*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trước khi bình minh, đó là thời gian sắc trời trở nên tối nhất.

Trong đại điện của Li phi lại đột nhiên nổi lên một ngọn lửa bừng bừng.

Đám lửa này bắt đầu bốc cháy ở trong nội điện, hơi nóng phả vào, tiếp đó cháy lan ra ngoài.

Không lâu sau, cả tòa đại điện đều chìm trong biển lửa.

Những người trong cung gào thét khắp nơi: “Không ổn rồi, cháy điện rồi, người đầu mau tới dập lửa!”

Trong nhất thời, mọi người đều tháo chạy tán loạn.

Không biết người nào đã cao giọng hô to: “Nương nương đốt lửa tự sát rồi! Người đầu mau đến cứu giúp, nương nương kẹt trong đám lửa không chịu ra ngoài!”.

Đám thị vệ bị thanh xà ngang rơi xuống ngăn lại ở bên ngoài, có thể thấp thoáng thấy bên trong điện có một bóng người ngã ở trên đất.

Nhưng mà ngọn lửa bên trong lớn vô cùng, không có cách nào để đi vào cả.

Vào thời điểm mọi người đều đang hoảng hốt lo sợ, không ai phát giác rằng ở trong một góc tăm tối.

Một tiểu thái giám đang bị một nàng cung nữ lôi kéo rời đi, không một tiếng động.

Trong tầm điện của Chiêu Vũ đế, hắn vừa mới ngủ được một chút liền bị tiếng bước chân hỗn độn bên ngoài đánh thức.

Lưu công công hét chói tai: “Không ổn rồi hoàng thượng, bên phía Li phi nương nương xảy ra chuyện rồi!”

Nghe thấy hai tiếng Li phi, Chiêu Vũ để lập tức trở nên tỉnh táo.

“Xảy ra chuyện gì? Vừa rồi nàng ấy không phải vẫn còn tốt hay sao, trẫm còn đang chờ nàng viết thư mà”

“Không biết tại sao, trong cung Li phi đột nhiên bùng cháy khắp nơi, cháy lớn nhất là ở nội điện, bọn người hầu liên tục dập lửa nhưng vẫn không kịp. Bọn họ đều nói, Li phi nương nương vẫn còn ở trong đó không chịu ra ngoài. Bà, bà ấy bị thiêu sống rồi.”

Cả người Chiêu Vũ đế ngả nghiêng, nếu không nhờ có giường trụ lại, hắn đã phải ngã xuống rồi.

“Li phi nàng chết rồi, không thể nào, tuyệt đối không thể nào! Mau đưa trẫm đến đó xem sao.”

Lập tức, cả cung điện đều bị đánh thức.



Viên hoàng hậu vẫn không biết ngọn nguồn sự việc, nhíu mày hỏi: “Hoàng thượng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Li phi sẽ không tự dưng mà tự sát, nhưng đã xảy ra chuyện gì mà thần thiếp không biết sao?”

Chiêu Vũ để mệt mỏi xoa mi tâm: “Đừng hỏi nữa. Truyền ý chỉ của trẫm, an táng Li phi đi, hoàng hậu, trẫm mệt rồi, cảm thấy quá mệt mỏi và lao lực quá độ rồi. Hậu sự của Li phi, làm phiền nàng một tay lo liệu vậy.”

- ---------------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play