Chương 26: Trò khôi hài kết thúc
Nói chung trên thế giới này có bao nhiêu người thì có bao nhiêu loại buồn phiền, Bộ Ẩn Lạc vì là Trần Phong Hoa mà buồn phiền, toàn bộ Bộ gia bởi vì nàng suýt nữa thì tán loạn rồi. Quân khu nhiều người như vậy, làm sao lại cứ tạt qua một người chính là nàng quen biết, còn quang minh chính đại mang đi, đến bây giờ người cũng không biết ở nơi nào
"Tìm, đem tất cả mọi người phái ra ngoài đi tìm!"
Bộ gia trên dưới nhiều người như vậy, xưa nay không ai nhìn thấy Lão Thái Gia thất thố qua như vậy, bây giờ bởi vì một Bộ Ẩn Lạc lại đem tất cả nhân thủ Bộ gia đều phái ra ngoài, cả cảnh vệ đều không có lưu lại một, không khỏi khiến người ta cảm thấy chuyện bé xé ra to
"Gia chủ, đây có phải quá huy động nhân lực rồi không? Nếu như..."
"Ngươi biết cái gì!"
Đầu tiên đưa ra dị nghị vẫn là Bộ Lâm, kết quả lời còn chưa nói hết đã bị Lão Thái Gia một câu thô bạo, nhất thời phẫn nộ câm miệng không dám nói nữa
Lão Thái Gia tức giận đạp mạnh trượng tay, như là nghĩ đến cái gì, vài bước đi tới trước máy điện thoại bấm một cú điện thoại
"Ta, Bộ Từ, để Tiêu lão đầu nhận điện thoại"
"Lão đầu, làm sao đột nhiên nghĩ đến tìm ta, là xảy ra điều gì nhiễu loạn sao?"
Đầu bên kia điện thoại truyền tới một thanh âm của lão đầu hòa hòa khí khí, chính là lão gia tử Tiêu gia Tiêu Thường Quân. Bây giờ Bộ gia cùng Tiêu gia giao hảo rất lớn trên một mức độ là bởi vì Bộ lão thái gia và Tiêu lão gia tử ở bên trong thời chiến là một chiến hữu trong chiến hào
"Cháu gái lớn của ngươi đem chắt gái của ta bắt cóc rồi, ngươi cũng phái người đi tìm"
"Ý nhi đứa bé kia không giống như là người xằng bậy a, bắt cóc chính là oa nhi nào, hôm nào ta tới cửa cầu thân"
Bên này đều lửa cháy đến nơi, bên kia Tiêu Thường Quân còn có chậm rãi nói đùa, tức giận đến trượng tay của Bộ lão thái gia đều suýt chút nữa đập nát rồi"
"Như vậy, ta gọi điện thoại hỏi thăm Ý nhi, có thấy được người trực tiếp đưa trong nhà cho ngươi"
Chuyện cười quy về chuyện cười, Tiêu lão gia tử xử lý công việc vẫn là không có chút nào hàm hồ, bên này mới vừa cúp điện thoại bên kia thì để người liên hệ Tiêu Ý
"Ý nhi, lão đầu Bộ gia tìm ta nói ngươi bắt cóc nữ oa oa nhà bọn họ, có chuyện này hay không hả?"
Không biết tìm Bộ Ẩn Lạc hỗ trợ tìm Tiêu Diệp có tính bắt cóc hay không, nếu như như vậy thì tính, Tiêu Ý suy nghĩ một chút, trả lời:
"Có"
Sau khi đem sự tình đều bàn giao rõ ràng với lão gia tử Tiêu Ý có được chỉ thị đem Bộ Ẩn Lạc mang về Bộ gia, quay đầu thì phái người đi ra ngoài tìm người, thuận thế thông báo lực lượng cảnh sát
Vân Huyền gần đây rất xui xẻo a, ngày đó sau khi Bộ Ẩn Lạc cho nàng mang đến tin dữ động trời bởi vì tâm tình sa sút nghỉ việc bị thủ trưởng một trận hung hăng phê bình, lại sau đó trong đêm đi ra ngoài đua xe bị Sở Hi phát hiện, tiền xài vặt của một tuần lễ cũng bị mất, ra ngoài đi một chút bóp tiền lại rơi mất, hiện tại nhận được thông báo nói tất cả nhân viên nhàn chức toàn bộ đi ra ngoài tìm người
Tìm ai? Bộ Ẩn Lạc! Nữ nhân đáng chết kia! Nàng tìm được nàng cần phải cố gắng, gài nàng một bữa cơm. Không trách Vân Huyền không có khí phách, Sở Hi không cho phép nàng kêu người giao hàng, tiền xài vặt lại bị khấu trừ, mỗi ngày lấy đồ chay tiện lợi của Sở Hi làm, đều sắp ăn ói rồi
"Bộ Ẩn Lạc!"
Vân Huyền đại khái có thể đoán ra được khu vực hoạt động của Bộ Ẩn Lạc, lại bài trừ đi những địa phương người này rõ ràng sẽ không đặt chân thì rất dễ tìm rồi! Nghĩ như vậy Vân Huyền mệt mỏi gần chết cũng không tìm được, ngay ở lúc nàng hoài nghi mình chính chủ ung dung từ bên cạnh khách sạn Ngũ Tinh đi ra
"Ya, là ngươi a!"
"Ta có bí mật động trời muốn nói cho ngươi biết"
"Ừm, nói đi"
"Ta đói rồi."
Bộ Ẩn Lạc một bộ vẻ mặt ta liền sẽ biết như thế, mặc kệ lần nào gặp phải Vân Huyền, người này vẫn nằm ở trạng thái đói bụng+ không có tiền, nàng đều đã nhìn quen không trách rồi
"Ăn cái gì?"
