ánh mắt đầy chấm hỏi của Lục Kiêu liền cắn răng giải thích cho ông bạn của mình: “Cậu ở Đế Tinh, còn bắt Omega mua siêu xe cho mình!!!” Còn hắn thì sao? Hắn phải đóng quân ở tiền tuyến, ăn gió ăn cát, ngày ngày huấn luyện, tuy rằng người yêu cũ đã trở về làm người yêu hiện tại nhưng mấy khi được gặp. Gặp mặt lại có cảm giác người ta có thuật đọc tâm. Nếu sau này lấy nhau, trở thành bạn đời, nghĩ gì bạn đời cũng biết, cuộc sống như vậy làm sao là trải qua?

Nghĩ đến đã thấy khổ, nghe tin cuộc sống của anh em mình, càng thấy bản thân mình khổ. Cùng nhau lớn lên, khi nhỏ cùng quậy cùng ăn đòn, lớn hơn thì học cùng một trường dù không cùng tán Omega nhưng vẫn là anh em thân thiết, sau này lại là chiến hữu cùng vào sinh ra tử qua bao cuộc chiến, dựa vào cái gì cuộc sống người ta càng ngày càng sướng, hắn càng ngày càng khổ??? Anh em cùng chung hoạn nạn là vậy mà được hả? (Lạc Yên: thì cùng chung hoạn nạn, chứ có cùng chung sung sướng đâu:)))

Lục Kiêu bật cười, hiểu ra vì sao bạn mình lại có thái độ kỳ dị thế này, đành giải thích: “Tôi đâu có bắt em ấy mua cho tôi.” Khi nãy chỉ có mình Ellen nghe được, không cần nói cũng biết ai nói chuyện này với Holland.

Nghe lời này Holland bị ganh tị thiêu đốt đến tận cùng, cháy thành tro, gió thổi tan đi, lại quay về bình tĩnh, cùng là người không cùng mệnh.

“Lục đại ca, thôi thì tôi cầu cậu. Người ta dung mạo tốt, dáng người đẹp, tính cách ôn nhu, còn biết kiếm tiền, còn sinh con cho cậu, cậu có thể đừng xài tiền của người ta, khác gì để người ta bao dưỡng, giữ lại chút tôn nghiêm cho nhóm Alpha tụi tôi được không?” Holland tìm cách khác biểu đạt. Sao chuyện tốt gì bạn hắn cũng chiếm hết vậy. Người khác chiếm được một hai điểm đã đủ thỏa mãn, ai như bạn hắn còn không biết xấu hổ mà xài tiền của Omega, này khác gì được nước lấn tới đâu.

“Cậu đây là đang đọc thơ à, làm thơ khen vợ tôi…” Nghe Holland từng câu từng câu khen vợ mình, trôi chảy, mạch lạc có vần có điệu thật giống như đang đọc thơ, đúng là người có thiên phú tán tỉnh. Lại nói mọi người chỉ mới thấy mỗi chiếc xe, nếu giờ anh khoe ra những thứ khác, hay như nói đến cả quân trang đi làm cũng là Lăng Sầm lấy đến tận giường cho mình, thì Holland có tức chết luôn không? Lục Kiêu chỉ là chợt nghĩ.

Trước mặt bạn thân Holland cũng chả thèm giữ hình tượng, nằm bò ra bàn, dùng hai tay ép má khiến cho khuôn mặt biến thành dạng sầu khổ, trẻ con mà oán than:

“Tôi thiệt là tức giận, thiệt là ganh tị với cậu. Đều là Alpha, đều giỏi giang, sao cậu lại may mắn như vậy!” Còn đâu thượng tướng tiêu sái, anh tuấn của Liên Bang. Nhân dân Liên Bang mà thấy một mặt ấu trĩ này của soái tướng Holland chắc sẽ khóc thét.

Lục Kiêu cũng biết tính bạn mình, chỉ cười không nói gì, anh biết Holland không thật sự ganh tị gì với mình, chỉ thích kêu gào thế thôi rất nhanh sẽ trở lại bình thường. Từ nhỏ đến lớn lâu lâu sẽ động kinh một lần, anh quen rồi, thỉnh thoảng trêu chọc cũng rất thú vị.

“Cho tôi xem xe mới của cậu đi.” Quả nhiên Holland làm trò xong thì bình thường lại thật, tâm lý tò mò yêu cầu.

