*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nếu đã trở thành thứ dân, cũng không thể tiếp tục ở lại nữa.
Bọn họ muốn từ biệt Chiêu Vũ đế lần cuối, đáng tiếc Chiêu Vũ đế không chịu gặp mặt.
Trái lại Viên hoàng hậu đến trước cửa cung, sai người sắp xếp một chiếc xe ngựa tiễn họ rời đi.
Nhà họ Liên kể từ ngày Liên Tư Thành tạo phản đã bị tịch thu hết tài sản, vương phủ Mộ Dung Bắc Quý từng ở lúc còn làm vương gia bọn họ cũng không có quyền được ở tiếp.
Liên Vãn Tình cố sức gật gật đầu.
Nhưng nói thì dễ, muốn làm lại từ đầu thì lại khó khăn vô cùng.
Bởi vì muốn mua nhà, hai người đã đến chợ mua bán trao đổi nghe ngóng.
Nào biết họ vừa mới hỏi thăm người ta mua nhà ở đâu, đã bị người bên cạnh nhìn chằm chằm.
Hai người này ăn mặc lộng lẫy, vừa nhìn đã biết là miếng mồi ngon.
Nếu có thể lừa được bọn họ…
“Vị phu nhân và thiếu gia này, các người muốn mua chỗ ở trống, chi bằng hỏi ta này. Tại hạ có một căn nhà lớn đã bỏ trống nhiều tháng, ba cửa vào ba cửa ra, vô cùng rộng rãi! Vừa nhìn hai người đã biết yêu cầu khác người bình thường. Nếu nhìn thấy nhà của tại hạ, chắc chắn sẽ rất thích.”
Mộ Dung Bắc Quý hơi động lòng, Liên Vãn Tình lại kéo kéo hắn nói nhỏ: “Quý nhi, căn nhà ba cửa vào ba cửa ra hai mẹ con chúng ta ở có trống trải quá không?
“Nhưng sau khi chúng ta chuyển nhà vẫn phải tìm người hầu hạ, sau này không phải chỉ mình chúng ta ở. Ba cửa vào ba cửa ra, đã nhỏ hơn căn nhà trước kia của chúng ta rất nhiều rồi.”
Liên Vãn Tình hơi do dự, Mộ Dung Bắc Quý đành nói: “Mẹ, cứ đi xem thử đi. Tốt xấu gì cũng phải đợi xem xong mới biết.”
Bất luận thế nào cũng nên tìm một nơi để ở. Với lại từ xa xỉ mà đến giản đơn thì không phải dễ dàng, không đề cập tới hoàng cung địa giới bao la như vậy còn có nhà họ Liên trước đây cũng cực kỳ giàu có.
Liên Vãn Tình mặc dù đã hạ quyết tâm sau khi xuất cung phải học được tính toán tỉ mỉ, vẫn là nghe theo Mộ Dung Bắc Quý đi tìm nhà ở trước.
Người kia vừa nhìn thấy xe ngựa của bọn họ hai mắt như phát sáng. Hắn trong giang hồ gặp qua vô số người, liếc mắt nhìn thôi cũng biết hai mẹ con này không phải phú thì cũng quý. Thường thì đây là những người có thân phận cao, ra tay rất hào phóng nhưng mấy thứ như quy tắc mua bán thì lại ngây thơ không hiểu rõ, rất dễ bị lừa gạt.
Người này dẫn bọn họ đi xem căn nhà, đích thực là đã bỏ trống rất lâu. Dù sao cũng không phải là nhà của hắn, hắn được một nhà phú thương thuê để ở đây trông coi thôi. Chủ nhân của nơi này vốn làm ăn tại một vùng ở Nguyên Ải, chỉ sau Tết mới trở về, còn lại liên tiếp nhiều tháng đều không thấy bóng dáng.
Mà khoảng thời gian trước, hắn thua không ít tiền ở sòng bạc, lúc này tiền bạc trong người không còn bao nhiêu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT