Edit: Lạc Yên

Trailer kết thúc ngay cảnh này, tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều ngẩn ngơ trước mỹ nhan thịnh thế của Lăng Sầm. Đây là miếng mồi câu cuối cùng đạo diễn Caleb tung ra, ông âm thầm đắc ý, ông tin cảnh này sẽ trở thành kinh điển. Quả nhiên phản ứng của mọi người đúng như ông mong muốn.

“Thật tuyệt vời đúng không? Giờ là thời điểm để các bạn bè truyền thông đặt câu hỏi.” Theo ra hiệu của đạo diễn MC lên tiếng đánh vỡ trầm mặc.

Truyền thông bừng tỉnh, sôi nổi đặt vấn đề. Đạo diễn Caleb tủm tỉm cười trả lời một số vấn đề không làm lộ nội dung chính lại liên quan đến một số thứ thú vị trong quá trình quay chụp. Lăng Sầm cũng ngồi một bên tủm tỉm cười, đã lâu cậu không tham gia hoạt động đông người, có hơi không thích ứng.

“Lăng Sầm là diễn viên chuyên nghiệp nhất mà tôi từng được hợp tác. Có cảnh diễn yêu cầu biểu hiện sức khỏe không tốt, cậu ấy chấp nhận hóa trang trở nên bệnh tật, lại diễn đi diễn lại rất nhiều lần, có cảnh đến mười mấy lần cho đến khi đạt hiệu quả tốt nhất, cũng chưa hề than phiền một câu.” Đạo diễn Caleb nghĩ lại vẫn tấm tắc khen ngợi.

Màn ảnh chuyển qua Lăng Sầm, cậu theo phản xạ lễ phép khẽ mỉm cười. Lăng Sầm cũng nhớ lại, lúc đó đúng là diễn cảnh mang thai, cậu diễn nôn, nôn đến mức cổ họng cũng đau. Nói đến cũng kỳ lạ, cậu diễn mang thai, da thì xấu, còn nôn nghén vật vã, đến bản thân cậu khi thật sự mang thai thì không có phản ứng đặc biệt gì, có chăng là ăn được thật nhiều, ngủ được cũng nhiều. Lăng Sầm đi vào cõi thần tiên, đạo diễn Caleb vẫn còn cảm khái chưa xong: “Khi đó tôi vô cùng thích Lăng Sầm, hy vọng lại có cơ hội được hợp tác cùng cậu ấy. Nhưng cậu ấy cũng có một tật xấu mà khi đó tôi rất buồn bực….”

Truyền thông nhạy bén cảm thấy có dưa bở, dồn dập chuyển màn ảnh về phía Caleb.

Lăng Sầm nghe thế hơi sửng sốt… Ngày đó cậu đúng là không nên nói tình hình thực tế với Caleb, đúng như Hailey nói, ông là một trạm trung chuyển bát quái, tin tức thông qua ông có thể phát tán toàn giới giải trí.

“Đó là cậu ấy cứ cách một đoạn thời gian, sẽ xin phép dồn cảnh của cậu ấy vào một ngày, sau đó biến mất khỏi đoàn phim. Lúc ấy tôi rất buồn bực, cứ nghĩ là…” Rất nhiều diễn viên nhận một lúc nhiều vai diễn, chạy sô giữa các đoàn phim, đạo diễn Caleb không cần nói rõ, truyền thông cũng hiểu rõ. “Kết quả thật không ngờ…” khuôn mặt đạo diễn tươi cười đầy vẻ hưng phấn bát quái, “Cách đây mấy ngày tôi cùng Lăng Sầm trò chuyện, cậu ấy đã thừa nhận thời gian đó là cậu ấy quay về ở bên cạnh người yêu.”

Dưới đài truyền thông cũng cười ồ lên đầy thiện ý. Dựa theo kiểm chứng thời gian thì [Thiên lý chi ngoại] khởi quay ngay sau khi Lăng Sầm kết hôn, đúng là thời gian tân hôn của người ta. Gì mà cố gắng sắp xếp lịch trình, dồn cảnh quay để có thể trở về ở cạnh chồng, này nọ… nghe thật lãng mạn.

Lăng Sầm và Lục thượng tướng là một CP đang hot, nhiệt độ cao đến mức chạm tay có thể bỏng, lại chưa từng hạ nhiệt dù đã cả tháng qua. Đây đúng là sự kiện chưa từng có trong giới giải trí. Mặc kệ là tin ai đó ngoại tình, ai đó hút lá đu đủ… cũng không tranh nhiệt nổi. Lăng Sầm và Lục thượng tướng, một người đại diện cho hình tượng quân nhân chính trực Alpha, kèm theo gia thế hiển hách, một người đại diện cho nhan sắc mỹ diễm đệ nhất của giới giải trí, có bao tai tiếng là ‘bạn trai’ của một đại gia nào đó, hai người tựa như không có gì liên quan lại ghép thành một đôi. Chỉ mỗi khía cạnh lôi ra phân tích cũng tốn bao giấy mực, viết mãi không hết.

Giới truyền thông lập tức tận dụng cơ hội quay sang phỏng vấn Lăng Sầm. Lăng Sầm tùy tay chọn một phóng viên beta ở hàng đầu, hầu hết ở đây là các công ty truyền thông chính thức, sẽ không viết bài cắt câu lấy nghĩa như báo lá cải.

Phóng viên Beta hỏi: “Lăng Sầm, xin hỏi khi cậu quay [Thiên lý chi ngoại] có gặp trở ngại gì hay không?”

Lăng Sầm hơi suy nghĩ đáp: “Thật đúng là không có, đạo diễn và nhân viên trong đoàn phim đều rất chuyên nghiệp, quá trình quay phim rất thuận lợi, tôi học hỏi được rất nhiều. Chỉ trừ tôi hay xin nghỉ làm phiền mọi người, làm đạo diễn khó xử.” Lăng Sầm cười quay sang nhìn lại Caleb.

Phóng viên hiểu ý, lại hỏi thêm mấy câu về bộ phim. Sau đó hỏi thêm một câu:

“Lăng Sầm, hôm nay cậu không trang điểm sao?”

Lăng Sầm theo phản xạ đưa tay sờ mặt: “Nhìn rõ vậy sao? Gần đây tội bị dị ứng nên mới không trang điểm.”

Phóng viên cũng không làm khó, bắt đầu chuyển sang phỏng vấn diễn viên khác. Lăng Sầm lại ngồi mỉm cười, một bộ dáng nghiêm túc lắng nghe nhưng trong đầu lại bắt đầu nghĩ về đồ ăn trưa, cậu lại đói nữa rồi, hu hu.

Ngay khi Corleone vừa trả lời xong, chọn một phóng viên, người này đứng lên đã hướng Lăng Sầm, lạnh giọng hỏi: “Lăng Sầm, ở tiết mục hơn một tháng trước cậu tham gia, cậu đã đơn phương hành hung Đỗ Nhược tiên sinh, tôi muốn hỏi cậu, cậu có gánh vác trách nhiệm pháp luật cho chuyện này chưa? Đã có đưa ra lời xin lỗi Đỗ Nhược tiên sinh chưa?”

Corleone thật sự kinh hãi, hắn cũng là tùy tay chọn một người, ai biết người này lại đem đầu mâu nhắm vào Lăng Sầm. Lăng Sầm hơi bất đắc dĩ, Hailey chắc quên dặn dò Corleone, thường những đơn vị truyền thông đáng tin cậy, Hailey đã sắp xếp ở những hàng đầu, Corleone không biết lại chọn một người ngồi ở xa vậy, thường không phải công ty không chính quy thì là người ngoài trà trộn. Hôm nay Hailey đi đón cậu, chắc không có thời gian quan tâm Corleone khiến hắn phạm vào sai lầm này. Xem ra cậu phải nói Hailey tuyển thêm nhân viên phụ giúp cô ấy, chứ đến khi cậu sinh bé con xong quay lại làm việc, Hailey sẽ không thể chu toàn cả hai đầu.

Lăng Sầm còn nhàn nhã tính này tính kia, Corleone đã gấp muốn chết, muốn giúp Lăng Sầm giải thích thì đạo diễn Caleb nhận mic, sợ hắn vội vã nói lại càng làm hỏng chuyện, ông nói: “Vị bằng hữu truyền thông… Gia Lâm giải trí, đây là buổi tuyên truyền cho [Thiên lý chi ngoại] nha…”

Lăng Sầm lại ra một thủ thế dưới bàn, đạo diễn hiểu ý, không đánh thái cực nữa là chuyển mic cho cậu.

Lăng Sầm một tay nhận mic, một tay nhàm chán gõ nhẹ theo nhịp trên mặt bàn nói: “Tôi xác thật chưa nhận lấy trách nhiệm pháp luật nào trong chuyện này.”

