Lăng Sầm tức giận hất tay Lục Kiêu ra khỏi bụng mình: “Anh chê bai em… Anh cũng không nghĩ coi tại sao em bị mất hết cơ bắp…” Lăng Sầm oán giận với giọng nói đầy tủi thân.
Omega nam tính sau khi thụ thai, nội tiết tố có sự thay đổi rất lớn để thay đổi cơ thể, tạo điều kiện phù hợp cho thai nhi phát triển, cơ bắp sẽ dẫn mất đi, túi dựng dục sẽ dần to lên, năng lượng và dinh dưỡng trong cơ thể cũng bị rút đi cung cấp cho thai nhi. Cậu ăn thêm nhiều như vậy, không hóa hết thành mỡ thừa đầy người đã là may mắn.
Lục Kiêu nhận ra, vội an ủi: “Ta cảm thấy như vậy rất tốt, ta rất thích.” Anh là nói thật, trước đây khi Lăng Sầm cởi đồ, cơ thể hoàn mỹ như người mẫu, cơ nào ra cơ đó, bao quanh cơ thể, 360 độ không góc chết. Hiện tại đường nét cơ bắp mất đi, dáng vẻ lại trở nên mềm mại, trắng trẻo như một thiếu niên, cả người vẫn thon dài, chỉ có bụng nhỏ hơi nhô lên một chút, sờ vào lại càng mềm mại hơn, thật sự rất đã tay.
Lăng Sầm nghe ra yêu thích của anh, cũng không nói thêm.
Lục Kiêu ân cần dọn chén canh cá Lăng Sầm đã ăn xong, đưa cho cậu một phần bò hầm mềm mụp.
Lăng Sầm hung hăng cắn thịt bò tựa như cắn Lục Kiêu, nhìn anh dáng người tiêu chuẩn, tức giận rầm rì: “Thật muốn đem Hoa Hồng Nhỏ nhét vào trong bụng anh để anh mang.” Xem anh có còn đứng nói không đau lưng không.
Lục Kiêu bật cười: “Ta cũng ước giá mà có thể như vậy.” Nhưng ước mơ cũng chỉ mà mơ ước, anh không có khả năng thay thế Lăng Sầm mang thai. Lăng Sầm đã lâu không nhắc đến sự nghiệp nhưng anh vẫn luôn để trong lòng.
Khi cậu từ chối tham gia tuyên truyền [Thiên lý chi ngoại], đã có nguy cơ ảnh hưởng đến thanh danh, mang lên tiếng xấu đùa giỡn đại bài. Lục Kiêu lại xoa xoa bụng nhỏ của Lăng Sầm, nếu không phải vì mang thai, Lăng Sầm cũng không cần tự ‘nhốt’ mình trong nhà suốt như vậy. Anh rất đau lòng cho Lăng Sầm.
“Ta biết đây là do Hoa Hồng Nhỏ, bằng không dáng người của em sẽ luôn hoàn hảo.” Lục Kiêu giờ đã biết dỗ dành hơn trước.
“Anh biết thì tốt!” Lăng Sầm đúng lý hợp tình đồng ý. Trong lòng thật ra lại đầy nhu tình, chỉ cần Lục Kiêu cùng chia sẻ với cậu, thấu hiểu cho cậu thì cái gì cậu cũng có thể vui vẻ chịu đựng. Lăng Sầm tiếp tục hăng say chiến đấu với bò hầm, trong lòng tự nhủ, đợi lão tử dỡ hàng sẽ lập tức luyện tập, trở về phong độ như cũ. Chỉ cần 3 tháng chắc chắn cậu có thể lấy lại thân hình hoàn mỹ.
Vợ chồng luôn có thần giao cách cảm, ngay lúc này Lục Kiêu cũng tự nhủ, sau khi sinh chắc chắn Lăng Sầm sẽ nhanh chóng lấy lại vóc dáng, từ giờ tới lúc đó anh phải biết tận dụng thời gian sờ cho đủ Lăng Sầm mềm mại, đợi cơ hội lần sau không biết đến tận ngày tháng năm nào.
