Sau khi ăn xong, Mộ Dung Bắc Uyên nói muốn đến thư phòng.

Triệu Thanh Nghi muốn nói lại thôi, đến cùng không nói những suy nghĩ xấu hổ trong lòng ra.

Ban đầu nàng ta muốn hỏi, tối nay có muốn thị tẩm nàng ta hay không.

Đây là điều khiến nàng ta chờ mong nhất lúc này, nhưng chuyện phiền phức nhất cũng nằm ở đây.

Nếu như thực sự là Thần Vương phi, chắc chắn không còn tấm thân trong trắng nữa.

Thế nhưng nàng ta vẫn là người chưa làm việc này, mặc dù trước khi đến đây, ma ma đã từng dạy làm sao để hầu hạ người, nhưng thật ra không hề có kinh nghiệm.

Nhưng nàng ta lại muốn quan hệ gần hơn với Mộ Dung Bắc Uyên, thân phận hôm nay thực sự rất thuận tiện, lãng phí thì thật đáng tiếc.

Nha hoàn Linh Đan của Triệu Thanh Nghi liền thay nàng ta quyết định: “Vương phi, nô tỳ có thể lấy bột nước che vết son đỏ trên cánh tay của người đi, chỉ cần lần đầu tiên điện hạ không nhìn thấy, thật sự xảy ra chuyện với người, sau này thứ kia sẽ tự tróc ra, cũng không cần lo lắng bị lộ tẩy nữa”

“Nhưng ta nghe nói, lần đầu tiên sẽ có máu trinh tiết. Nếu như bị Vương gia nhìn thấy trên đệm giường có vết máu, chẳng phải cũng sẽ nảy sinh nghi ngờ sao.” . ngôn tình hài

“Hay là, người tự mình dùng vật phá thân trước... Cũng để tránh Vương gia sẽ phát hiện sự khác thường giải thích không rõ ràng. Người còn có rất nhiều ngày tháng tốt đẹp để sống chung với Vương gia, vấn đề này cũng không thể qua loa được.”

Suy cho cùng Triệu Thanh Nghi chỉ là tiểu cô nương, nghe xong lời này liền đỏ mặt, vô cùng xấu hổ.

Linh Đan nói đùa: “Người giống thần tiên như điện hạ, trông có vẻ rất dịu dàng, có lẽ phương diện kia cũng sẽ chăm sóc cho người, nhất định sẽ không để người quá đau đớn”

Triệu Thanh Nghi chọc vào đầu của nàng: “Em đúng là đứa trẻ ma quái, rõ ràng bản thân vẫn là một tiểu nha đầu, lại cứ nói liên tục”

“Nô tỳ cũng chỉ hy vọng người với điện hạ sẽ ở cạnh nhau thật lâu. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, quan hệ của hai người nhất định cũng sẽ thân thiết rất nhiều, dù sao cũng không giống như đụng chạm da thịt”

Vì vậy Triệu Thanh Nghi hạ quyết tâm đi đánh cược.

Trong thư phòng, Mộ Dung Bắc Uyên gọi Chu Khiết đến, vẻ mặt có chút bối rối.

Chu Khiết nhìn thấy bộ dáng của hẳn hỏi: “Vương gia, người bị làm sao vậy?”

“Chu Khiết, bổn vương hỏi ngươi, rốt cuộc lúc trước quan hệ của Vương phi với bổn vương là như thế nào? Vì sao Sơn Vương nói, bổn vương với nàng chỉ tôn trọng như khách, cũng không có tình cảm sâu đậm như biển”

“Cái này... Thuộc hạ thật sự không biết nên hình dung như thế nào”

Mộ Dung Bắc Uyên nghĩ đến điểm tâm tối nay, trong lòng càng thêm nghỉ ngờ.

“Hơn nữa người bên cạnh ta phải biết rõ nhất từ trước đến nay bổn vương không thích ăn thứ có quả hạch mới đúng. Nhưng Vương phi lại thêm quả hạnh vào trong bánh ngọt, hình như không hề biết rõ khẩu vị của bổn vương, khiến người ta cảm thấy kỳ lạ, chẳng lẽ, trước đây bổn vương cũng chưa từng nói qua với nàng sao?”

Chu Khiết cắn răng: “Sơn Vương điện hạ nói không sai! Quan hệ của người và Vương phi coi như ngang bằng, trông có vẻ như không hề vô cùng ân ái.”

“Sao lại như thế? Vậy tại sao ta lại chỉ quên nàng mà không phải người bên ngoài, lý giải theo độc vong tình, chỉ quên đi người mình yêu nhất, điều này chắc sẽ không sai đâu”

Hơn nữa Mộ Dung Bắc Uyên nhớ mang máng, hắn từng có một đoạn thời gian vui vẻ rất dài ở quý phủ.

Sống chung với người mình không yêu chắc chắn sẽ không có tâm trạng như vậy, đối phương lại là Vương phi của mình, rốt cuộc là không đúng ở chỗ nào?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play