Trong ba năm ở lãnh cung, Chúc Bình cũng không biết nên hình dung quãng thời gian này như thế nào.

Sau khi Du tài nhân bị hỏi tội không lâu thì đã điên, bây giờ chẳng biết cái gì hết.

Nàng ta chăm sóc chủ tử, hai người sống nương tựa lẫn nhau. Ngay cả nô tài của các cung đều có thể bắt nạt hai người.

Những nỗi nhục này luôn bị Chúc Bình đè nén trong lòng, bây giờ bị người hỏi thì đều tung ra hết.

“Hoàng hậu nương nương, nô tỳ vốn nghĩ đã đi vào chỗ như Chu Vân cung thì đã không còn cơ hội. Lúc đầu nô tỳ cũng hết hi vọng không muốn đi phàn nàn và kể khổ. Chỉ là hôm nay ngài đưa nô tỳ tới đây, lại cố ý hỏi chuyện năm xưa, nô tỳ xin Hoàng hậu nương nương hãy lấy lại công bằng cho tiểu chủ, ngài ấy thật sự rất đáng thương”

Hoàng Hậu nhíu mày một chút rồi suy nghĩ, nếu năm xưa Lan quý phi lợi dụng quyền lợi đó để loại bỏ đối thủ thì nên làm thế nào cho phải?

Bà nhìn về phía Triệu Khương Lan rồi hỏi: “Khương Lan, nếu bây giờ để con đi điều tra thân thể của Du tài nhân thì còn có cách nào không?”

Triệu Khương Lan nháy mắt rồi nói: “Chuyện này có thể thử một chút, nhưng tốt nhất là tìm một ma ma có kinh nghiệm phong phú đi theo”

Nàng nói xong thì lại nhắc nhở: “Mẫu hậu, hay là chúng ta làm việc khiêm tốn một chút, đừng đánh rắn động cỏ, nếu như thật sự có chuyện gì mờ ám cũng đừng để quý phi biết được mà đề phòng”

Hoàng Hậu gật đầu, bà để Triệu Khương Lan dẫn theo một ma ma của Tế Ngô Điện rồi đi qua đó một cách âm thầm.

Trong Kinh Triệu phủ, Mộ Dung Bắc Uyên bảo Tần Nguyên lấy hồ sơ vụ án của Trình Minh Kỳ ba năm trước ra.

Khi hắn nhìn thấy trên hồ sơ viết mấy chữ “phẩm hạnh không đoạn chính” thì có hơi nhíu mày.

“Tần Nguyên đây là ý gì, chỉ dựa vào mấy chữ phẩm hạnh không đoạn chính khó mà nói rõ được này mà phán xét Trình Minh Kỳ có tội, ngươi giải thích rõ ràng cho ta!”

Tần Nguyên xoa mồ hôi rồi nói: “Vương gia, lúc đó họ quan còn chưa phải là Kinh Triệu phủ doãn, chỉ là Thiếu Doãn mà thôi, việc này không phải là do họ quan xử lý.”

“Lúc đó Kinh Triệu doãn họ Dương đúng không? Bản vương nhớ là ông ta đã cáo quan rồi, nghe nói là vì tuổi tác đã cao”

“Đúng thế, Dương đại nhân không những cáo quan mà còn đi theo con gái con rể rời khỏi kinh thành. Nhưng dường như có một vị Thiếu Doãn khác đi theo Dương đại nhân xử lý vụ án này, bây giờ y vẫn còn nhậm chức trong Kinh Triệu phủ, chẳng bằng gọi y tới mà hỏi thăm”

Rất nhanh Tần Nguyên đã dẫn Thiểu Doãn đó tới.

Mộ Dung Bắc Uyên chỉ vào hồ sơ vụ án rồi hỏi: “Ngươi còn nhớ vụ án của Trình Minh Kỳ không?”

Thiếu Doãn cúi đầu rồi nói: “Họ quan nhớ rõ. Chuyện này là do trong cung ra lệnh điều tra, chỉ sợ là Trình Minh Kỳ làm mích lòng Hoàng Thượng”

Thiếu Doãn nói tiếp: “Nhưng sự xuất hiện của Trình Minh Kỳ đã phá vỡ điều này, y là thí sinh tới từ các vùng khác, đạt giải nguyên không đáng sợ, đáng sợ là y trúng liền hai giải nguyên. Hơn nữa lúc đó y mới hai mươi tuổi, người như thế này đáng lẽ ra sẽ có một tương lai vô cùng sáng lạn”

“Vậy tại sao lại làm mích lòng Hoàng Thượng?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play