Khi Lăng Sầm ăn xong bò hầm, Lục Kiêu lập tức đẩy súp đến cho cậu.
Nghĩ đến ‘mềm mại’ Lục Kiêu nhớ đến người được mệnh danh là Omega nhu mì nhất Liên Bang.
“Lăng Sầm, cái người bị em đánh, Đỗ Nhược, hiện tại sao rồi?” Lục Kiêu tò mò hỏi. Nói đến cũng buồn cười, anh bị Lăng Sầm cảnh cáo nhiều lần không được thích Đỗ Nhược, nhưng anh vẫn không biết Đỗ Nhược tròn méo ra sao, cũng không có hứng thú tìm hiểu. Lần đầu tiên anh biết đến là trong video, ban đầu nhìn cũng tạm nhưng sau đó bị đánh thì không thua gì đầu heo. Thật không nhìn ra chỗ nào là ‘nam thần của Alpha Liên Bang’. Lăng Sầm đánh người cũng thật quá nặng tay.
“Hắn hả? Rất nhiều thương hiệu đã hủy hợp đồng với hắn, fan của em vì cảm thấy Hòa Thịnh cố ý muốn hủy em nên quay ra cắn xé Đỗ Nhược cùng Hòa Thịnh, rất nhiều chuyện xấu bị khui ra, cổ phiếu bị giảm xuống nên Hòa Thịnh cũng không có lực để lo cho hắn.” Hiện tại gần như là bị đóng băng. Nhưng Trần Lị vẫn luôn tin tưởng Đỗ Nhược có thể khôi phục, tích cực giúp đỡ hắn, nhân mạch và mối quan hệ của chị ta rất rộng, có lẽ khi sóng gió lặn bớt sẽ sớm tìm được cách đưa Đỗ Nhược quay lại. “Chỉ là có lẽ Đỗ Nhược thấy bản thân trong giới giải trí không có cơ hội, hoặc đơn giản là không chịu nổi hiện tại nên đã tìm đến dựa dẫm vào một thương nhân cơ giáp nhưng em thấy hắn không có khả năng sẽ kết hôn với người đó.” Vì đối phương đã có bạn đời, là thương nghiệp liên hôn, địa vị vững chắc, nghe nói người ta cũng không lo lắng, đại để thái độ là vợ chỉ có một, tình nhân thì không người này thì là người khác thôi, cũng không thể từ tình nhân thành vợ. Mà tất cả tin tức này là lời đồn trong giới, thiên tài hít bát quái Hailey thu thập rồi kể cho cậu, người ngoài chắc chắn không biết. Cậu ở nhà nhàm chán, Hailey có tin gì đều gọi video qua kể cậu nghe, đặc biệt là cô nàng cảm thấy đã báo được đại thù, khi kể còn không ngừng cười ha ha đắc ý suốt.
“Ừm.” Lục Kiêu không có biểu tình gì, hơi gật đầu. Đỗ Nhược là người đã đứng trước công chúng ép hỏi Lăng Sầm về anh, ép Lăng Sầm đến suýt chút nữa phải vĩnh viễn rời khỏi giới giải trí, hủy đi sự nghiệp nên anh đối hắn không ghét là may chứ đừng nói gì đến thích.
Lăng Sầm liếc Lục Kiêu một cái, thấy anh chả có cảm xúc đặc biệt gì thì tiếp tục quay lại ăn súp. Cậu có thể tự nhiên nói về Đỗ Nhược vì giờ cậu tự tin tâm tư Lục Kiêu đều đặt trên người mình.
Sáng hôm sau là ngày cuối cùng Lục Kiêu đi dạy ở đại học Reiss. Lục lão phu nhân và Lăng Sầm cũng tiễn anh ra cửa.
“… Giữa trưa ta sẽ về.” Lục Kiêu có chút bất đắc dĩ, anh đi dạy bữa cuối thì cũng như những buổi dạy khác, mọi người cứ như tiễn anh lên chiến trường vậy.