"Món ăn Khai Phong"
"Thật đơn giản"
Bộ Ẩn Lạc chọn một ly cà phê nhìn nữ nhân đang vội vàng gặm đùi gà trước mắt này, suy nghĩ người này đến tột cùng có thể ăn bao nhiêu, cho tới bây giờ, người này gọi một phần món ăn, một thùng, còn đang chọn một cái gà nướng bên cạnh
"Ân, cảm giác ăn thịt thật sự tốt"
Vân Huyền lau lau khoé miệng thấm dầu lấy thêm một cánh gà gặm lên, Hamburger thứ này vừa bắt đầu đã bị nàng nhét vào trong miệng rồi.
"Ta hỏi ngươi, ngươi phạm vào chuyện gì a, người của lực lượng cảnh sát và quân đội đều đang tìm ngươi"
Lời này hỏi đến Bộ Ẩn Lạc đầu đầy dấu chấm hỏi, nàng vẫn luôn là công dân thật là tốt tuân thủ luật, làm ra những kia chuyện xấu không ai có thể phát hiện mới đúng. Có chút chột dạ quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, ai biết cùng người ngoài cửa sổ đối diện một giây, đối phương lập tức lấy ra điện thoại vô tuyến
"Động yêu động yêu, nơi này là động quải, phát hiện nhân vật mục tiêu, lặp lại, phát hiện nhân vật mục tiêu"
Bộ Ẩn Lạc cảm giác đại sự không ổn đã nghĩ từ cửa sau trốn, không hề nghĩ rằng nàng mới vừa bước ra một bước đã bị người nắm lấy cổ áo xách lên
"Bộ lão thái gia gọi điện thoại cho lão gia nhà chúng ta, nói là ta đem ngươi bắt cóc, mời ngươi trở lại cố gắng giải thích một chút đi, Bộ Ẩn Lạc"
"Vậy ngươi ngược lại thả ta ra trước a, vóc dáng cao không nổi sao!"
Bộ Ẩn Lạc 1 mét 65 bị Tiêu Ý xách ở trên tay có vẻ đặc biệt nhỏ nhắn, thành thật như Tiêu Ý, nói buông tay thì buông tay, tuyệt không mang một chút ngoan cố
"Đi thôi"
Bộ Ẩn Lạc sửa lại một chút cổ áo bị Tiêu Ý vò nát, nếu không quần áo chất lượng của nàng đủ sớm thì hỏng rồi. Nữ nhân này hung hãn như vậy, còn một chút phong tình cũng không hiểu, đáng đời độc thân cả đời! Nghĩ như thế, còn đang trong lòng đối với Tiêu Ý làm cái mặt quỷ
"Chờ một chút! Ngươi muốn màng nàng đi có thể, trước tiên... Kết sổ đi"
Cũng còn tốt không có suy nghĩ gì từ thi thể của ta nhảy tới loại chuyện tình lung ta lung tung. Tiêu Ý và Bộ Ẩn Lạc cùng nhau quay đầu nhìn về phía Vân Huyền, món nợ này rõ ràng đã trả tiền rồi mới đúng... Chỉ thấy Vân Huyền duỗi ra hai ngón tay, có chút ngượng ngùng
"Ta mới vừa gọi hai thùng, đóng gói..."
Nàng nên nói cái gì cho phải đây? Bộ Ẩn Lạc móc bóp ra gọi tới người phục vụ trả tiền, lại ở trên bả vai Vân Huyền vỗ hai lần, lời nói ý vị sâu xa mở miệng:
"Ngươi đi làm phát sóng trực tiếp khẳng định rất có tiền đồ, kiếm được tiền so với ngươi làm cái tiểu cảnh sát lương nhiều hơn nhều, thật sự, không lừa ngươi"
Bộ Ẩn Lạc xin thề, ở trước đó nàng hơn hai mươi năm trong đời thật không có gặp người có thể ăn như vậy
"Trò khôi hài kết thúc, đi thôi"
Vân Huyền vẫy đùi gà trên tay nhìn theo Bộ Ẩn Lạc ngồi trên chỗ ngồi của Tiêu Ý, trên đường bị áp giải về Bộ gia còn ý đồ cò kè mặc cả để Tiêu Ý thả nàng xuống xe
"Thả ngươi xuống xe có thể, sau khi đến Bộ gia thì sẽ để ngươi xuống, trừ phi ngươi có quả đấm đem ta một đòn mất mạng, bằng không ta khuyên ngươi vẫn là thu hồi ý niệm trốn chạy"
"Người nhà họ Tiêu các ngươi đều là bộ dáng này sao? Không trách Tiêu muốn rời nhà trốn đi"
Bộ Ẩn Lạc vỗ trán một cái, uể oải nói thầm, nhưng con người bên cạnh này tai thính mắt tinh cực kì, "Vèo" Một hồi xoay đầu lại nhìn chằm chằm Bộ Ẩn Lạc
"Ngươi nói Diệp là bởi vì sao đào tẩu?"
Nhìn dáng vẻ rất nhiều khí thế không chiếm được đáp án thề không bỏ qua, Bộ Ẩn Lạc bất đắc dĩ, cho nên nàng mới không muốn cùng Tiêu Ý làm thêm tiếp xúc, nếu như nhiều lời hai câu nàng đại khái sẽ bị lời chính mình nói ra nghẹn chết
"Không có, ta tùy tiện nói mò, ngươi đừng coi là thật"
Hết chương 26
Edit: Do truyện nhiều nhân vật quá nên tui quyết định ngoài cô nàng của cp chính Lạc Hoa ra thì những người khác tui sẽ để là nàng hết, chứ lúc nàng lúc cô lúc cô ấy lúc nàng ấy có lẽ khi edit xong tui sẽ thành si nhân a hic hic