Truyền thông bên dưới đều ồ lên vội nắm chắc máy thu hình, trong đầu đã suy nghĩ đầu đề cho bài báo kế tiếp, mọi người cứ nghĩ Corleone hoặc đạo diễn sẽ chuyển qua đề tài khác, không nghĩ tới Lăng Sầm lại trực tiếp trả lời, mà còn là đáp án mặt trái như vậy.

“Nguyên nhân rất đơn giản, là vì chưa có người khởi tố tôi. Đương nhiên, là một công dân Liên Bang, tôi tôn trọng luật pháp Liên Bang, nếu có phán quyết tôi sẽ nghiêm chỉnh chấp hành.”

Theo pháp luật thì tranh chấp giữa cậu và Đỗ Nhược không đủ nghiêm trọng để bị Liên Bang khởi tố, chỉ thuộc tố tụng dân sự, Đỗ Nhược không tiến hành tố tụng, khi đó cũng không báo nguy nên sẽ không dính dáng đến pháp luật. Không biết Đỗ Nhược nghĩ thế nào nhưng Trần Lị đã thành tinh, chị ta hiểu rõ chuyện này để tăng lưu lượng là lựa chọn tốt nhưng nếu khởi tố chắc chắn là chuyện sẽ bị cả giới chê cười.

Lăng Sầm vừa nói tâm tư vừa chuyển nhanh. Giải trí Gia Lâm nhảy ra làm trò chỉ có hai loại khả năng, một là giải trí Gia Lâm muốn tìm đề tài hot, hai là Trần Lị ở sau tìm mối quan hệ để kéo đề tài này lên một lần nữa, muốn dẫm cậu để lại nâng Đỗ Nhược lên, lấy thái độ ương ngạnh của cậu làm nổi bật đáng thương của Đỗ Nhược, nếu gắn thêm cho cậu cái mác coi thường pháp luật càng tốt. Chính là lần này Lăng Sầm nghĩ sai rồi. Đây là Hòa Thịnh nội đấu, có người nhìn Trần Lị không vừa mắt, muốn dẫm ở đây là dẫm Đỗ Nhược, Lăng Sầm chỉ là đối tượng bị kéo vào. Sự kiện này nhân dân Liên Bang đều chửi Đỗ Nhược, chuyện vừa tạm lắng lại lôi ra để nhắc mọi người nhớ hành vi của Đỗ Nhược, khiến cho tài nguyên hắn vừa nhận được từ kim chủ cũng lần nữa thành hư ảo. Chưa kể nếu Lục gia nghĩ như Lăng Sầm, có thể người Lục gia sẽ ra tay chỉnh đốn Trần Lị cùng Đỗ Nhược, vậy thì càng tốt. Hòa Thịnh nội đấu đã càng ngày càng gay gắt, rắc rối phức tạp trong đó Lăng Sầm không biết được.

Lăng Sầm chỉ nhẹ nhàng nói tiếp: “Về vấn đề thứ hai, tôi không xin lỗi Đỗ Nhược, trước đây không, sau này cũng không.”

“…….” Đạo diễn Caleb thấy Lăng Sầm tức đến hồ đồ rồi, vội vàng muốn ngăn cản nhưng Lăng Sầm đã nhanh chóng nói tiếp một cách đầy nghiêm túc:

“Hơn nữa, tôi thề với trời, nếu hắn còn dám ở trước mặt tôi, nhạo báng chồng tôi, tôi thấy một lần sẽ đánh một lần.” Trong lòng tự bổ sung thêm một câu, tất nhiên có đánh cũng chờ Hoa Hồng Nhỏ ra đời mới đánh, hiện tại quá nguy hiểm, nếu có gì bất trắc cậu sẽ hối hận cả đời.

Giới truyền thông hít được drama, vui vẻ ký lục không ngừng. Khi buổi tuyên truyền kết thúc, truyền thông mỹ mãn ôm tư liệu ra về. Đạo diễn Caleb kéo Lăng Sầm lại nói: “Lăng Sầm, sao hôm nay cậu lại nói như vậy…. Có phải ở nhà lâu quá, đã quên mất cách nói chuyện với truyền thông?” Đáp trực tiếp như vậy rất dễ bị chụp mũ, bị bôi đen, việc này có thể nghĩ nhưng ai lại đi nói ra giữa bàn dân thiên hạ, không sợ bị mấy người đạo đức giả mắng chết sao.

Lăng Sầm vội đáp lại: “Không phải… Chính là khi họ nhắc đến chuyện hôm đó, tôi lại tức giận.” Đỗ Nhược chỉnh cậu thì chỉnh đi, còn dám lôi chồng cậu vào, hừ.