“Xe để ở gara ngầm rồi, cậu cứ lên Tinh Võng tìm đi. Là chiếc siêu xe thể thao mới nhất của KW, loại có hai hệ thống động cơ.” Đang trong giờ làm việc Lục Kiêu lười đi xuống gara.

Holland nghe anh nói cũng lên Tinh Võng xem thử ngay, hắn cũng rất thích xe.

‘Đệt!’ Tuy hắn không có kỳ thị anh em mình nhưng đây là một chiếc siêu xe đỉnh cấp, coi tốc độ tối đa này, còn cấu hình này, vậy mà trở thành xe phụ trợ tàn tật cho Lục Kiêu có phải hơi đáng tiếc không? Tuy chiếc xe này có hệ thống điều khiển bằng tay nhưng dường như đây chỉ là chút điểm nhấn thôi. Lăng Sầm đúng là chịu chơi lẫn chịu chi.

Chắc bên công ty KW cũng không thể nghĩ ra được có người vì hệ thống phụ trợ lái bằng tay mà mua siêu xe thể thao cho người tàn tật, chỉ chạy với tốc độ của một chiếc xe huyền phù bình thường, thậm chí còn chậm hơn. Dù gì từ trước đến giờ, KW cũng là vương giả tốc độ trong dòng xe thể thao.

“Ellen và Eko là anh em, Eko đang làm việc ở chỗ tôi, hai người đó tám nhảm, tôi chỉ tình cờ nghe thấy.” Holland nói cho Lục Kiêu biết vì sao anh biết chuyện này, cũng để chứng minh là Ellen không có đi mật báo, chỉ là tâm tình một fan nhỏ, quá mức kích động vội tìm anh hai chia sẻ.

“Tôi cũng biết là cậu ta.” Anh cũng vẫn còn nhớ cậu ta là fan ruột của vợ anh, trước đây còn dán hình vợ anh trên bàn làm việc.

Lục Kiêu cũng hiểu cả ánh mắt của Holland khi biết đến chiếc xe này, có lẽ đây cũng là suy nghĩ chung của mọi người. Cái cách Lăng Sầm đối xử với anh quá tự nhiên đến nỗi nhiều khi chính anh cũng quên mất bản thân là một người khiếm khuyết, mà có thể sinh hoạt giống như một Alpha bình thường, cậu cũng luôn cố gắng để cuộc sống của anh bình thường hết mức có thể, người bình thường có thể làm gì, anh cũng có thể làm thậm chí còn tốt hơn. Đó là lý do dù biết chiếc xe này quá phô trương thì anh vẫn bằng lòng lái đi làm, không phụ tâm ý của cậu.

Còn nói về Ellen, thì nghi phạm từ đầu tới cuối chỉ có mình cậu ta, không phải cậu ta làm lộ tin tức chả lẽ là đại tướng quân quân đoàn số 4, đó là chuyện không thể nào. Nhưng lộ chút chuyện cá nhân cũng không phải chuyện gì lớn, anh tin tưởng Ellen không bao giờ để lộ bất cứ thông tin cơ mật quân sự nào, đây cũng là nguyên nhân anh để Ellen làm phó quan của mình.

“Aizzz!” Holland nghĩ đến giá cả chiếc xe lại không nhịn được mà than thở, một lần vung tay, mấy ngàn vạn, thật sự quá là hào phóng.

‘Lãng tử tình trường’ như hắn, nhiều năm tung hoành giang hồ, tính tổng số tiền chi tiêu quà cáp cho các tình nhân Omega, làm tròn lên cũng có thể đạt đến con số này, nhưng làm gì có ai tặng hắn một món quà quý giá đến mức này, hay nói đúng hơn là chỉ có hắn chi ra chứ có thu lại được mấy món quà đâu. Càng nghĩ càng thấy đau thấu trong tim đây này. Chưa kể lúc trước hắn còn cười nhạo Lục Kiêu, sao mãi không chịu yêu đương, không chịu theo đuổi Omega chả lẽ chỉ muốn ngồi một chỗ chờ Omega người ta theo đuổi? Cao giá quá là ế cả đời. Kết quả thì sao? Một lời thành sấm, đúng là Lục Kiêu ngồi một chỗ có Omega theo đuổi, còn là Omega cấp độ nam thần, rồi còn được tặng lễ vật, lễ vật cấp độ siêu xe trị giá ngàn vạn.

