*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay cả La Tước cũng không ngờ rằng, Mộ Dung Bắc Tô có thể làm đến bước này.
Thái độ Mộ Dung Bắc Tô kiên quyết: “La tướng quân, muội muội của ngươi là vương phi mà ta nhận định. Hiện nay đang có chiến sự, ta chưa phong vương lập phủ, nhưng phụ hoàng đã bàn bạc trước chuyện này, muốn đợi tới lúc có thừa lực lượng sẽ thu xếp. Ngươi là huynh trưởng của nàng ấy, huynh trưởng như cha, hy vọng ngươi có thể đồng ý”.
Lạ Tước chỉ đành hỏi ý kiến của La Kiều Oanh.
Hắn chưa quên được lúc trước để La Kiều Oanh gả cho Mộ Dung Bắc Tô, nội tâm muội ấy kháng cự như thế nào.
Ai ngờ La Kiều Oanh chỉ trầm mặc một lát rồi thản nhiên nói: “Tất cả đều dựa vào ca ca và mẫu thân làm chủ”
Đây là ngầm đồng ý rồi.
La Tước gật đầu.
Nếu Phú Sơn đã nhất định không thể trở thành muội tế của hắn, gả cho Mộ Dung Bắc Tô lại là chốn nương tựa tốt, hắn nên vui mới phải.
Chỉ có ở bên cạnh thê tử hắn, hắn mới có thể đem sự yếu đuối mà ban ngày không thể để lộ ra cho nàng xem.
“Phú Sơn đã từng mang trên lưng cái danh thông đồng với giặc ba năm, bây giờ lại bị tất cả mọi người chỉ vào chứng cứ phạm tội phản quốc mà mắng. Hồng Vân, ta rất hận chính mình, ta rất hận!”
Mắt nàng ươn ướt, nhìn hắn chăm chú: “Ngày mai ta không muốn đi cùng với La Kiều Oanh bọn họ nữa. Ta sẽ phải thị vệ võ công cao cường bảo vệ họ, đảm bảo an toàn cho bọn họ, để ta ở đây cùng với huynh nhé!
La Tước ngẩng đầu: “Không được, ở đây quá nguy hiểm, muội.”
“Ta có thể giúp huynh. Huynh xem, hôm nay ta lợi dụng một vài người, giúp Kiều Oanh gặp được Phú Sơn, trước mặt công chúa Lạc Thiên Ý không một động tĩnh. Thật ra ta đã từng sống ở đây, đối với rất nhiều tình huống ở Vinh Dương vẫn nắm rõ trong lòng bàn tay, hơn nữa ta biết võ công, không phải yếu đuối như chàng nghĩ. La Tước, phu quân, để ta ở lại, chúng ta cùng nhau bảo vệ biên cương”.
Thấy Là Tước vẫn chưa phản ứng lại, Hồng Vân tự cười. “La Tước, ta từ nhỏ đã hành tẩu giang hồ, không cha không mẹ, không nơi nương tựa. Mà ta hiện tại, chỉ có huynh thôi.”
Hắn quả nhiên cảm động, nắm chặt tay nàng: “Được, muội ở lại, có chuyện gì chúng ta cùng nhau gánh vác”
- ---------------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT