Hồng Mai sao có thể nghĩ đến, Lâm Uyển Ly trực tiếp dỡ khắn che mặt tân nương xuống.

Nàng ta giật nảy mình: “Träc Phi không thể, cái này không hợp quy củ.”

Lâm Uyển Ly lại nhìn chăm chằm nàng nàng ta, từ trên xuống dưới đều dò xét Hồng.

Mai một lần.

Hồng Mai cảm thấy ánh mắt của nàng tìm tòi nghiên cứu lại có thâm ý sâu xa, nhất thời không nghĩ ra Lâm Uyển Ly muốn làm gì.

Nàng đành phải lại nhẹ lời khuyên bảo: “Xin Trắc Phi mang lại khăn trùm đầu, dựa theo tập tục thì phải để tự tay điện hạ dỡ khăn ra”

Lâm Uyển Ly không hiểu nhìn nàng cười một tiếng: “Ta cảm thấy ngươi rất vừa ý, nhìn xem là một người ntài giỏi. Không bằng như vậy đi, đêm nay ta cùng vương gia động phòng hoa chúc, làm phiền Hồng Mai cô nương ở ngoài cửa trông coi, có được không?”

Hồng Mai đành phải cười cười, trong lòng lại cảm thấy kỳ quái.

Vị Trắc Phi này mang theo hai nha hoàn hồi môn tới, tối nay ở bên ngoài trông coi đầy đủ.

Sao lại còn muốn gọi nàng đến?

Thật không hiểu vị nữ chủ tử này nghĩ như thế nào Chờ Hồng Mai lui ra ngoài, Lâm Uyển Ly làm bộ chỉnh lý lại khăn tân nương một lần nữa, một đôi mắt đỏ bừng bị che chắn đẳng, sau tấm vải đỏ.

Bên trong móng tay của nàng giấu một ít bột phấn, thừa dịp không có người trong phòng, nàng lại nhanh chóng liếc nhìn chung quanh.

Sau đó Lâm Uyển Ly đi đến bên cạnh bàn có đặt chén rượu, quan sát một chút.

Đây là một bộ chén rượu Mai Lan Trúc Cúc bằng bạch ngọc.

Lâm Uyển Ly bỏ một ít bột phấn vào trong chén rượu có hình cây trúc.

Màu sắc của bột phấn và đáy chén hoàn toàn hòa vào nhau, nhìn không ra bất kỳ đầu mối nào.

Nàng nắm tay: “Mộ Dung Bắc Hải, là ngươi đối với ta bất nhân trước.”

Mộ Dung Bắc Hải ở bên ngoài ứng phó một đám khách nhân Dù là Mộ Dung Bắc Hiền và Mộ Dung Bäc Tô không rõ ràng cho lắm, cũng biểu hiện ra được mười phần thoải mái, nhưng cũng không.

khiến Mộ Dung Bắc Hải thấy vui vẻ gì Mộ Dung Bắc Hiền vỗ bờ vai hẳn: “Tam đệ, hôm nay là ngày đại hỉ, làm gì không nói lời nào thế, ngày bình thường ngươi không thích uống rượu thì thôi vậy, nhưng đêm nay sao có.

thể không uống một chút. Rượu mừng rượu mừng, uống mới vui mừng”

“Không được nhị ca, thân thể ta khó chịu, không thể uống rượu” Nói xong liền đẩy ly rượu trước mặt ra.

Mộ Dung Bắc Tô cũng một mặt vui mừng hớn hở: “Tam ca, cho tới bây giờ ta cũng chưa thấy qua Tam tẩu trông như thế nào, ngày mai hai người sẽ tiến cung thỉnh an có phải không, vậy ta ngày mai có thể đến cung mẫu hậu chờ một lúc để nhìn xem bộ dáng đẹp mắt của Tam tẩu”

Mộ Dung Bắc Hiền nghe xong liền dùng ngón tay không nhẹ không nặng gõ đầu Mộ Dung Bắc Tô một cái: “Lão Lục, người ta là Tam tẩu của đệ, ngươi trông mong nhất định phải nhìn bộ dáng của nàng làm gì. Cẩn thận tam ca của đệ ghen, về sau không cho ngươi vào cửa.”

Mộ Dung Bắc Tô không phục hừ hừ: “Mới không đâu, tam ca hiếu rõ đệ nhất, chẳng lẽ đệ còn có thể cưới thê tử, cũng không sợ người đệ đệ này phá đám.”

Mộ Dung Bắc Hải bị bọn hẳn nói đau đầu, thần sắc lãnh đạm giải thích.

“Nàng ta không phải Tam tẩu của đệ, cũng không phải thê tử của ta. Từ xưa đến nay, thê thiếp không thế đánh đồng, ngươi đừng phá hư quy củ”

Mộ Dung Bắc Tô không hiểu nháy mắt: “Thế nhưng trong phủ của huynh cũng không có Vương phi mà. Mặc dù nói chỉ là cưới Trắc Phi nhưng tốt xấu gì cũng được coi là nữ nhân có danh phận đàng hoàng bên cạnh huynh, tam ca đừng so đo”

“Không giống” Mộ Dung Bắc Hải liếc hẳn một chút: “Ngươi đừng suốt ngày nhọc lòng sự tình của ta, bản thân đệ sao lại không thành thân, nếu cứ nhìn chăm chằm chuyện của ta, cẩn thận ta để mẫu hậu định ra một mối hôn sự cho ngươi.”

Mộ Dung Bắc Tô lập tức ngoan ngoãn, chạy xa xa đi tìm Mộ Dung Bắc Hiền uống rượu Triệu Khương Lan nâng căm lên nghe nói như thế, lại nhịn không được không vui vẻ thay Mộ Dung Bắc Hải.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play