Caleb bất đắc dĩ vỗ vỗ vai cậu, rồi đưa Lăng Sầm ra tận cửa, nhìn cậu rời đi, thật ra nếu ai đụng đến vợ ông, ông cũng muốn đấm người đó thôi.

“Hailey, em không muốn nói gì sao?” Lăng Sầm lên xe thấy Hailey hơi bị bình tĩnh, thăm dò hỏi.

Hailey thầm nghĩ, anh mà sợ em mắng thì đã không nói thẳng vậy. Mà thôi, nàng hiện tại phát hiện fan của Lăng Sầm cùng nhân dân Liên Bang đặc biệt thích kiểu biểu hiện này của Lăng Sầm. Hailey bất chấp đáp:

“Em biết nói gì giờ, với lại anh cứ tùy ý đi, dù sao nhân dân Liên Bang đặc biệt thích anh như vậy.”

“…Thích anh như vậy? Bọn họ không phải thích dịu ngoan như Đỗ Nhược sao?” Không phải từ xưa giờ mọi người đều thích Omega ngoan ngoãn sao, lúc đầu mới xuất đạo, cậu cũng bị ép phải tạo hình tượng ngoan ngoãn nhưng thật sự quá đối lập với vẻ ngoài, thật sự quá khó, sau đó đành chuyển sang dạng cao ngạo lạnh lùng.

“Đó là trào lưu quá hạn rồi, hiện tại họ thích nhất là anh, thích anh không ra vẻ, thẳng thắn bộc lộ cảm xúc, đặc biệt nhất là luôn bảo hộ Lục thượng tướng.”

Tín hiệu giao thông sáng lên, xe huyền phù dừng lại, trong khi chờ đợi, Hailey quay đầu nói với Lăng Sầm: “Anh có biết bộ dáng của anh lúc đó được fan gọi là gì không? Là đại bàng bảo vệ gà con.” Dù tức giận, đánh người không phải là hành động đúng nhưng để bảo hộ tôn nghiêm của người thân thì người bình thường nào cũng dễ có phản ứng như vậy và thấu hiểu được. Mọi người càng thấy Lăng Sầm gần gũi hơn, Alpha lại càng muốn Omega nhà mình cũng yêu mình như vậy.

“Lục Kiêu không phải gà con!” Lăng Sầm lập tức phản đối.

“Lăng ca, điểm chú ý của anh… không đúng lắm.” Hailey bất đắc dĩ, cô mới thuận miệng nói một câu đụng đến Lục thượng tướng Lăng Sầm liền phản ứng, thật có khác nào gà mẹ vỗ cánh phành phạch bảo vệ gà con đâu. Nhân dân Liên Bang chính vì điểm này, hơn nữa sức chiến đấu của Lăng Sầm lại còn quá mạnh mẽ nên từ gà mẹ được gọi thành đại bàng.

“…Xem như anh lạc hậu, không theo kịp trào lưu.” Lăng Sầm cũng biết mình hơi thái quá, cậu cũng không ngờ gu của Alpha lại thay đổi.

“Tóm lại, Lăng ca, anh không cần để ý mấy chuyện này, cứ an tâm về nhà nghỉ ngơi, việc bên ngoài cứ giao hết cho em.” Cô đảm bảo sẽ không để tin tức bất lợi cho Lăng Sầm xuất hiện. Loại chuyện này cô đã có kinh nghiệm, chưa kể hiện nay dư luận đang đứng về phía Lăng Sầm, vài anti cũng không nổi lên được cái bong bóng nào.

Xe huyền phù về tới Lục trạch, sau khi nhìn theo bóng xe của Hailey khuất sau cổng, Lăng Sầm mới nhớ ra nãy giờ nói chuyện có chỗ nào đó là lạ, Hailey không dùng fan của cậu mà toàn dùng nhân dân Liên Bang thích cậu…??? Thích một Omega đã có chồng, lại còn tạm rời khỏi giới giải trí, không chỉ Alpha mà kể cả Beta và Omega khác cũng thích, từ khi nào mà cậu lại được yêu thích như vậy?? Lăng Sầm xoa bụng, mờ mịt nghĩ nhưng nghĩ không ra, càng nghĩ càng thấy đói, thôi đi ăn cơm cho lành.

Tiểu kịch trường:

Lăng Sầm: Đại bàng bảo vệ gà con là cái quỷ gì? Ai cho mấy người gọi chồng tui là gà con??

Lục lão đại: Chiếp!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play