Trong thư viện lớn được thiết kế theo phong cách baroque, có một thiếu niên tóc dài màu đen, đeo kính Monocle bên mắt phải, tay cầm một quyển sách màu đỏ yên lặng xem. Thiếu niên diện mạo ưu tú, khí chất thanh nhã đã khiến không biết bao cô gái gần đó phải ngơ ngẩn ngắm nhìn. Y mang theo vẻ lạnh lùng xa cách cùng tư thế như một vị quý tộc được giáo dưỡng đàng hoàng khiến y đã đẹp lại thêm đẹp, không ít người đã tưởng lầm y là con cháu nhà quý tộc nào đó. Mấy thiếu nữ ngồi gần Lam Uyên bắt đầu đỏ mặt, hưng phấn bàn chuyện về y, các nàng nói không quá to nhưng cũng đủ để Lam Uyên nghe rõ từng câu một.

"Cậu ấy thật là soái a~"

"Đương nhiên, giáo thảo trường chúng ta đấy."

"Thật á? Cậu ấy tên gì? Có facebook không?"

"Xì, cưng đừng có mơ xin được fb của Lam Uyên hội trưởng, anh ý chỉ kết bạn với mấy người hội học sinh thôi."

"Mẹ anh ý có thiếu con dâu không? Mình tình nguyện làm vợ anh ấy, thiếp cũng được."

"Cưng uống thuốc đi ha, người muốn làm vợ hội trưởng xếp từ đây đến hết trái đất nhé."

"Đâu ai đánh thuế giấc mơ đâu chứ."

Lam Uyên nghe đủ lời xì xào bàn tán về mình, có khen ngợi, có ao ước cũng có ghen tỵ hay chửi rủa. Mặc dù phần lớn đều khen diện mạo nhưng tất cả y đều không quan tâm. Lam Uyên chỉ muốn nghe duy nhất một người khen y mà thôi.

Nghĩ đến đó, trong mắt Lam Uyên thoáng qua sự dịu dàng hiếm thấy, rất nhanh liền thu về. Khép lại quyển sách, để lại chỗ cũ, Lam Uyên đứng dậy đi về phía văn phòng của hội trưởng hội học sinh. Giờ là 3h chiều, y có hai tiếng để xử lý xong công vụ của hội học sinh. Giấy tờ chất đống trên bàn nhưng không hề lộn xộn, cái gì ra cái đó, rất dễ tìm kiếm. Tất cả đều là công việc quen thuộc nên y làm rất nhanh.

Đây là trường cấp ba quân đội, tất cả nền giáo dục đều thuộc về quân đội chính quy. Chỉ là tất cả các học sinh đều chưa có bất cứ quân hàm gì, bù lại, học sinh ở đây không phú thì quý, không quý thì xuất sắc. Lam Uyên chính là kiểu người xuất sắc, y xuất sắc đến nỗi nhảy từ trường cấp hai bình dân đặc cách vào luôn trường quân đội này, và được nhà trường giới thiệu tới bên quân đội.

Thẩm Manh thật sự cảm thấy rất may mắn vì hắn đã chọn nhà xa trung tâm một chút, Lam Uyên hiện tại hẳn là mới chuẩn bị các thế lực của mình. Còn rất non yếu, đấu không lại Lam gia ở trung tâm. Hơn nữa còn có thế giới che chở, cho nên dù Lam gia có biết đến Lam Uyên, cũng sẽ chỉ cho là trùng tên trùng họ. Bởi lãnh địa mẹ có đến 30% là họ Lam, cho nên không chỉ có một Lam Uyên, hơn nữa Lam Uyên đã khác xa so với ngày xưa. Về vấn đề này Thẩm Manh tỏ vẻ ( ̄∇ ̄) ông đây không phải quan tâm.