Mà không phải nói ông trời rất công bằng sao? Ví dụ như con người thì tốt mặt này sẽ có khiếm khuyết mặt khác. Hắn cứ nghĩ, Lục Kiêu lấy được một Omega nhan sắc đỉnh cấp như Lăng Sầm thì phải chịu đựng tính cách kiêu căng của cậu. Mà lần trước khi tiếp xúc với Lăng Sầm, hắn vô ý hiểu lầm mạo phạm cậu, quả nhiên cả người trở nên lạnh nhạt, xa cách, khóe mắt như ẩn chứa dao băng, đến nói chuyện cũng chỉ lễ phép vừa đủ, không một chút ý cười, cự tuyệt người ngàn dặm, hắn còn nghĩ khi Lục Kiêu chọc giận cậu có bị đông chết hay không. Ai mà ngờ đâu khi vừa nhìn thấy Lục Kiêu, chưa cần nói gì Lăng Sầm đã như qua cơn mưa trời lại sáng, nắng lên băng lập tức tan, đầu mày đuôi mắt đều là ý cười ôn nhu, dịu dàng săn sóc, trăm sự nhu thuận, ngoan như một chú mèo nhỏ. Trong khi đó hắn nhìn sang Lục Kiêu, vẫn là thằng bạn mình ngày thường, vẫn nghiêm túc làm việc, không có gì thú vị, vậy mà trong mắt Lăng Sầm có vẻ như là một người ưu tú không gì sánh kịp. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn không thể tin được thái độ Omega có thể không nói một lời mà thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy. Nghĩ tới mà thấy chua trong lòng, công bằng của ông trời ở đâu?

Mà coi như có Omega vừa đẹp vừa ngoan đi thì Omega đó thường sẽ phụ thuộc kinh tế của Alpha, được Alpha nuôi nên phải nhìn mặt Alpha mà sống. Nhưng Omega nhà Lục Kiêu trong giới giải trí cũng là đại bài, danh tiếng hiện tại như mặt trời ban trưa, tiền kiếm cũng giỏi. Vậy là trước mặt Lục Kiêu lập tức hóa thân thành Omega chu đáo mọi mặt. Tiền kiếm được lại còn dành để mua siêu xe cho Lục Kiêu.

Đúng là người so với người tức chết người.

“Cậu lại làm sao vậy?” Lục Kiêu hỏi nhưng biết bạn mình lại đang bổ não cái gì rồi.

Holland lắc đầu tỏ ý không muốn nói, nghĩ nghĩ một lúc vẫn miễn cưỡng nói: “Chúng ta xem như anh em nhiều năm… Cậu thật sự không có kỹ năng đặc thù gì hả? Ví dụ như thôi miên, thả cổ trùng, hay chiêu trò dụ dỗ Omega, cậu nhìn tình anh em nhiều năm, dạy tôi một chút.” Tôi cũng muốn tìm một Omega như Omega của cậu, không thì bằng một nửa cũng được.

“…Tôi thật sự không có kỹ năng đặc biệt gì, đâu phải cậu không biết, càng không có bí quyết gì.” Làm sao mọi người đều hỏi anh vấn đề này, tuy anh có chút bất đắc dĩ, nhưng phần nhiều thì vẫn sảng khoái khi được người người ngưỡng mộ.

Có thể khiến cho tất cả Alpha ưu tú ở quân bộ ghen tị, ngưỡng mộ, đây là điều trước đây anh chưa bao giờ làm được. Về mặt công việc, hiện tại không thể nói là đỉnh cao nhưng cũng đã về quỹ đạo, về mặt tình cảm, Lăng Sầm chính là điều khiến anh có thể ‘ngạo thị quần hùng’.

“Ờ, vậy thôi.” Holland lại thở dài, sau đó quyết tâm nói: “Tôi nhất định sẽ tìm được một Omega tốt hơn Lăng Sầm của cậu.”

Lục Kiêu trầm mặt, theo anh thì cái này không có cửa đâu, Omega tốt nhất hiện tại là người của anh, đang ở trong nhà anh cùng Hoa Hồng Nhỏ chơi đùa kia kìa, đi đâu tìm được người tốt hơn. Bất quá vì tình anh em nhiều năm, anh chỉ có thể cổ vũ bạn mình: “Vậy cậu cố lên!” Anh đâu thể nào đánh nát nhiệt tình của bạn mình, đúng không?

