Đêm đó, Lâm phu nhân kéo Lâm Gia Uyển ở lại mà hỏi: “Lúc này không tiện nói với cha của con, con tính đánh lừa chuyện trong sạch của bản thân như thế nào chứ?”

“Khi Linh nhi hồi kinh, nhất định muội ấy sẽ có thái độ thù địch với con”

“Vì sao?”

Lâm Gia Uyển nhìn ánh nến lắc lư trong phòng, cười cười trào phúng: “Bởi vì năm đó con phụ lòng Sơn vương điện hạ, vì vậy muội ấy sẽ không thích con. Không chỉ là không thích con, mà muội ấy còn thấy rằng nhà họ Lâm có lỗi với Sơn vượng điện hạ, Linh nhi đã sớm mở lòng với điện hạ rồi. Chỉ có như vậy, mới có thể một lần nữa khiến Mộ Dung Bắc Hải chấp nhận con gái của nhà họ Lâm”

Lâm phu nhân vẫn bất an mà nắm chặt đôi tay của nàng ta: “Con phải hiểu rõ rằng, gả cho một tên đần độn thì còn có thể qua mắt nhưng Sơn vương điện hạ lại là người vô cùng thông minh, cũng không phải ngài ấy hoàn toàn không biết gì về con, hai người cũng đã chung đụng rồi. Nếu như thật sự có thể gả vào Sơn vương phủ, con cẩn thận với những hành động và lời nói của mình.”

“Trong lòng con đã nắm rõ rồi. Bây giờ con phải chung sống với kẻ mà mình không có một chút tình cảm nào, chỉ có Sơn vương điện hạ mới là người con thật lòng muốn chung sống cả đời.

Nếu không phải vì…”

Lâm Gia Uyển nắm chặt bàn tay, không nói tiếp nữa.

“Chuyện đó…”

“Nếu con đã có ý muốn như vậy thì tất nhiên sẽ tìm được cách giải quyết chuyện này. Lúc trước con vô tình nghe được một vị phu nhân nhắc đến thủ cung sa*, nghe nói là trong kinh có một bà lão bị mù, am hiểu chuyện về thủ cùng sa nhất. Không ít nữ tử chốn hoa bướm vì muốn bản thân lại có thể bán được giá tốt thêm một lần nữa mà tìm đến bà ta xin giúp đỡ. Rất ít người biết được chuyện này, nên nếu thành công thì không ai có thể nghi ngờ nữa”

Lâm phu nhân che ngực không nói.

Lâm Gia Uyển biết rằng bà ta đang thương xót Lâm Linh Nhi, nước mắt chảy xuống ngay tức thì.

“Thật sự là nương đang trách con đúng không?”

“Ta, muội muội của con…”.

Lâm Gia Uyển ngẩng đầu lên: “Cả đời này con cũng sẽ không quên ân huệ của muội muội. Nếu muội ấy đi rồi, con nhất định sẽ nhờ cao tăng siêu độ, cung phụng mỗi năm, nhất định sẽ không phụ lòng hy sinh của muội ấy”

Dứt lời, nàng ta lại dừng một lúc: “Chỉ là chuyện này không thể xảy ra một chút sai sót nào, cầu xin nương che giấu giúp con, nhất định không được để cho Linh nhi biết được.”

Trong lòng của Lâm phu nhân thầm nghĩ, Lâm thái úy còn chưa đồng ý sao nàng ta có thể tỏ vẻ mọi chuyện chắc chắn sẽ thành công như vậy.

Nhưng trong đôi mắt của Lâm Gia Uyển lại thoáng hiện lên vẻ tham lam, ngọn lửa vốn được che giấu trong lòng lại bắt đầu bùng lên.

Triệu Khương Lan, ả ta nghĩ mình là vương phi thì ghê gớm lắm sao!

Những nhục nhã lúc trước, cả đời này nàng ta đều sẽ không quên.

Chờ sau này nàng ta lại trở thành vương phi, nhất định nàng ta sẽ không tha cho nữ nhân kia.

Những ai đã từng xem thường người của nàng ta, có ngày đều phải cúi đầu!

Trong Thần vương phủ, Triệu Khương Lan tính toán thời gian: “Sáng mai đã là tiết lập xuân rồi à?”

Sở Sở cười cười đáp lại: “Đúng vậy đó vương phi, ngày mai là bắt đầu cuộc thi toàn quốc rồi, gần đây vương gia chúng ta đều bận rộn xoay xở mà không thấy bóng dáng đầu”

Triệu Khương Lan vừa uống trà trong sân vừa nói: “Thêm vài ngày nữa là bước sang năm mới rồi, đường xá náo nhiệt vô cùng, khắp nơi đều bắt đầu bày bán đồ tết rồi, bổn cũng phải đi hỏi Chu Khiết xem xem trong phủ đã chuẩn bị đầy đủ đồ hết hay chưa”

Sở Sở bóp bóp bả vai cho nàng: “Ngài còn lo quản gia Chu sai sót gì sao, nhưng quả thật hắn là người đáng để tin cậy đấy ạ, hôm qua Sở Sở còn thấy mấy tên sai vặt khiêng một cái rương đầy cất vào kho nữa”

“Bước sang năm mới rồi, ngoại trừ cho các ngươi hồng bao, bổn cung còn chuẩn bị cho mọi người vài bộ quần áo mới. Ta đã lén cho người đi làm rồi, xem ra người ta cũng đã gần gửi đồ đến đấy, mấy ngày này không cho phép người tham ăn, cẩn thận mặc không vừa đồ nữa đấy!”

Mặt mày của Sở Sở hớn hở: “Người đặt khi nào vậy, vậy mà Sở Sở cũng không hay biết gì cả”

“Biết rồi thì còn gì ngạc nhiên nữa, sáng mai người đến Lan Tâm chọn vài món đồ trang sức đi, sửa soạn lại một chút, nói không chừng đã có thể lập gia đình rồi.”

Thời gian gần đây đều thư thản, Triệu Khương Lan lại muốn đi làm bà mối.

*Thủ cung sat dấu vết màu đỏ chứng tỏ người con gái còn trinh trắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play