*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nửa tháng sau, cuối cùng Mộ Dung Bắc Tô và La Kiều Oanh cũng trở về kinh thành.

Lúc vừa bước chân vào cổng thành, nỗi nhớ nhà và dũng khí của hai người họ đột nhiên biến mất.

Dù sao thì chuyện trốn khỏi nhà đã là chuyện không hay ho gì, lại còn chưa kể đến lúc đó không phải là thời điểm thích hợp để rời đi nên bây giờ mà trở về nhận lỗi thì chẳng khác gì lao đầu vào chỗ chết.

Vì muốn trì hoãn thời gian trở về cung, Mộ Dung Bắc Tô vô cùng chu đáo đi đường vòng để đưa La Kiều Oanh về phủ.

Trong La phủ, khi người quản gia vừa nhìn thấy chiếc xe ngựa quen thuộc đang đi đến gần thì đôi mắt ông ta lập tức sáng lên, sau đó chạy vào bên trong nhà và hét lớn.



Mộ Dung Bắc Tô Kê sửng sốt, vội vàng cầu xin nói: "La lão phu nhân, người đừng đánh nàng nữa. Chuyện này đều là lỗi của ta, là bản vương đã xúi giục La cô nương đi cùng ta. Ban đầu nàng không dám rời đi, nhưng sau đó lại không dám không nghe lời của bản vương”

La lão phu nhân lạnh lùng nhìn hắn: "Điện hạ đừng giúp nàng che giấu nữa. Ta biết rất rõ trong lòng nha đầu chết tiệt này đang suy nghĩ cái gì. Chuyện này đã khiến điện hạ phải chịu khổ rồi, tất cả là lỗi của nhà họ La chúng ta. Hôm khác lão thân sẽ tự mình vào cung và xin lỗi với Sơ Phi nương nương”

Mộ Dung Bắc Tô còn định nói thêm cái gì nữa nhưng La lão phu nhân đã bắt đầu đuổi người.

"Điện hạ, ngài rời đi mà không chào tạm biệt và đã rời khỏi kinh thành lâu như vậy rồi nên chắc chắn là Thái hậu nương nương và Sơ phi nương nương đều đang rất lo lắng. Hiện tại ngài còn đang trì hoãn ở đây làm cái gì vậy? Ngài nên nhanh chóng trở về cung và đến báo việc ngài đã trở về cho bọn họ đi.”

La Kiều Oanh bị đánh cho không dám nói một câu nào, nàng chỉ có thể bí mật ra hiệu để hắn mau rời đi.

Mộ Dung Bắc Tô cảm thấy lo lắng nên vừa đi vừa quay đầu lại nhìn, sau đó đột nhiên trở lại và nói: "Muội chờ ta, ta sẽ nhanh chóng đến cầu hôn".

La lão phu nhân mở hai mắt thật to, chờ đến khi Mộ Dung Bắc Tô đã đi xa thì bà ấy lập tức nhéo lỗ tai của La Kiều Oanh.



Ngay khi Mộ Dung Tô vừa bước xuống xe ngựa, Sơ phi liền khóc lên khiến đôi mắt đỏ hoe. Bà ta bước nhanh đến gần hắn.

Hắn không ngờ rằng mẫu phi lại sẽ tự mình đến đây để đợi hắn. Điều này khiến hắn đột nhiên cảm thấy lúng túng.

- ---------------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play