Nhưng Holland thật sự là cộng sự nhiều năm của Lục Kiêu, trên chiến trường thay đổi trong tích tắc còn phối hợp ăn ý với nhau thì chỉ cần một chút im lặng của Lục Kiêu hắn cũng hiểu anh nghĩ gì, căm tức nhìn anh qua video, hừ một tiếng. Lục Kiêu thì vẫn bình tĩnh nhìn hắn.

Trong lòng Holland chửi thầm, không phải lúc đầu mới tiếp xúc Lăng Sầm còn chạy theo hắn nhờ hắn nghĩ cách lấy lòng sao, giờ thế mà dám có thái độ với anh như vậy đó, đúng là anh em cây khế. Lúc này bên Holland có âm báo, hắn thuận miệng nói với Lục Kiêu: “Tôi có việc, khi nào tôi về Đế Tinh gặp cậu sau.”

Lục Kiêu gật đầu: “Được, có thời gian lại nói.”

Holland nhấn xuống cổng thông tin nội bộ.

“Thượng tướng, có người nhà ngài đến, tôi mời vào nhé?”

“Là mẹ tôi đúng không? Cậu đưa bà ấy vào phòng chờ, nói với bà ấy đợi tôi, tôi đang có cuộc họp, khoảng nửa tiếng nữa mới kết thúc.” Không biết mẹ anh tới làm gì, chả lẽ lại ca thán bắt anh mau lập gia đình nữa hả.

Eko hơi ngừng, tra xét quyền hạn, mới đáp lại: “Không phải mẹ ngài, là một vị tiên sinh, họ Trác.”

“Khụ khụ.” Vừa nghĩ cái gì cái đó tới. Hắn còn đang muốn tìm một người bạn đời ưu tú hơn bạn đời của Lục Kiêu. Người này liền tới. Holland hơi hoảng, ho nhẹ một tiếng đổi giọng nói: “Mời cậu ấy vào đi.”

Bên này thì tâm tình Lục Kiêu rất tốt, đang chăm chỉ hoàn thành công việc hôm nay một cách nhanh nhất có thể để tan tầm đúng giờ, đến trưa cũng không xuống nhà ăn mà tranh thủ nhờ Ellen giúp đưa đến tận phòng.

“Tướng quân.” Ellen mang cơm vào, giúp anh mở ra, có hơi khẩn trương lén nhìn anh một cái. Hắn đâu thể nào ngờ hắn chỉ vì quá kích động mà chia sẻ với anh trai hắn, cũng là fan ruột của Lăng Sầm nam thần, lại gặp ngay lúc Holland thượng tướng đi ngang qua, đã vậy hắn còn không thể hiểu tại sao Holland thượng tướng đi ngang qua thì thôi đi, còn cố ý dùng tinh thần lực che giấu bản thân mà nghe lén sự kích động của hai fan nhỏ. Sau đó còn đem chuyện này nói lại với một trong hai đương sự là Lục thượng tướng, thật là biết chơi. Thượng tướng Holland nghĩ đây là nhà trẻ hay sao mà lại chơi như vậy chứ?

Ellen dọn bàn ăn xong đứng nghiêm nhìn Lục Kiêu với vẻ mặt sẵn sàng chịu phạt.

“Cậu cứ để đó đi.” Lục Kiêu cũng không ngẩng đầu lên, mày vẫn hơi nhíu lại vì phát hiện ra một lỗ hổng trong bố trí phòng ngự ở một tinh cầu nào đó, lấy hệ thống liên lạc nội bộ nhấn báo cáo. Sau khi hoàn thành xong anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy Ellen vẫn còn nghiêm túc đứng chờ thì hơi mỉm cười, hiếm có lúc ôn hòa mà trấn an hắn một cậu.

“Đừng lo lắng, không có chuyện gì đâu, cậu cũng đi ăn cơm đi.”

Ellen thở phào một hơi. Hắn biết Lục Kiêu không phải người ghi thù nhưng cũng biết việc mình làm là sai nguyên tắc. May mà không xúc phạm đến Lục Kiêu, hắn vội rót trà giúp anh rồi mới đi ra ngoài.

[Mí người có thấy xe mới của Lục thượng tướng không?]

[Chưa thấy nhưng đã nghe được, nghe âm thanh động cơ là đã biết dòng xe nào rùi, nhưng mà tui mua không nổi, nên quyết định không nhìn để khỏi chảy nư.ớc miếng.]

