Chương 20: Toà nhà sắp sụp đổ
"Chính là trò cười"
Trong lời nói tất cả đều là ác độc, nhưng cũng là sự thực. Chưa từng có dòng dõi nhà nào như đám người Bộ gia kia, gặm thuốc, chơi quy tắc ngầm, bức người lương thiện làm kỹ nữ, những cái này nàng ở trên người thế gia khác cũng đã gặp, nhưng trò chơi giống đám người Bộ gia kia vẫn còn thật không tìm ra được
Bao gồm mấy thúc bá cô thẫm họ của nàng, đâu có bỏ qua chuyện, trai gái bồi dưỡng ra được thì càng không thể tả, cái gọi là thượng bất chính hạ tắc loạn, Bộ gia to lớn này, sợ là tòa nhà sắp sụp đổ
"Vậy ngươi cảm thấy, sau khi ta trăm tuổi, ai có thể chống đỡ lấy toàn bộ Bộ gia?"
Không có. Bộ Ẩn Lạc cẩn thận suy tư một chút, lại thật sự không có, Bộ đại gia chạy trốn chiến tranh, nhị gia Bộ Ân có thể miễn cưỡng chống đỡ một quãng thời gian, tam gia Bộ Tư, và nhị gia luôn luôn không hợp nhau, tiểu lão đầu (con út) ở nước Anh và Dương lão thái (vợ hắn) của hắn sống rất đến ung dung tự tại, để hắn về nước còn khó hơn lên trời
Nhưng mà thì trước mắt mà nói thân thể của Lão Thái Gia so với con trai thứ hai hắn khỏe mạnh rất nhiều, ai có thể sống được qua ai còn không chắc, lại tiếp sau đó, sau khi nhị gia ngã xuống Bộ gia sẽ rơi vào hỗn loạn, đại tiên sinh quanh năm ở Mĩ quốc, trong nước không có thế lực gì, nhị tiên sinh, là kẻ phá gia, tam tiên sinh... Cả Trần Phong Hoa mới ra đời đều không đấu lại, mất mặt
Cho tới đời này, Bộ Duy sinh trưởng ở Mĩ quốc, không có nhiễm phải thói quen bên này, thế nhưng cô ấy đè không được đám tên phá của này, càng đè không được mấy tên cậy già lên mặt của đời trước, mấy tên này trong nước, đâu không có một chuyện xấu nắm ở trên tay nàng, ngoại trừ Bộ Nhạc Nhạc, đó chính là đứa ngốc
Còn về Bộ Ẩn Lạc nàng, ha, nàng là kẻ phản bội từ đầu đến đuôi, nếu Bộ gia này giao cho trên tay nàng không chờ được ngày hôm sau tất cả thì sẽ đổi cờ biến thành đồ thuộc về Trần gia
"Cây mộc nhiều cành, không có kế tục"
Bộ lão thái gia thở dài một tiếng đem Bộ Ẩn Lạc đang suy nghĩ nếu như đem toàn bộ Bộ gia đưa cho Trần Phong Hoa sẽ là hình dáng gì kéo về hiện thực, bị lão hồ ly liếc mắt nhìn để Bộ Ẩn Lạc tóc gáy khắp toàn thân đều dựng lên rồi
"Sau này chủ nhà họ Bộ sẽ là nha đầu của lão đại gia, lời nói như vậy ngươi cũng sẽ không quá khó xử nó"
"Lão Thái Gia, ngươi kéo xa như vậy làm cái gì, ta có thể chết ở phía sau ngươi hay không cũng còn không chắc đó"
Trình độ Bộ lão thái gia lén đổi khái niệm thực sự là cao minh cực kỳ, lại lập tức liền đem đề tài kéo tới địa phương xa như vậy
"Bắt đầu từ hôm nay, cấm túc ba tháng, trừng phạt hồ nháo. Đừng muốn chạy loạn"
Bộ Ẩn Lạc đang lén liếc mắt, Lão Thái Gia nhẹ nhàng một câu nói để nàng ngây người, cấm cửa nào a, Lão Thái Gia ngươi tỉnh tỉnh, Đại Thanh vong rồi!
"Oành"
Bộ Ẩn Lạc rời giường vừa mở cửa thì thấy được hai tên gia hỏa tối ngày hôm qua áp giải nàng trở về, mặt thối đóng sầm cửa, ngủ tiếp. Tỉnh lại nữa lại mở cửa, vẫn là hai tên này, đây là không cần ngủ à!
