Phong Duật Thiên giận đến mức kề kiếm lên cổ bà.

Loại đàn bà không chịu thuần phục như vậy đáng phải chết.

Nhưng gương mặt của bà đúng là cực phẩm trên đời, chỉ cần nhìn thôi đã cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Nếu chết như thế thì thật sự hơi đáng tiếc.

Phong Duật Thiên chỉ đành dùng sức hất bà ra: “Trông chừng bà ta cho ta! Những người khác tìm kỹ cho ta, ta không tin một người sống sờ sờ như Chiêu Vũ đế lại biến mất không tìm thấy!”

Bên vách đá, dù rằng mũi chân có thể giẫm lên hốc đá, Chiêu Vũ đế vẫn cảm thấy cật lực.

Thậm chí hắn ta không dám động cánh tay, chỉ cần hơi động đậy đã cảm thấy đau nhức không cách nào tả được.

Sống nhiều năm như vậy, có ngày nào hắn ta không sống trong nhung lụa, chưa từng chịu tội như thế.

Trong lòng hắn lại không yên tâm về Hoa quý phi.

Người dó dẫn thích khách đi, bản thân sẽ không xảy ra chuyện gì chứ.

Đang suy nghĩ miên man thì nghe thấy một loạt tiếng bước chân đến gần.

Chiêu Vũ đế không dám thở mạnh, run rẩy nắm chặt ngón tay.

Trong lòng hắn ta cầu nguyện, tuyệt đối đừng tới đây, tuyệt đối đừng phát hiện ra hắn ta!

Có mấy cái thích khách đứng ở bên vách đá tức giận mắng: “Thật là quái quỷ mà, lục soát khắp nơi, ngay cả trên cây cũng không thấy bóng dáng. Giữa ban ngày ban mặt, rốt cuộc cẩu hoàng đế trốn đi đâu rồi!”

Một người khác hỏi: “Nếu lần này không giết được cẩu hoàng đế, lỡ như hắn ta trở về cung thì phải làm sao?”

“Bây giờ chắc là Trữ quốc công đã dẫn người khống chế cung thành rồi, cho dù lúc này cẩu hoàng đế về cung, chỉ cần bị người của chúng ta phát hiện cũng sẽ bị giết ngay. Cho dù thế nào cũng phải để Ngũ hoàng tử lên ngôi!”

Chiêu Vũ đế ở phía dưới nghe được những lời này, giận đến suýt nữa phát run.

Trữ quốc công?

Tên gian thần nịnh thần đó quả nhiên chưa chết.

Ban đầu hắn ta cảm thấy kiểu chết phanh thây của Trữ quốc công quá kỳ quái, nói không chừng là kế ve sầu thoát xác.

Bây giờ xem ra là hắn ta đoán đúng rồi.

Vừa rồi bọn chúng còn nói sẽ để Ngũ hoàng tử lên ngôi?

Được lắm, Mộ Dung Bắc Quý à Mộ Dung Bắc Quý, uổng công lúc trước hắn ta còn muốn cho hắn một cơ hội cuối cùng!

Nhà họ Liên mắc phải tội lớn tày trời, hắn ta cũng không lập tức xử tử Mộ Dung Bắc Quý.

Vốn nghĩ rằng lúc đó Mộ Dung Bắc Quý không rời khỏi cung thành với đám người của Liên Tư Thành, nói không chừng hắn còn cứu được.

Lại không ngờ rằng đứa con bất hiếu này vẫn khiến hắn ta thất vọng.

Quả nhiên hắn một lòng muốn trở thành hoàng đế mới, cướp lấy ngôi báu của mình!

Chiêu Vũ đế hận, cơn hận không ngừng sôi trào trong máu thịt hắn ta.

Chỉ cần lần này có thể chuyển nguy thành an, hắn ta tuyệt đối không buông tha cho mấy đứa con lòng lang dạ sói kia.

Có lẽ là tìm một vòng cũng không thấy người, cho nên bọn thích khách bỏ đi.

Chiêu Vũ đế cảm thấy hai cánh tay đã không còn là của mình nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play