[Hờ hờ, tui giống lầu trên. Nhưng không phải lương của Lục thượng tướng cũng là lương quân nhân, làm sao ngài ấy mua nổi loại xe này? Có phải…]

[Lầu trên muốn chết đúng không? Trong nhóm chat nội bộ quân bộ mà cậu dám nói mấy lời này, bị tra một cái là dính chấu ngay đó, mau xin lỗi đi.]

[Lầu ba thật là một tấm chiếu mới chưa trải, tiền lương Lục thượng tướng không mua nổi xe chả lẽ Lục gia không mua nổi?]

[Lầu ba còn non và xanh quá nha, bạn không biết tòa cao ốc trung tâm Đế Tinh, cao ốc CBD là của nhà ai hả?]

[Lầu ba hãy lên Tinh Võng, tui cho chế mấy từ khóa, chế tìm đọc thử mở mang chút kiến thức nào ‘nhóm gia tộc truyền thừa từ khi thành lập Liên Bang’, ‘nhóm người thần thoại đứng sau nền kinh tế Liên Bang’, ‘lối sống khiêm tốn của con cháu tinh anh xuất thân đại gia tộc’]

Ngoài trừ vài lời trêu chọc bạn nhỏ lầu ba, mọi người bên dưới đều đồng lòng phủ định suy nghĩ sai lầm Lục Kiêu lợi dụng chức quyền tham ô này nọ, trốn thuế còn không có người tin chứ đừng nói tham ô. Lý do tại sao hả? Gia đại nghiệp đại như Lục gia, bỏ công sức luồng lách tham ô chút tiền của quân bộ trong thời kỳ quản chế nghiêm ngặt như hiện tại, còn không bằng số lẻ tiền lời hàng năm của Lục gia, Lục thượng tướng chắc chắn không làm việc nhàm chán như vậy. Mua một chiếc siêu xe thôi mà, chắc cũng chỉ là chút tiền tiêu vặt của người ta, mọi người tranh thủ cơ hội ngắm tận mắt siêu xe mở mang tầm mắt đi, không cần phỏng đoán lung tung, tránh cho người khác nhận ra mình thiếu kiến thức.

[Mọi ngừi ưi… Hình như tui phát hiện một chiện…]

Lại có người lập topic mới.

[Lầu trên chưa tốt nghiệp tiểu học đúng không? Viết cái chi không hiểu gì hết, có gì thì nói thẳng đi còn bày đặt úp mở, không nói thì leo xuống cho người khác nói]

[Lầu hai không nghe tui nghe, lầu một nói đi, hóng]

[Ui ui, mọi người bền tễnh, không cần nóng nảy như vậy, tui nói tui nói, vì ngừi ta kích động mừ. Nãy có người nói tới thuế nên tui nhờ bạn làm bên thuế vụ công ty tra thử…]

[Ý chủ thớt là Lục gia không lợi dụng chức quyền tham ô mà lợi dụng chức quyền trốn thuế thật hả? Nếu mà tìm được bằng chứng thì báo với viện kiểm sát đi, đây chắc chắn sẽ trở thành tin hot nhất năm nay.]

[Hờ hờ, lầu trên tưởng tui thiếu kiến thức hả? Lục gia bao nhiêu là công ty lớn nhỏ, muốn tra hết thuế mà nhanh được vậy tui cùi sứt móng, đừng có mà rao tin vịt]

[Không phải! Mọi người từ từ để tui gõ chữ, kiên nhẫn chút nào…]

[Bạn tui làm bên mảng quản lý thuế vụ công ty giải trí, cậu ấy đang làm thuế vụ cho phòng làm việc trên danh nghĩa của Lăng Sầm, Lăng Sầm là ai chắc mọi người biết chứ hả?]

[Chủ thớt à, cái cậu nên hỏi ai không biết, chứ Lăng Sầm nam thần của tui, nhan sắc đến diễn suất đỉnh cao, làm gì có mấy người không biết, mà mau nói đi, nam thần của tui làm sao?]

[Nam thần sẽ không trốn thuế, chắc chắn không, tui không tin đâu, tui không muốn thoát fan]

[Không không, Lăng Sầm không có trốn thuế, công ty cậu ấy đóng thuế rất đầy đủ, gần đây còn nộp hồ sơ trợ cấp sinh con đó. Cái tui muốn nói ở đây là công ty Lăng Sầm mua một chiếc siêu xe, là tài sản tư nhân của Lăng Sầm, người đại diện của cậu ấy là người khai thuế.]