“Về sớm chút.” Lục lão phu nhân có nhiều điều muốn dặn dò Lục Kiêu, Lục Kiêu có thể từ trong nghịch cảnh trở lại cuộc sống bình thường, nàng rất tự hào, nhưng lời nói đều dừng ở yết hầu, chỉ mỉm cười dặn anh về sớm, bước lui lại, đem quyền lên tiếng giao cho Lăng Sầm.
Lục Kiêu nhìn sang Lăng Sầm, trong lòng mơ hồ kích động, chính anh cũng không rõ tâm tình của mình, không biết Lăng Sầm sẽ nói gì với anh.
Lăng Sầm bước đến cạnh anh, đầu ngón tay khẽ vuốt ve mặt nạ bạc, nhỏ giọng:
“Em và bé con ở nhà chờ anh.” Tay kia của cậu đặt trên bụng.
Lục Kiêu nhìn qua, trong lòng là một mảng mềm mại tràn lan, mỉm cười rời đi. Cuộc sống của anh hiện giờ có cha mẹ khỏe mạnh, bạn đời ở bên, bé con đang từng ngày lớn lên, sự nghiệp của anh cũng dần trở về quỹ đạo. Anh không nghĩ ra được cuộc sống nào tuyệt hơn cuộc sống hiện tại.
Lăng Sầm và Lục lão phu nhân cùng nhìn cho đến khi Lục Kiêu đi khuất mới vào nhà. Lăng Sầm liền xin phép:
“Mẹ ơi, giữa trưa con đi đón anh ấy nhé.”
“Thôi đừng, người đông dễ va chạm.” Lục lão phu nhân hơi do dự từ chối. Tin tức Lăng Sầm là bạn đời của Lục Kiêu đã công khai, dù cậu có đeo diện mạo giả lập nhưng chỉ cần xuất hiện bên cạnh Lục Kiêu thì ai cũng có thể nhận ra cậu là Lăng Sầm. Ở đại học Reiss hầu hết là Alpha, lại không thiếu fan của Lăng Sầm, kích động lên xô đẩy đụng đến cậu thì không tốt chút nào.
“Mẹ ơi, con chỉ chờ anh ấy ở bãi đỗ xe, không lộ mặt ra ngoài.” Dù sao Lục Kiêu muốn về nhà cũng phải lên xe huyền phù.
“Ừm, vậy cũng được… nhưng phải có người đi cùng con.” Lục lão phu nhân chần chừ đáp ứng.
“Dạ vâng.” Lăng Sầm vui vẻ đáp. Đầu cuối cá nhân trên tay cậu rung lên báo cuộc gọi tới. Là đạo diễn Caleb, cậu không thể không nhận cuộc gọi này, khẽ cúi đầu chào mẹ, đi qua một bên nhận cuộc gọi.
“Đạo diễn…”
Caleb đang bôn ba tuyên truyền phim khắp nơi, tranh thủ có thời gian rảnh gọi điện hỏi thăm Lăng Sầm: “Cậu dạo này thế nào rồi?”
Hai người hàn huyên thăm hỏi nhau xong, Caleb mới hỏi: “Cậu còn nhớ lúc quay phim, cậu có xin nghỉ vài ngày không?”
“… Tôi thật sự xin lỗi, đạo diễn.” Lăng Sầm sửng sốt, lập tức xin lỗi. Khi đó đạo diễn không hài lòng nhất là thỉnh thoảng cậu lại xin nghỉ đột xuất, cũng may kỹ thuật diễn của cậu không tệ, còn làm vừa lòng ông, không chắc ông đã nổi bão.
“Tôi không phải ý này.” Caleb nghe Lăng Sầm luôn miệng xin lỗi vội giải thích. Ông chỉ là muốn hỏi xem lúc đó có phải Lăng Sầm nghỉ để về chăm sóc bạn đời hay không. Vì lúc đó việc kết hôn chưa công bố nên Lăng Sầm toàn xin nghỉ, không bao giờ có lý do, mới khiến ông bực bội.
“Đúng vậy. Lúc đó… tình huống của chồng tôi… không quá tốt, nên có nghỉ… làm chậm trễ tiến độ đoàn phim, thực xin lỗi.”
