Khuôn mặt vì xem cảnh nóng bị hun đến đỏ bừng, chất cồn vào bụng làm Thẩm Manh có phần choáng nhưng vẫn bảo trì tốt lý trí. Cecil nhíu mày, đưa tay ôm lấy Thẩm Manh mềm nhũn gần là đứng không nổi. Nhìn khuôn mặt hồng hồng cùng đôi mắt có phần mê ly của Thẩm Manh khiến Cecil cảm thấy phía dưới như đang đốt một luồng hoả diễm. Thẩm Manh nào ngốc, thân thể này là xử nam nhưng linh hồn hắn nào còn là xử nam a. Phát hiện dưới đùi hắn có một thứ cứng cứng đang chọc chọc liền phát hoảng, lý trí lập tức thanh tỉnh mấy phần mà đứng thẳng dậy, lúng túng nói:

"Mau..mau gọi Lucis... muộn rồi... chúng ta về thôi."

Cecil ánh mắt thâm thuý, không có vì Thẩm Manh trốn tránh mà giận dữ. Nhìn chằm chằm Thẩm Manh khiến hắn suýt nữa không chịu nổi mà chạy đi liền gật đầu: "Ừm. Ngài ở đây đợi ta."

Thẩm Manh thở phào, nhanh chóng gật đầu lia lịa:

"Ừ ừ, đi mau đi."

Nhìn theo bóng lưng Cecil rời đi, Thẩm Manh lại bắt đầu mắc chứng thẳng nam, gõ gõ hệ thống mà xoắn xuýt.

"Tao nên làm thế nào bây giờ? Mày nhìn ánh mắt của Cecil lúc nãy đi, nhất định là y đang mơ ước cúc hoa của tao!!"

Hệ thống đảo trắng mắt, cái này mà còn phải nói sao?

[Ký chủ, đây đâu phải là lần đầu tiên ngài làm. Cecil hay Lucis cũng đều là Yue thôi. Ký chủ cứ tưởng tượng Yue là được.]

Thẩm Manh đầu đầy hắc tuyến, phản bác:

"Không thể nào, mặc dù đúng là một người, nhưng ngươi xem. Yue dịu dàng biết bao nhiêu, Cecil hay Lucis sẽ không bao giờ có thể dịu dàng được như y đâu. Một cường thế một tà mị, họ đều không phải Yue. Hơn nữa Yue sẽ không có hai người."

Aizz. Đây là tiếng hệ thống thở dài vì bất lực:

[Yue có phép phân thân. Mà không cần nói chuyện đó, ký chủ cho rằng Cecil và Lucis không dịu dàng sao? Chúng mà không dịu dàng thì đã trói ngài nhốt ngài chơi SM rồi. Còn phải đợi đến bây giờ sao?]

SM? Thẩm Manh kinh hãi:

"Thế bây giờ chúng định chơi đúng không? Huhu tao khổ quá mà, nhọc công nuôi lớn chúng nó mà lại muốn đè tao. Đè thì thôi đi lại còn chơi SM. Tao không chịu đâu.]

Hệ thống: [Sao có thể! Cecil hay Lucis đều không có đam mê này đâu. Nếu ký chủ có đam mê này thì bọn y cũng có thể thoả mãn ký chủ đó ha ha.]

Thẩm Manh: "...không, tao không có đam mê đó đâu, cảm ơn. Tao chỉ cảm thấy bất an thôi."

Hệ thống: [Ký chủ, ngài có thấy ở đằng kia có ly rượu màu xanh không?]

Nhìn theo hướng hệ thống chỉ, quả nhiên Thẩm Manh nhìn thấy ở trên bàn có một ly rượu màu xanh ngọc bích, có vẻ là chưa có ai động qua. Nhìn giống nước hoa quả, ngon vô cùng.

"Thấy, rồi sao?"

Hệ thống đơn giản đáp: [Uống a, say rồi thì ngài còn biết cái gì nữa.]

Cũng đúng. Thẩm Manh quyết định nghe theo lời hệ thống. Đi tới bên cạnh bàn, cầm lấy ly rượu, như uống thuốc độc mà nhắm mắt uống ực một phát hết cả ly rượu đầy.

"Sao tao không cảm thấy gì? Rượu giả à?"

