Triệu Khương Lan không thể không nhớ lại, ngày này năm ngoái, là ngày mà sứ giả Vinh Dương đến Thịnh Khang.

Nhưng mà năm đó, Mặc đã che giấu đi thân phận hoàng đế của mình, đích thân xuất hiện trước mọi người dưới thân phận là một thương gia hoàng tộc. Linh tính nàng ấy nhận thức được, những nghi ngờ mà Lý Mặc dành cho nàng, có lẽ bắt đầu từ buổi yến tiệc đêm giao thừa hôm ấy.!Mầm họa này chính là được gieo từ ngày này năm trước.

Bọn họ đêm nay muốn ở lại trong cung đón giao thừa.

Vừa nghĩ đến thời khắc này của năm sau, nàng không thể giống như bây giờ, không chút do dự mà ở bên Mộ Dung Bắc Uyên, Triệu Khương Lan có chút thổn thức. Mộ Dung Bắc Uyên cũng cảm thấy điều đó, nắm chặt lấy tay nàng.

“Đừng lo, ta biết nàng đang nghĩ gì. Nếu như năm sau nàng không thể vào cung cùng ta, vậy thì đợi khi yến tiệc kết thúc, ta sẽ lập tức trở về đón giao thừa cùng nàng.”

Nghe hắn nói vậy Triệu Khương Lan liền nở một nụ cười mỉm.

“Đây là đạo lý gì vậy chứ, không hợp quy củ.”

Lúc đó, người ấy mới không xem nhẹ người ở Liên gia, thậm chí còn phải dựa vào Liên Gia để chống lại Vinh Dương.

Nếu như chuyện hòa thân này bị phá bỏ, thì sẽ là một cơ hội tốt.

Trong lòng đầy nghi ngờ, Mộ Dung Bắc Quý sai thủ hạ chuyển lời đến Trữ quốc công.

Bởi vì đêm nay Mộ Dung Bắc Uyên và Triệu Khương Lan đều ở lại trong cung, không hồi phủ, cả cái phủ Thần Vương không một bóng người.

Trong vương phủ, ở một góc rất yên ắng tĩnh mịch, có một người đang đầy lòng ghen tị. Người đó không là ai khác, mà chính là Triệu Thanh Nghi.

Từ lần trước, khi thân phận bị vạch trần, Triệu Thanh Nghi đã thành khẩn cầu xin Triệu Khương Lan giữ nàng ở lại, nàng ta hứa sẽ không làm loạn nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play