Hôm nay là thứ bảy, Lam Uyên chắc chắn sẽ về  nhà. Công việc bình thản khiến Thẩm Manh nhàn rỗi nhiều lắm, cho nên cứ cuối tuần hắn đều lái xe đến đón Lam Uyên. Sao có thể để cho người yêu của mình chen chúc trên xe buýt chứ. Cuộc sống an toàn khiến Thẩm Manh cứ như quên mất hiện tại chính là mạt thế, lãnh địa của con người vẫn chỉ có dừng ở 1/4 trái đất, cứ thế trì trệ không tiến. Không sao, nam chính sẽ giải quyết vấn đề này

v( ̄∇ ̄).

Thẩm Manh lật lật kịch bản mới, bắt đầu một thói quen nhàn rỗi đến đau trứng. Đó là xem hậu cung của nam chính. Chậc, lần này lại chỉ có 4 người thôi à.

[Sherry: em gái tiến sĩ nóng bỏng đã cùng nam chính nghiên cứu ra vắc xin chống virut, được xưng tụng là thiên tài của thiên tài. Trong quá trình chế tạo ra virut, hai người tiện thể bẹp bẹp bẹp. Bẹp luôn ra tình cảm...

Ha ha ha.

Ghi chú: gặp nhau tại buổi trao đổi sinh cuối cấp ba.]

Thẩm Manh: "..." hình như người yêu đang học năm cuối cấp ba đúng không ta?

[Tịch Vân: con gái Tịch gia, có ông nội là một thượng tướng. Là một nữ thần dịu dàng xinh đẹp thầm mến nam chính từ lần gặp đầu tiên. Đã giúp nam chính lật đổ Lam gia.

Ghi chú: em gái này là hủ. Đầu óc đặc biệt đen tối.]

Thẩm Manh: "..." đã bảo thầm mến cơ mà, nam chính đi chơi gay em cũng chuyển sang làm hủ luôn hả.

Nói mới nhớ, thân thể nguyên chủ cao 1m8, cơ bắp có, sáu múi cũng có. Không hiểu sao từ lúc hắn xuyên đến liền mất cmn luôn. Thẩm Manh vì điều này đã uất ức suốt 3 năm trời, mãi cho đến khi Lam Uyên vào cấp ba mới tạm nguôi ngoai. Vậy mà đm, lùn thì không lùn đi, 1m8 đã được xem là cao mà thế éo nào người yêu mới cấp ba đã cao hơn hắn 6 phân, hơn 6 phân đó, đáng ghét.

[Mã Nhã Lệ: con gái của ông trùm buôn bán vũ khí xuyên lãnh địa. Tính tình hơi nhút nhát, đáng yêu, được nam chính cứu trong lần đi trốn cha đi chơi. Ca ca là bạn tốt của nam chính Mã Phong Lăng.

Ghi chú: em gái này đặc biệt dễ dụ và ngoan. Thích less, bị nam chính bẻ thẳng.]

Thẩm Manh: "..." em gái, sao em có thể dễ dành bị nam chính dụ đi như vậy.

[Corona: thiếu tướng nghiêm túc lạnh lùng. Trâu bò nhất trong các em gái, tính tình sát phạt. Rất thưởng thức nam chính, thưởng thưởng đến thưởng lên giường luôn.

Ghi chú: em gái rất trâu bò.]

Thẩm Manh: "..." nghe tên là biết em trâu rồi.

Đấy là sơ sơ hậu cung của nam chính, nhưng hiện tại nam chính đã vui vẻ đi làm gay. Vậy mà tên các em gái vẫn chói loá, tức là vẫn bị thu phục. Có cách nào thu phục mà không lên giường sao?

Thẩm Manh thở dài đóng lại thông tin. Lam Uyên càng lớn hắn càng căng thẳng. Tuy hắn thật thích người yêu, nhưng mỗi lần hành phòng đều rất e ngại. Người yêu ơi, em không thể đâu....

Nói không lên lời nỗi lòng của mình, Thẩm Manh chỉ có thể tạm thời nuốt cục tức, lái xe đi đón người yêu bé bỏng của hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play