"Lạc tiểu thư, hiện tại người của Bộ gia đối với ngài có mang địch ý quá nhiều, Lão Thái Gia lệnh chúng tôi 24h toàn diện bảo vệ Lạc tiểu thư"
Bảo vệ cái quỷ a, vốn là phái tới giám thị nàng mới đúng. Còn chưa đợi Bộ Ẩn Lạc có động tác kế tiếp, hai người này câu nói tiếp theo để Bộ Ẩn Lạc triệt để nổi khùng
"Đúng rồi, Lão Thái Gia để chúng tôi thông báo Lạc tiểu thư, sau 5 ngày sẽ đối với tất cả các thiếu gia tiểu thư tiến hành giáo dục lại, vẫn mời Lạc tiểu thư chuẩn bị sẵn sàng, đến lúc đó chúng ta sẽ nhắc nhở ngài"
Lần này Bộ Ẩn Lạc xem như là đem cửa đều đập nát rồi, lão già này là thần kinh nào đi nhầm địa phương, còn giáo dục lại, trực tiếp liền đem kế hoạch của nàng toàn bộ làm xáo trộn, thực sự là một đòn trí mạng
"Lạc tiểu thư, chúng ta đi thôi, Lão Thái Gia nói rồi, ai cũng không thể tới trễ"
Lần đầu tiên cảm thấy thời gian lại trải qua nhanh như vậy, thời gian năm ngày một cái chớp mắt đã vượt qua. Bị hai cái đại hán áp giải đến đại sảnh, Lão Thái Gia lại còn muốn mở hội động viên
"Cho các ngươi thời gian năm ngày, chắc hẳn công việc nên có đều đã làm xong, không làm tốt cũng không sao, thời gian năm ngày cũng làm không tốt chỉ có thể chứng minh năng lực không đủ. Nhìn các ngươi mỗi một người đều là hình dáng gì, không cố gắng sửa đổi một chút tính nết của các ngươi thì không được rồi"
Vậy thì như là cảm giác lúc nhỏ mỗi cái học kỳ khai giảng hiệu trưởng đều phải thao thao bất tuyệt một phen, ai cũng không đem lời của Lão Thái Gia để ở trong lòng, mãi đến tận bọn họ bị đưa đến quân doanh, đối mặt với quân nhân thời kì quân sự dáng người thẳng tắp chờ đợi đã lâu đột nhiên cảm thấy ngày tận thế
Ở trong quân doanh giáo dục lại? Lão Thái Gia ngươi xác định ngươi không phải Sparta(*) sinh ra sao? Hơn nữa, những thứ này đều là quân nhân thời kì quân sự, Bộ Ẩn Lạc quay đầu quan sát hoàn cảnh, tính toán tỷ lệ trốn đi, kết quả làm người rất ủ rũ, không có
(*): Sparta là một trong những đội quân ưu tú, hùng mạnh nhất thế giới cổ đại
"Nơi này là ở giữa quân khu, các ngươi có thể muốn chạy trốn, ai có thể từ nơi này chạy đi đó cũng là bản lĩnh, thế nhưng nếu như chạy trốn thất bại, vậy thì ngoan ngoãn tiếp thu trừng phạt cho ta. Đương nhiên, các ngươi cũng có thể lựa chọn chiến thắng ta. Hôm nay bắt đầu ta là huấn luyện viên của các ngươi, Lưu Trường Hồng"
Đó là một nữ nhân da có chút lệch đen, từ trên phù hiệu trên vai chắc là một Trung Úy, nói câu nói sau cùng trên mặt mang theo nụ cười cực kỳ tự tin
"Hiện tại, trước tiên chạy trên mười vòng cho ta"
Đổ xuống trong chảo dầu đang sôi một chén nước là cái phản ứng gì, đám người kia chính là phản ứng đó, líu ra líu ríu, làm cho màng tai người đau. Lưu Trường Hồng chắp tay sau lưng xải bước đến địa phương âm thanh sắc nhọn nhất
"Ôi, mang giày cao gót, không dễ chạy a"
Lời này vừa ra dẫn đến những giày cao gót một trận gật đầu
"Vậy thì cởi giày chạy cho ta"
Bộ Ẩn Lạc cuối cùng không nhịn được cười ra tiếng, sau đó vị hắc la sát này thì đứng ở trước mặt nàng
"Ngươi cười cái gì? Còn không mau chạy?"
"Ta có bệnh tim"
"Bên cạnh chính là khu quân y!"
Lưu Trường Hồng một ngón chỉ kiến trúc bên cạnh, ánh mắt sắc bén lần nữa đảo qua
"Ta nói cho các ngươi biết, mặc kệ các ngươi là giả bộ bệnh hay là thật có bệnh, cái trò này ở đây, nói không qua! Đúng rồi, Lão Thái Gia có câu nói muốn ta chuyển cáo cho các ngươi, quyền thừa kế của các ngươi sẽ căn cứ vào biểu hiện của các ngươi, xét tình hình cụ thể xử lý"
"Xảy ra chuyện gì?"
"Thiếu tá!"
Tiếng ồn ào của nơi này dẫn tới chú ý của một người quan quân đi ngang qua, Lưu Trường Hồng ưỡn ngực ngẩng đầu đứng nghiêm chào báo cáo với người này, Bộ Ẩn Lạc vừa nhìn khuôn mặt này đã biết đại sự không ổn, chuẩn bị trà trộn vào đoàn người lến lút chạy vòng đi, không biết làm sao chỗ đứng của Lưu Trường Hồng ngay ở bên cạnh nàng, hành động gặp phải thất bại thảm
"Bộ Ẩn Lạc? Ngươi để ta không dễ tìm thấy"
"Aiz là ta, Tiêu tiểu thư có khoẻ hay không a"
"Ngươi lần trước là đem ta chơi đủ thảm a, ta hỏi ngươi, Diệp em ấy ở nơi nào?"
Người này chính là Tiêu gia đại tiểu thư, tỷ tỷ song sinh của Tiêu Diệp. Mắt nhìn theo trận này là chạy không thoát, Bộ Ẩn Lạc đột nhiên tiến lên hai bước nắm lấy tay của Tiêu Ý, giống như khi hội sư hồng quân tràn đầy nước mắt vui mừng
"Ngươi tới đúng lúc, nhanh chóng đem ta từ nơi địa phương quỷ quái này mang đi, ta dẫn ngươi đi tìm Tiêu"
Nghĩ đến Tiêu Diệp chắc khóc rồi, cô ấy nhọc nhằn khổ sở như vậy ẩn giấu hành tung rời nhà trốn đi đến mấy năm, một bạn bè không cẩn thận cư nhiên thì bị bán rồi. Thế nhưng mệnh lệnh trước mắt so với Tiêu Diệp quan trọng hơn nhiều, Tiêu a Tiêu, ngươi chắc chắn sẽ không trách ta đúng chứ!
Hết chương 20