[Phải đợi một lát mới có tác dụng chứ, có ai say luôn đâu.]

"Ừm."

Thật ra có một điều mà Thẩm Manh không biết, Cecil và Lucis không hề có ý định làm gì với Thẩm Manh. Điều này qua một đêm sau Thẩm Manh mới biết, nhưng nói gì cũng đều quá muộn.

Thẩm Manh nhìn Cecil vẫn khuôn mặt lãnh đạm không cảm xúc. Lucis thì vẫn ôn hoà mỉm cười mở cửa xe cho Thẩm Manh. Hình như có mỗi mình hắn là ngại ngùng xoắn xuýt, cứ thế suốt cả quãng đường đi mà về đến nhà lúc nào không biết.

Tại sao hắn chưa say a (┳Д┳) Nhất định là rượu giả, phải kiện.

[Ký chủ, nếu không hay cứ để tui điều khiển cơ thể ngài cho.]

Thẩm Manh đang xoắn xuýt, nghe thấy lời của hệ thống lập tức mừng rỡ: "Thật á? Đù có kỹ năng này sao không nói sớm, mau mau sử dụng đi."

Hệ thống: [... nhưng bổn hệ thống phải nhắc trước một điều với ký chủ. Sau khi sử dụng kỹ năng, ký chủ sẽ không thể dừng lại trong 4 tiếng. Ký chủ chắc chắn sử dụng chứ?]

Thẩm Manh bây giờ gấp đến độ chảy mồ hôi lạnh rồi, làm sao để ý lời cảnh báo của hệ thống nữa. Vội vàng đồng ý: "Ok ok, mau nhanh lên."

Hệ thống: [Kích hoạt kỹ năng điều khiển cơ thể.]

Kỹ năng vừa được kích hoạt Thẩm Manh lập tức cảm thấy cơ thể đã không chịu sự kiểm soát của hắn nữa, lời nói muốn nói ra cũng không thể nói. Đích xác là do hệ thống điều khiển. Hắn có thói quen đọc báo trước khi đi ngủ, bàn tay đang cầm báo của hắn lập tức bỏ xuống. Chân tự đi tay tự nhấc vô cùng tự nhiên, cảm giác vô cùng mới lạ. Ừm, hướng này là đi về phòng hắn. Mở cửa, đi vào, đóng cửa vô cùng lưu loát, hoàn toàn không nhận ra là hắn đang bị điều khiển. Ủa, đi đến trước gương làm gì?

Hệ thống điều khiển Thẩm Manh đến trước gương, bắt đầu đưa tay vuốt vuốt tóc cụp xuống khiến Thẩm Manh khó hiểu. Sau đó bắt đầu đưa tay cởi áo khoác, cởi thắt lưng, cởi quần, để độc một cái áo sơmi trắng cùng quần lót. Để nguyên hiện trạng rồi ra khỏi phòng.

WTF??? Hệ thống? Hệ thống!! Hệ thống!!!!

Đm, đồ hệ thống lừa đảo, mày không nói cho tao sẽ thế này a (ʘ言ʘ╬)

Không cần hỏi, Thẩm Manh liền biết tiếp theo sẽ như nào. Hiện giờ hắn chỉ muốn tìm lỗ mà chui xuống thôi. Quả nhiên hắn dừng lại trước cửa phòng của Cecil, vặn nắm cửa đi vào mặc cho Thẩm Manh cố gắng ngăn bản thân mình làm vậy. Đi vào với hiện trạng mặc độc một áo sơ mi che khuất mông.. :))

Trong phòng ngoài Cecil thì còn có một người nữa, Lucis. Tối hôm nay y phải đi dạ tiệc nên vẫn chưa xử lý xong công việc, thuận tiện sang phòng Cecil bàn bạc luôn. Cả hai đang cùng ngồi trên cái ghế sopha dài, cầm văn kiện thảo luận. Cửa vừa mở cạch một tiếng liền hấp dẫn ánh mắt của cả hai nhìn sang, sau khi nhìn rõ khung cảnh trước mắt liền há hốc mồm không thể ngậm lại. Đặc biệt Lucis còn khoa trương hơn, rơi cả cặp kính xuống nền nhà mà không biết. Trong mắt họ lúc này chỉ còn duy nhất hình ảnh Thẩm Manh đang mặc áo sơ mi, áo sơ mi, áo sơ mi, không có mặc quần để lộ cặp chân vừa trắng vừa dài. Khuôn mặt đỏ ửng của hắn lại càng diễm lệ, ánh mắt xinh đẹp cứ lóng lánh mà nhìn thẳng vào Cecil và Lucis. Hoàn toàn là đang câu dẫn dụ hoặc, khiêu chiến giới hạn của họ.

Thẩm Manh thật không dám nhìn thêm một chút nào nhưng thân thể đang bị điều khiển lại chỉ có thể nhìn thẳng. Hắn thề là hắn nghe thấy tiếng nuốt nước miếng của hai người kia mà.

Cecil cảm thấy thân dưới của mình nóng hơn bao giờ hết, có nằm mơ y cũng không bao giờ có thể tưởng tượng có một ngày người trong lòng mặc như thế này đến quyến rũ y. Đúng thế, là quyến rũ, Cecil nuốt nuốt nước miếng, giọng nói khàn khàn muốn xác nhận Thẩm Manh không đi nhầm phòng:

"Roy, ngài...!!!"

Lời chưa nói hết liền cảm thấy môi mình có một vật mềm mềm ấm ấm chạm vào, dung nhan của Thẩm Manh bỗng phóng đại trước tầm mắt y. Trong lòng xuất hiện thêm một thân thể của một người khác, Cecil vội vàng ôm lấy Thẩm Manh, khoá chặt hắn vào lòng mình, nhắm mắt lại ra sức khiến nụ hôn càng sâu thêm.

Niềm vui tới quá đỗi bất ngờ, Cecil mừng như điên ôm chặt Thẩm Manh. Dùng sức cùng đầu lưỡi dây dưa với Thẩm Manh, điên cuồng đảo lộn trong khoang miệng của hắn, thể hiện tình yêu giấu kín suốt bao nhiêu năm sâu trong lòng mình. Lucis ngồi cạnh Thẩm Manh nhìn mà thẳng mắt, vừa thấy anh trai buông hắn ra liền lập tức ôm lấy hắn, tà tứ hỏi:

"Đại nhân, ngài thế này là muốn quyến rũ chúng ta sao?"

Không phải, ta không quyến rũ các ngươi. Trong đầu Thẩm Manh điên cuồng gào thét, thân thể lại không nghe lời mà dựa vào lòng Lucis, đưa tay ôm lấy cổ y mà gật đầu: "Ta muốn làm tình với các ngươi."

Mẹ kiếp mẹ kiếp, hắn nói cái gì vậy hả? Ai muốn làm tình chứ? Hệ thống chết tiệt.

Cecil lẫn Lucis đều nghe rõ Thẩm Manh nói gì, con ngươi co rút lại, trái tim đập bang bang liên hồi. Bọn y vốn định đợi Thẩm Manh tình nguyện chấp nhận rồi mới có thể đi đến bước này, ai ngờ lời chưa mở mà người đã tới. Hạnh phúc cùng ngọt ngào bỗng chốc chảy đầy trong lòng. Cecil từ bên cạnh ôm lấy Thẩm Manh, ánh mắt trầm xuống, giọng khàn khàn hỏi:

"Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?"

Không, ta không biết. Ta chưa từng nói gì hết. Thẩm Manh kêu gào

"Biết, ta thích, ta thật thích các ngươi. Cecil, Lucis, thao ta, làm ơn thao ta."

Thẩm Manh muốn chết ngay lập tức.

Cecil lúc này nào còn nhịn nổi gì nữa, chỉ đáp vỏn vẹn một chữ "được" liền cúi tới cần cổ trắng nõn của hắn mà hôn. Bàn tay không an phận mà lướt nhẹ trên cơ thể của Thẩm Manh, lướt trên áo sơ mi mỏng manh của hắn, chạm tới một điểm nhỏ nào đó trên ngực hắn liền cười khẽ một cái, không báo trước liền véo nhẹ một cái khiến Thẩm Manh đau đớn kêu lên. Lucis cũng không chịu thua kém mà hôn lấy đôi môi hồng hào mà y mong nhớ bấy lâu nay, say mê mà mút liếm, trao đổi thoá dịch ngọt ngào. Bàn tay khẽ lướt trên cặp đùi trắng nõn của hắn mà trêu đùa.

