Liên Tư Thành nghe nói như thế, trên mặt càng thêm vui mừng. Hắn đương nhiên thích được trời ban điềm lành hơn việc phải cố gắng tạo ra “điềm lành”.

Ở Giang Nam người ta sùng kính xem quạ đen là chim thần. Chẳng lẽ hắn thật sự là người mà ông trời đã chọn, cho nên bầy quạ đen này cố ý bay tới, là để chúc mừng?

Nghĩ như vậy, Liên Tư Thành cười đến không ngậm miệng được.

Nhưng điều mọi người không ngờ tới chính là sau khi bầy quạ đen đáp xuống, bọn chúng lại không ôn hòa như thường ngày mà bắt đầu công kích cờ xí của thuỷ quân Đông Nam, phá hư tế phẩm trên đài cao, thậm chí ngay cả những cây nến đều bị đổ lật ra, rất nhiều cờ xí bị cháy bắt đầu bị gió thổi bay, tình cảnh hoàn toàn không thể không chế, khắp nơi hỗn loạn.

Liên Tư Thành mặt tái xanh, hắn lớn tiếng hô: “Chuyện gì xảy ra? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”

Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau không dám tiến lên cũng không biết phải làm sao.

Liên Tư Thành vội nói: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Ngăn mấy lá cờ lại, đuổi lũ quạ đó đi!”

Rất nhiều người đều cầm đuốc vung vung về phía bầy quạ, hi vọng có thể làm chúng rời đi. Bầy quạ xoay một vòng trên đầu những binh sĩ rồi bỗng nhiên tản ra bốn phía, chúng thả những dải lụa đang ngậm trong miệng ra theo gió rơi xuống trên mặt đất.

Mọi người đều cúi đầu nhìn nội dung trên những dải lụa, lúc thấy rõ rồi thì vô cùng hoảng sợ. Trên lụa viết tám chữ “Liên thị không có đức, tội lỗi chồng chất!”

Liên Tư Thành nhìn thấy phía dưới đang xôn xao, vội vàng bước nhanh đến phía trước. Hắn giành lấy tơ lụa trong tay một người, nhìn thấy chữ bên trên hắn hét to.

“Không! Bản soái một lòng hướng thiện, vì nước vì dân. Đây rõ ràng là có người cố ý hãm hại, bày ra cảnh này để nhiễu loạn lòng quân, mọi người tuyệt đối không bị mắc lừa!”

Mấy vị phó tướng cũng vội vàng tổ chức lại kỷ luật, thu hồi vải vóc không cho phép người khác tới xem. Đám quạ đen kia vẫn còn chưa có ý muốn đi, bọn chúng nhìn thấy cá chép trên mặt nước, lao xuống dưới ngậm mất lũ cá rồi mới rời đi.

Thế là ngay cả cái “điềm lành” mà Liên Tư Thành cố gắng tạo ra cũng bị bầy quạ đen làm hỏng.

Bách tính nhìn thấy cảnh này trong lòng đều dấy lên nghi ngờ. Chẳng lẽ thật sự là có người cố ý hành động sao?

Thế nhưng quạ đen chính là chim thần làm sao có thể nghe lệnh của người thường? Mà hành động của bọn chúng hết sức thông minh, phải chăng những việc này mới là chỉ thị thực sự từ trời cao?

Chẳng lẽ Liên Tư Thành đang làm việc trái với ý trời, trái với luân thường đạo lý? Làm xuất hiện những lời đồn như vậy chính là mục đích của Triệu Khương Lan.

Liên Tư Thành dù có tức giận đến nghiến răng nghiến lợi cũng không có cách nào thanh minh cho bản thân. Điễn lễ tế thiên biến thành một màn náo nhiệt như vậy nên chỉ có thể kết thúc qua loa.

Liên Tư Thành cho người đi tra rõ lai lịch của bầy quạ đen này, phát hiện bọn chúng đều đến từ núi Ô Đề. Hắn đập bàn một cái: “Chắc chắc là người của triều đình lén lút đi tới núi Ô Đề, nhưng bọn chúng làm thế nào thông đồng với bầy quạ, có thể làm cho quạ đen ngậm tơ lụa, thật sự là không thể tưởng tượng nổi”

Hắn không tin cái gì gọi là chim thần làm theo ý trời, đây rõ ràng là có người cố ý sắp đặt. Ý đồ chính là làm cho thuỷ quân Đông Nam lòng quân tán loạn. Chỉ là điều khiển được những con quạ đen kia thì tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, chứng minh bên cạnh Mộ Dung Bắc Uyên nhất định còn có cao nhân, không chừng là tinh thông linh dị chi thuật, mới có thể giả thần giả quỷ hù dọa người khác như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play