Caleb rộng lượng thông cảm: “Nếu lúc đó ta mà biết Lục thượng tướng là bạn đời của cậu, cậu cần về Đế Tinh với thượng tướng thì tôi đã sắp xếp lịch quay để cậu thuận tiện trở về.” Caleb là người chính trực, cũng rất sùng bái quân nhân, nếu không phải điểm đánh giá của ông quá thấp thì khi còn trẻ ông đã nhập ngũ.
“Như vậy đi, sau này tôi có điện ảnh mới phù hợp, sẽ mời cậu, cậu nhất định phải tham gia đó.” Lúc trước ông chỉ không hài lòng mỗi chuyện Lăng Sầm hay nghỉ đột xuất không lý do, giờ đã biết nguyên nhân, lý nào lại bỏ qua cậu.
“Vâng, nhất định, cám ơn ngài!” Lăng Sầm nhẹ nhàng cười đáp, trong lòng lại tự nhủ ‘nhưng phải chờ đến lúc cậu sinh bé con xong đã.’
“Còn có một việc, nửa tháng sau [Thiên lý chi ngoại] sẽ tổ chức buổi tuyên truyền cuối cùng ở Đế Tinh, trước khi chính thức công chiếu, cậu có thể xuất hiện không?” Lúc trước Lăng Sầm xin nghỉ, người đại diện cậu đã nói vì vấn đề sức khỏe không tiện bôn ba đường dài.
“Nửa tháng nữa?” Lăng Sầm rờ bụng nhỏ, lúc đó chắc vẫn chưa lộ rõ đâu nhỉ. “Vâng, ngài gửi lịch trình giúp tôi.”
Lúc trước quay phim đạo diễn đã chiếu cố cậu rất nhiều, giờ có công việc trong phạm vi năng lực cậu sẽ cố gắng hoàn thành.
———————————————————————
“Bài giảng hôm nay đến đây thôi.” Lục Kiêu kết thúc bài giảng, đảo mắt nhìn một vòng giảng đường, trầm giọng thông báo: “Học kỳ tiếp theo, học phần quân sự trung cấp của các cô cậu sẽ do giáo sư Mark đảm nhiệm giảng dạy. Hoan nghênh giáo sư Mark.” Lục Kiêu hơi lui xe lăn lại, giáo sư Mark cũng bước lên bục chào hỏi các học viên.
Tới khi hết giờ của tiết học, giáo sư Mark rời đi trước, Lục Kiêu mới từ tốn điều khiển xe lăn hướng ra cửa. Nhóm học viên sôi nổi bước đến cảm ơn anh, tiễn anh ra cửa.
“Thượng tướng, tôi đưa ngài đến bãi đỗ xe.” Mike chủ động bước lên. Lục Kiêu gật đầu đồng ý.
Mike là cậu chàng đã từng chuyền giấy với bạn đời của thầy Lục, còn bị Lục Kiêu gọi đứng lên trước lớp, bạn bè từng trêu chọc cậu. Sau khi tin kết hôn lộ ra, bọn họ lại chuyển sang hâm mộ không thôi, cậu được ngồi cạnh Lăng Sầm nam thần, còn nói chuyện riêng, có chữ viết tay của Lăng Sầm. Mike cũng vui vẻ nhưng với cậu, được học cùng Lục thượng tướng, học tập kinh nghiệm của anh mới là may mắn chân chính, có lợi cho cả cuộc đời quân nhân sau này của cậu.
Mike thong thả đẩy Lục Kiêu đến bài đỗ xe mà không biết rằng sau lần này cậu lại càng được bạn bè ở Reiss ghen ghét, hâm mộ.
Tiểu kịch trường:
Học viên Reiss: Tiểu tử Mike này không biết ăn cái gì mà may mắn như vậy??? Lần nào cũng được gặp nam thần.
Mike: Học viên cả khóa này đều may mắn nha, được nghe Lục thượng tướng giảng, khóa trước và khóa sau thì đừng mơ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT