Hứa Mạn Nhi vừa xấu hổ vừa vui mừng, trong lòng nàng ngọt ngào như có mật.
Đợi thu xếp mọi thứ ổn thỏa xong, Mộ Dung Bắc Hải thật sự đích thân cùng nàng trở về Hứa gia.
Hứa Mạnh Niên thấy Sơn Vương Điện hạ đến nhà thăm thì vô cùng phấn khích.
“Điện hạ, sao ngài lại tới đây?”
Ông ta lại nhìn thấy Hứa Mạn Nhi đứng sau lưng Mộ Dung Bắc Hải, trong lòng cảm thấy rất kỳ lạ.
Từ khi Hứa Mạn Nhi bị Thần Vương phi gọi đi tới nay đều không thấy tung tích đâu.
Hứa gia cũng nhờ người đến Thần Vương phủ hỏi thăm giúp nhưng chỉ nhận được câu trả lời Hứa Mạn Nhi đang có sắp xếp khác, tạm thời không về phủ.
“Bản vương vừa gặp đã yêu nàng ấy, trong lòng ái mộ vậy nên muốn cưới nàng ấy về. Mẫu thân của Hứa Mạn Nhi mất sớm, phụ thân lại không ở nên cạnh, vậy nên chỉ có Hứa đại nhân là cữu cữu của nàng ấy, là bậc trưởng bối có thể đứng ra chủ trì việc này. Việc này bản vương phải đợi Hứa đại nhân gật đầu.”
Mộ Dung Bắc Hải nói vậy, lại còn nói thêm Viên Hoàng hậu đã đồng ý, đương nhiên Hứa Mạnh Niên không dám không tuân theo.
Ông ta gật đầu ngay lập tức: “Nếu Điện hạ người đã nhìn trúng Hứa Mạn Nhi thì đương nhiên đó là phúc của nó, không thể có chuyện hạ quan không tán thành.
Mộ Dung Bắc Hải mỉm cười: “Nếu vậy bản vương cũng yên tâm để Hứa Mạn Nhi tạm thời ở lại Hứa gia. Khoảng thời gian này, Mạn Nhi đã quen sống bên cạnh bản vương, đã quen với việc ăn mặc, sinh hoạt ở vương phủ của bản vương. Vậy nên bản vương sẽ cho người chuẩn bị đồ ăn và y phục hàng ngày và đưa tới đây cho nàng.
“Làm sao có thể tiếp tục làm phiền Điện hạ như vậy được, Hứa gia cho dù thế nào cũng là nhà mẹ đẻ của Hứa Mạn Nhi, con bé lại là Sơn Vương Trắc phi tương lai, hạ quan làm sao có thể đối xử với Mạn Nhi không ra gì? Xin Điện hạ yên tâm, Mạn Nhi sống ở Hứa gia ngày nào thì sẽ được chăm sóc cẩn thận ngày đó, tuyệt đối sẽ không có người đối xử tệ bạc với con bé”
Nghe lời hứa của Hứa Mạnh Niên, Mộ Dung Bắc Hải nhướng mày.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT