Viên hoàng hậu thở dài. “Ngươi biết gì chứ. Ngoài miệng Bắc Hải không nói nhưng trong lòng khẳng định có để ý. Coi như bản cung muốn giúp nó tuyển phi, cũng nhất định phải tuyển một người mà nó hài lòng”

Cô cô cũng thở dài theo: “Cũng không biết vương gia của chúng ta đến cùng là thích người thế nào. Đã nhiều năm như vậy rồi, cũng không có thấy ngài ấy đối xử khác gì với cô nương nhà ai. Chẳng lẽ vương gia thật sự thích tiểu nha hoàn trong phủ ngài ấy sao. Nhưng ngay cả danh phận thị thiếp cũng không ban nữa”

Nghe được bà ta nói như vậy, ngược lại là viên hoàng hậu sững sờ. Thái độ khác sao? Thật ra là có. Thời điểm ở cùng một chỗ với Triệu Khương Lan, Bắc Hải rõ ràng…

Hắn đầu thích tiểu nha hoàn tên Hồng.. kia, rõ ràng lúc trước hắn là vì muốn giữa người của Triệu Khương Lan lại, không để ai nói hươu nói vượn.

Bà ta xoa xoa mi tâm, bỗng nhiên sinh ra một cảm giác mệt mỏi đến. Đây không thể được. Đó là vợ của đệ đệ hắn. Là ai cũng được nhưng không thể là Triệu Khương Lan.

Viên hoàng hậu nhớ tới điều này, khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều hơn. Thời điểm Lâm Gia Uyển không từ hôn, nhìn thái độ của Mộ Dung Bắc Hải với nàng cũng không có gì là không thích. Nếu Lâm Linh Nhi là muội muội song sinh của nàng ta, dáng vẻ hai người giống nhau, khẳng định về phần dung là không vấn đề gì. Nếu tính cách lại hơi vui vẻ, nói không chừng nhi tử có thể nhìn trúng.

“Thôi, ngày mai là đầu năm, trong cung thiết yến thần tử cùng gia quyến, Lâm gia sẽ có mặt chứ?”

Cô cô nhớ lại danh mục quà tặng một chút, vội nói: “Có mặt, Lâm Nhị cô nương cũng tới. “Được, đợi yến hội xong, bạn cũng muốn gặp riêng Lâm Nhị cô nương gặp một lần. Người sắp xếp một chút.” Viên hoàng hậu nói xong lại hỏi: “Sơn Vương cũng không chịu đến à?”

“Vương gia cho người báo lại, ngài ấy không thích loại náo nhiệt này”

Hoàng hậu xua xua tay: “Được rồi, bản cũng không dám ép nó”

Hôm sau chính là đầu năm, Triệu Khương Lan thu thập ổn thỏa đi theo Mộ Dung Bắc Uyên tiến cùng tham gia tiệc,

Lần này Thẩm Hi Nguyệt không dám không đi theo. Bữa tối mừng năm mới trước đó đã mượn cớ không đến, lúc này lại không đến nữa, sợ rằng sẽ bị người ta nói là bất kính với trưởng bối cung trong.

Triệu Khương Lan lười quan tâm nàng ta, trực tiếp coi nàng ta là không khí. Thẩm Hi Nguyệt cũng giống như là cam chịu, không nói tiếng nào mà đi theo.

Có lẽ nàng ta cảm giác được sự lạnh nhạt của Mộ Dung Bắc Uyên, gần đây cũng trung thực, không có lại làm trò gì. Chẳng biết tại sao, hiện tại Mộ Dung Bắc Uyên còn không chịu đến phòng của nàng ta nữa. Mỗi ngày để nàng ôm Linh Nhi đến cho hắn nhìn một chút, đuổi nàng đi. Nếu không phải mỗi ngày còn lại chút nhàn nhạt kia, Thẩm Hi Nguyệt cũng sắp quên mình vẫn là Trắc Phi của phủ Thần vương.

Yến hội mừng tết, quần thần cùng chúc phúc, tất nhiên là không thể thiếu việc tang bốc Chiêu Vũ Để một trận.

Sau khi nói xong lời xã giao, không ít ánh mắt đều rơi vào trên người La Tước và vị phu nhân mới cưới của hắn ta.

La Tướng quân thành thân với nữ tử kỹ viện vốn chính là tin tức lớn, chấn động cả kinh thành. Tăng thêm danh tiếng của Hồng Vân cô nương với bên ngoài, đại đa số người đang ngồi đều là chưa từng thấy nàng. Lần này nhìn thấy một chút, tròng mắt kém chút sắp rơi xuống.

Mẹ nó, trên đời này còn có nữ tử xinh đẹp tuyệt trần như vậy sao. Dù là ngồi thẳng không động đậy cũng giống như là một bức tranh quý báu.

Ngay cả Chiêu Vũ đế cũng không thể ngoại lệ, nhìn thêm một chút, sau đó hơi tức giận, dời mắt đi.

Người trong cuộc ngược lại thần sắc thản nhiên, cực kỳ khéo léo ngồi bên cạnh La Tước, thỉnh thoảng gắp đồ ăn, rót rượu cho ông ấy

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play