[Lâu chủ nói đến trợ cấp sinh dục tôi mới nhớ ra Lăng Sầm nam thần đã sinh con, trong lòng tôi cậu ấy mãi mãi là người gợi cảm nhất, một nụ cười đủ chiếm giữ trái tim tôi.]

[Lầu trên sến rện thấy gớm quá, fan não tàn tránh qua một bên đi để lâu chủ tiếp tục kể chuyện, tui ngửi thấy mùi dưa ngọt.]

[Tui nói tiếp, mọi người có đoán được đó là chiếc xe nào không, theo đơn trình báo chính là siêu xe KW phiên bản mới nhất đó, siêu xe thể thao KW hai hệ thống động cơ bản giới hạn đó.]

[Sao mị nghe thấy quen quen]

[Quen thiệt mà, tui cũng thấy quen]

[Thì không phải đó chính là chiếc xe của Lục thượng tướng hả?]

Ơ, hóa ra đây là chân tướng hả? Mọi người đột nhiên im lặng trong giây lát, không nhắn thêm gì, im lặng ngồi suy nghĩ nhân sinh, tiếp nhận sự thật.

[Thảo nê mã!]

[Hóa ra là nam thần, tôi quên mất lần trước cậu còn đến quân bộ thăm thượng tướng.]

[Chắc chắn không phải hai vợ chồng chạy hai chiếc giống nhau đâu hơ, nên chân tướng chỉ có một thôi.]

[Lăng Sầm nam thần mua xe tặng chồng nên mới dùng tài khoản tư nhân khai báo thuế.]

[Hơ hơ, tự nhiên thấy cuộc đời quá là bất công, cũng là Alpha, cũng đi làm ở quân bộ, sao không có Omega nào tặng tôi siêu xe KW chạy chơi nhỉ?]

[Lầu trên còn bỏ qua một trọng điểm, Omega đưa siêu xe là Lăng Sầm nam thần, trọng điểm là Lăng Sầm nam thần, OK?]

[Aizzz! Lục thượng tướng quả nhiên là ông chồng toàn dân hướng đến, cưới Omega đẹp nhất, còn làm cho Omega đó yêu mình, mua siêu xe cho mình, mỹ mạo tài phú tình cảm của Omega là dành hết cho một người, quả thật là tấm gương điển hình cho việc không thể trông mặt mà bắt hình dong.]

[Thật sự hâm mộ Lục thượng tướng! Cầu phân phối Omega]

[Ganh tị ghê, đã vậy còn không thể nói Lục thượng tướng ăn cơm mềm, dù gì nhà người ta cũng đều có tiền, tư bản vạn ác]

[Đúng là quà tặng tình yêu của người có tiền, người thường như tôi không thể hiểu nổi cũng mong một lần được hiểu.]

Holland chuẩn bị trốn làm đi hẹn hò, nhìn đến tiêu đề, nhấn vào đọc ngay bình luận này.

Đồng nghiệp thân mến, cậu có điều không biết, chúng tôi, tầng lớp ‘kẻ có tiền’ trong lời cậu, cũng không hiểu được quà tặng tình yêu loại này, cũng mong một lần được hiểu, không chỉ riêng mấy người, OK?

“Honey, em đến nơi này có quen không?’’ Holland mở cửa xe cho bạn trai, dịu dàng nói, “Hoàn cảnh nơi này không tốt lắm, nhà ăn cũng không có gì ngon, ủy khuất em…”

“Không có gì.” Trác Nghiên có dáng người cao gầy, làn da trắng nõn, phong thái tao nhã tiêu sái đứng bên xe huyền phù đợi Holland, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi gió cát xung quanh. Đôi mắt của cậu thanh triệt, trong vắt, kỳ lạ là cũng thật sự không chút nào e ngại bụi cát mù trời của vùng đất này.

“Chúng ta cùng đi ăn cơm nhé? Anh biết một nhà hàng nướng gần đây, món Hoa ở chỗ họ cũng rất ngon.” Holland vững vàng điều khiển xe huyền phù chạy giữa vùng trời hoang vắng, phóng tầm mắt ra xa hầu hết chỉ thấy cát vàng trải rộng hoặc mặt đất khô cằn. Nơi này là hoang mạc tinh cầu biên giới, nhà cửa thưa thớt, là một nơi dễ dàng bị chiến hỏa lan tới.