Sau một lúc cả hai liền ăn ý bỏ Thẩm Manh ra, liếc về phía giường. Làm ở ghế sopha đúng là tình thú, nhưng Thẩm Manh là lần đầu tiên sẽ khó chịu, sopha không thích hợp. Vì thế mà bế hắn lên giường. Thẩm Manh một thân trắng nõn, xinh đẹp mà nằm trên tấm nệm màu xanh  sẫm, nổi bật lên thân thể kiều diễm của hắn. Cecil và Lucis nhịn đã lâu, nhanh chóng cởi quần áo để lộ thân thể rắn chắc hoàn mỹ, trắng mà không yếu đuối, đặc biệt cái thứ giữa hai chân Cecil và Lucis thật sự đã thành công làm Thẩm Manh sợ hãi.

Thật lớn, ít nhất cũng phải khoảng 18 cm có hơn. Thứ này thật sự không thể tiến vào cơ thể hắn đâu, sẽ rách mất.

Cho dù Thẩm Manh có kêu gào thế nào thì Cecil lẫn Lucis đều không thể nghe thấy. Thân thể tự động điều khiển, đưa tay cởi đi cái áo sơ mi trên người mình, hơn nữa còn cố ý cởi thật chậm. Cecil và Lucis cũng không vội, chú tâm nhìn chằm theo từng cúc áo được cởi ra, vật dưới thân rõ ràng đã ngẩng cao đầu, thô to đến có phần đáng sợ. Ngay khi Thẩm Manh vừa cởi xong cái áo, Cecil cùng Lucis liền không nhịn được mà bắt đầu ôm lấy Thẩm Manh, tuỳ ý thưởng thức món quà tuyệt vời này.

Một người hôn hít, môi lưỡi dây dưa đảo lộn khắp ngóc ngách của Thẩm Manh. Một kẻ hôn lên vùng ngực của Thẩm Manh, nơi có hai hạt đậu nho nhỏ màu hồng, một bên liếm mút, một bên chơi đùa khiến Thẩm Manh cảm thấy khó nhịn mà rên rỉ:

"Aa... đừng liếm chỗ đó... ưm bên kia rất ngứa, muốn. ... ha... ha... thật thoải mái."

Không phải do trêu đùa, Thẩm Manh rõ ràng cảm thấy thân thể của hắn thực sự khát khao hoan lạc, cực kỳ khô nóng khó chịu.

Rượu tác dụng chậm, đã thế lại còn có xuân dược. Thôi xong. Đúng là không nên uống đồ uống bừa bãi mà, đồ để hại người khác bây giờ  hắn tự nhiên lại dính chiêu, muốn khóc cũng không thể khóc. Thân thể dần dần trở lên hồng  hồng, khó nhịn mà vặn vẹo một chút. Không ngờ động tác này lại kích thích tới Cecil và Lucis đang trêu đùa hắn.

"Anh trai, nụ hôn đầu anh đã lấy rồi, lần này để em tới trước có được không?"

Cecil nghe thấy, trầm mặc một lát liền lui ra để Lucis lật Thẩm Manh lại, để hắn nằm úp sấp lại, cái mông trắng trắng mềm mềm cứ thế vểnh cao lên. Lucis không quá thích tư thế này cho lắm bởi nó khiến y không nhìn rõ mặt của Thẩm Manh, hết cách, lần đầu tiên dùng tư thế này sẽ dễ dàng hơn. Thẩm Manh triệt để buông tha ý nghĩ kêu gào, dịu ngoan để Lucis muốn làm gì thì làm.

"Ân, Roy, mông của ngươi thực nộn, xoa thực thích."

Thẩm Manh ngượng muốn chết, nhưng thân thể lại không nghe hắn. Thấy Cecil đang ngồi phía trước liền nhào đến hôn y, Cecil thấy Thẩm Manh chủ động hôn y liền rất vui mừng, nhiệt tình đáp trả lại hắn.

