Người đến vừa nói xong liền phân phó nói: "Ta không muốn cho người khác biết chuyện này, nếu sau này có người hỏi thăm, các ngươi nhớ đừng lắm miệng!".

Hiếm khi gặp được khách hàng lớn chịu mua vải Triều Chân, lão bản đương nhiên không dám đắc tội.

Ông ta liên tục đồng ý: "Người cứ yên tâm, ta rất kín tiếng, cam đoan. sẽ không có người thứ ba biết được chuyện này."

Có được sự đảm bảo của ông ta, nàng nô tì yên tâm mang đồ đi.

Trước khi hồi phủ, Triệu Khương Lan nhìn thấy Dịch Chân- người đã đi theo Mai Hương trở về.

Tất nhiên nàng biết hắn ta tìm đến là có chuyện gì, thần sắc nàng trở nên nghiêm túc: "Thế nào rồi, tra ra được cái gì rồi?".

Vẻ mặt của Dịch Chân rối rắm: "Mai Hương đi đến lâu Yên Vũ. Thuộc hạ giữ khoảng cách nhất định mà đi theo nàng ta, phát hiện nàng ta quen đường quen nẻo đi vào sân sau của lâu Yên Vũ. Thuộc hạ sợ có người bên trong nhìn thấy nên không dám đi theo vào, nên chỉ có thể đứng đợi ở bên ngoài. Một lúc sau nàng ta đã đi ra, sợ rằng bây giờ nàng ta đã hồi phủ rồi."

Lần này Triệu Khương Lan có chút kinh ngạc: "lâu Yên Vũ?"

Nàng không nhịn được mà lắc lắc đầu, đúng vậy, đáng lẽ ra nàng nên nghĩ đến nó.

lâu Yên Vũ là nơi ăn chơi có tiếng nhất ở kinh thành, khách đến đều thuộc dòng dõi quý tộc.

. Mỗi khi các công tử quý tộc cơm no rượu say thì họ sẽ không thể giữ nổi bí mật nào nữa.

Biến nơi này thành một cứ điểm, há chẳng phải nó sẽ là một nơi tình báo tốt nhất sao?

Nàng đột nhiên có chút dở khóc dở cười.

Phượng Vệ thực sự càng ngày càng có khả năng nuôi dưỡng lực lượng gián điệp của nước địch dưới trướng Hoàng thành một cách phố trương.

Nhưng Triệu Khương Lan không hề lo lắng, nếu Phượng Vệ thực sự làm ra hành động gì khác thường thì nàng cũng có biện pháp khống chế nó.

Sau khi phái Dịch Chân rời đi, nàng cũng trở lại Vương phủ.

Mai Hương quả nhiên đã canh gác ở trong sân, Triệu Khương Lan coi như chưa có chuyện gì xảy ra, vẫy tay với nàng ta.

"Ngươi cũng đến đây, cùng nhau giúp bổn cung cắt vải"

May áo quần thực ra không khó, tuy kiếp trước nữ Nàng ng gia chánh của Triệu Khương Lan không được tốt cho lắm nhưng nàng lại rất thông minh.

Đôi khi rảnh rỗi nàng sẽ đến Tú phường ở trong cung để xem những tú nương thêu thùa may vá, nhìn mãi nhìn mãi rồi nàng cũng học được chút ít.

Cho nên rất nhanh nàng đã cắt ra được một bản phác thảo. Điều quan trọng nhất là thêu ở mặt trên..

Thân là một Vương gia, tuy rằng không tính là có phẩm cấp nhưng Mộ Dung Bắc Uyên cũng có phẩm cấp tương đương với một chức quan rất cao.

Vì vậy hình thêu trên triều phục của hắn là tiên hạc. Như vậy, túi thơm sẽ không thể chọn cùng một mẫu.

Nhưng Triệu Khương Lan có ý định ghép hai thứ tương xứng với nhau lại, do đó mây ngũ sắc phối với tiên hạc là vô cùng thích hợp. Truyện Dị Giới

Nhưng nếu chỉ có vài đám mây ngũ sắc thì lại có chút đơn điệu.

Triệu Khương Lan không nhịn được liền nghĩ đến tên của Mộ Dung Bắc Uyên.

Bắc Uyên có nghĩa là trắng sáng, tức là vầng trăng sáng trên bầu trời, chiếu sáng rực rỡ.

Chi bằng thêu thêm một vầng trăng tròn bên những đám mây ngũ sắc.

Các sợi chỉ vàng chỉ bạc vừa hay phát huy được tác dụng của nó. Ý kiến này đã được mọi người nhất trí cao.

Hồng Mai không khỏi xúc động nói: "Vương phi thực sự rất quan tâm đến Vương gia. Ngài ấy sẽ rất hạnh phúc khi nhận được món quà chan chứa tình cảm như vậy".

Triệu Khương Lan bỗng nhiên dừng lại động tác, hơi giật mình sau đó mới quay sang nhìn bọn họ.

"Bổn cung quan tâm Vương gia sao?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play