“Em nói rồi, em không phải người Hoa.” Trác Nghiên bất đắc dĩ giải thích thêm một lần. Trong một lần vô tình rơi vào vết rách không gian mà cậu đi đến nơi này, cũng đã hơn một năm. Cậu cũng không rõ tại sao lúc ấy lại xảy ra hiện tượng không gian gấp khúc, khiến các chiều không gian chồng chập, cũng vì vậy mà cậu biết khả năng không gian gấp khúc thêm lần nữa để cậu có thể quay về gần như bằng không. Tuy rằng xét về kết cấu cơ thể thì cậu và cư dân nơi này xem như tương tự, ừm, theo như cách đánh giá của nơi này, coi như cậu cũng là nhân loại đi, nhưng cậu thật sự không phải người Hoa.

Cậu cũng biết Holland muốn dùng món ăn, môi trường quen thuộc để thân thiết với mình hơn nhưng anh ấy cứ hiểu lầm cậu là người Hoa, thật làm cậu bối rối. Chủng tộc cậu tối kị nhất là nói dối nên cậu không thể nhận vơ để làm anh vui được.

Ở chung một thời gian, cậu cũng rất thích Holland, ở bên cạnh anh ấy khiến cậu rất vui vẻ, nếu Holland có thể không một mực hiểu lầm cậu là người Hoa, cậu nghĩ cậu có thể cùng anh phát triển quan hệ gần gũi hơn.

“Ừm.” Holland cũng không quá để ý vì ngoài chuyên tâm lái xe trong gió cát thì hắn còn đang nghĩ Omega của mình cũng đâu có thua Omega của Lục Kiêu chỗ nào đâu. Hắn đóng quân nơi khỉ ho cò gáy này mà bạn trai hắn vẫn lặn lội đường xa tới thăm, hết phi thuyền dân dụng đến phi thuyền quân dụng, biết bao nhiêu là vất vả. Còn chuyện Trác Nghiên nói mình không phải người Hoa thì anh cũng không tin cho lắm, xét về tướng mạo thì so với một số người bạn có gốc Hoa của anh, thậm chí như Lăng Sầm, anh thấy cậu còn thuần gốc Hoa hơn cả họ. Nhưng bạn trai không muốn thừa nhận, vậy chắc chắn bạn trai có lý do riêng, hắn chỉ có thể không đề cập đến chuyện này nữa, tránh cho bạn trai nhỏ khó xử. Holland tự nhủ trong lòng.

Trác Nghiên ngồi bên cạnh hơi mỉm cười, trong mắt xẹt qua một chút dịu dàng, cậu đã quen với suy nghĩ quan tâm của Holland dành cho mình, dù nhìn anh là người khá tùy tiện, thậm chí buông thả nhưng tâm tư rất sâu sắc, lại còn là người rất trọng tình cảm, đó là lý do khiến cậu rất thích anh. Dù sao thì thuật đọc tâm tiện vậy đó!

“Chúng ta chuẩn bị đến nơi rồi!” Holland nhìn hành trình trên màn hình hướng dẫn khẽ nói.

Trác Nghiêm cười với anh gật gật đầu.

Mắt đen lúng liếng, thật đáng yêu.

Holland nhìn người yêu mình, nhớ tới cuộc nói chuyện khi nãy của mình với Lục Kiêu, lại còn nhớ tới cuộc thảo luận của mọi người trong diễn đàn nội bộ, suy nghĩ lại chạy đến chiếc siêu xe KW. Công nhận dòng xe mới này nhìn thật là ngầu lòi, đúng là khiến Alpha yêu thích. Tuy rằng không phải hắn không thể tự mua nhưng tự mua và được người yêu tặng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Tiểu kịch trường:

Lăng Sầm: Đúng rồi, là tui tặng anh ấy đó, tui nói tui bán sỉ cẩu lương lấy tiền mua siêu xe cho chồng mình chạy, mấy người tin không?

Liên Bang Alpha: Đêm nay, bầu trời sao Liên Bang sẽ thêm hàng triệu đôi mắt lấp lánh hâm mộ của chúng tôi.

Lạc Yên: Chương này lại dài gấp đôi nè, mãi mới xong. Đang nghĩ lần sau có cắt đôi ra không, P1 và P2???

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play