Lucis thấy Thẩm Manh như thế liền cười nhẹ, như làm ảo thuật mà từ đằng sau lấy ra một lọ thuốc nhỏ. Là anh em song sinh, đôi khi có vài thứ dù không nói cũng biết đối phương giấu đồ ở đâu. Xoa nắn cánh mông trắng trẻo, cong mẩy của Thẩm Manh khiến nó biến dạng theo ý thích của Lucis, dùng lực tách cánh mông ra để lộ cúc huyệt phấn nộn, khả ái đang hé ra hợp lại như đang khao khát một thứ gì đó đến nhồi đầy. Lucis nhét một ngón tay dính đầy thuốc mỡ vào, nhẹ nhàng trừu sáp:

"Thực nóng, thực chặt, đừng kẹp mạnh như vậy Roy."

Lucis không nỡ để Thẩm Manh lần đầu tiên có quá nhiều đau đớn, dùng ngón tay kiên nhẫn khuếch trương cho đến khi Thẩm Manh thích ứng liền nhét vào ba ngón tay. Rõ ràng hậu huyệt rất nhỏ, lại không tốn chút sức nào mà dễ dàng nuốt trọn cả ngón tay, ra sức phun ra nuốt vào. Lucis là một tay già đời, dù chưa lên giường với bất kỳ ai nhưng nhiều năm lăn lộn ở thế giới ngầm khiến y phát hiện ra Thẩm Manh không thích hợp. Đôi mắt khẽ nheo lại, trùng khớp với ý nghĩ trong đầu của Cecil. Thẩm Manh hoàn toàn không hề qua lại với bất cứ ai, tất nhiên đêm nay là lần đầu của hắn. Vừa nãy ở tiệc dù Thẩm Manh uống rất nhanh nhưng cũng đủ để Cecil và Lucis nhìn thấy hắn uống hết ly rượu. Có lẽ Thẩm Manh muốn chuốc say để đỡ ngại ngùng, mà trong ly rượu có thể có xuân dược. Trường hợp này hoàn toàn có thể xảy ra, những kẻ có vẻ ngoài đường hoàng thực chất lại âm thầm đấu đá lẫn nhau. Thẩm Manh có lẽ chỉ là xui xẻo dính chiêu mà thôi, vừa hay lại tăng thêm tình thú cho tối nay. Ân, đêm vui không nên suy nghĩ nhiều, tra sau. Hảo hảo hưởng thụ món ngon tự dâng đến cửa này đã.

Hậu huyệt đã hoàn toàn mở rộng, Lucis liền rút ba ngón tay ra, thay bằng côn thịt thô to của mình vào. Côn thịt thô to nổi đầy gân xanh tím hồng đặt trước cúc huyệt khả ái đang không ngừng hé ra hợp lại của Thẩm Manh, chậm rãi cắm vào bên trong.

"Ha... thật chặt... đều đi vào... Roy, đừng kẹp ta chặt như vậy, ta muốn dùng đại côn thịt thao ngươi nha..."

Côn thịt toàn bộ đều tiến vào, Lucis nghe tiếng Thẩm Manh khóc lóc cầu xin liền rất đau lòng nhưng vẫn muốn dùng cách này để khiến Thẩm Manh thực sự thuộc về y. Lực đạo từ nhẹ nhàng đến mạnh bạo, vô sự tự thông mà liên tục thao làm, mỗi lần cắm vào đều vô cùng nặng nề và mạnh mẽ, sau đó lại rút ra toàn bộ rồi lại cắm vào. Cánh mông nộn thịt của Thẩm Manh run rẩy đến lợi hại, nơi giao hợp dính đầy nước cùng dâm dịch vang lên tiếp nhóp nhép, vòng eo nhỏ mảnh khảnh điên cuồng dãy dụa theo từng đợt thao làm của Lucis.

"A a a... quá lớn... chịu không nổi... Lucis, ta sắp bị thao hỏng mất... ô... thực thoải mái. Quá nhanh... ha... nhẹ chút ...a.."

Thẩm Manh theo tiết tấu của Lucis cắm vào liền không ngừng rên rỉ, kêu la dâm đãng. Hậu huyệt điên cuồng hút lấy côn thịt to lớn của Lucis, nghênh hợp với sự trừu cắm của y. Khoái cảm hết lần này đến lần khác đánh sâu vào thân thể, côn thịt phía trước cũng đã tiết hai lần, bắn hết lên cả người Cecil. Cuối cùng không chịu nổi mà để cả người hoàn toàn dựa vào y. Hậu huyệt vẫn không ngừng phun ra nuốt vào côn thịt to lớn, dâm dịch uốn lượn trên cặp đùi trắng mịn thoạt nhìn dâm mỹ vô cùng.

Cecil ngồi đằng trước ôm lấy Thẩm Manh cả người vô lực, dù y không nói gì nhưng không khó để nhận ra y đang dục cầu bất mãn. Cuối cùng vẫn để yên cho em trai mình hảo hảo phát tiết, dù sao đêm nay vẫn còn dài. (Hơn 3000 chữ rồi đó (┳Д┳)

Lucis cảm thấy mình sắp đến đỉnh điểm, cuối cùng mãnh thao vài trăm cái liền tiết ra trong cơ thể của Thẩm Manh, nghỉ ngơi một lát liền rút ra. Hậu huyệt bị tinh dịch nóng bỏng làm cho sung sướng không chịu được, Thẩm Manh khóc nấc lên. Cecil đau lòng hôn lên khoé mắt Thẩm Manh một cái, vươn đầu lưỡi liếm đi giọt nước mắt mặn mà của hắn, đợi Lucis đỡ lấy hắn rồi mới đi ra đằng sau.

Cả người đều bị thao đến mệt mỏi, Thẩm Manh thất thần, mềm nhũn nằm trong lòng Lucis không nói được gì, một bộ mặc người tuỳ ý. Cecil đã sớm bị hình ảnh thao làm kịch liệt giữa Thẩm Manh và em trai làm cho không chịu nổi, không ghét bỏ cúc huyệt vẫn còn đang chảy ra tinh dịch của Lucis, ngược lại còn cảm thấy kích thích. Thuận thế cắm côn thịt thô to đã sớm không chịu nổi của mình vào hậu huyệt, một phát lút cán. So với Lucis, Cecil lại càng hung mãnh hơn một chút, thắt lưng không ngừng cuồng thao, trừu sáp hậu huyệt khiến dâm dịch nhỏ giọt thành vũng, thanh âm bạch bạch bạch liên tục vang lên trong căn phòng rộng lớn.

"Ha...ha... Roy, ngươi bị Lucis thao qua một lần rồi... tại sao... ân... vẫn còn chặt như vậy?"

"A a... ô! Không có... đừng thao mạnh như vậy... Cecil... quá sâu.. sắp bị ngươi thao chết."

Gương mặt Thẩm Manh đỏ bừng, khóe mắt đã chảy ra nước mắt, buộc phải thừa nhận côn thịt to lớn, rõ ràng thân thể nhạy cảm đến mức không chịu nổi, bị làm đến trợn trắng mắt, thế nhưng côn thịt lớn vẫn cứ cắm vào trong hậu huyệt, hơn nữa lại còn ra sức ngậm lấy côn thịt, cánh mông phì nộn điên cuồng lắc lư, mặc cho cơ thể đã sớm mệt mỏi.

Cecil thao hắn thật lâu, không thua kém gì Lucis. Thẩm Manh rốt cuộc chịu không nổi, siết chặt hậu huyệt khiến Cecil sướng vô cùng, cứ thế bắn đầy tinh dịch ở bên trong. Bị ép bắn y cũng không giận, ngược lại còn nở nụ cười hiếm thấy, liếc Lucis từ nãy vẫn luôn đùa nghịch đầu ngực của Thẩm Manh ra hiệu.

Lucis cười đầy ẩn ý, ôm Thẩm Manh ngồi thẳng dậy, để hắn tựa đầu vào vai mình, ngồi lui tới gần Cecil. Chuông cảnh báo liên tục kêu vang trong đầu Thẩm Manh hòng nhắc nhở hắn, nhưng thân thể còn đang bị khống chế, dù không bị cũng vì mệt mỏi mà không thể động đậy.

"A..."

Lucis đột nhiên cắm côn thịt căng cứng của mình vào hậu huyệt. Nơi đó bị bắn đầy tinh dịch cùng dâm thuỷ đã sớm trơn tru cho nên vào rất dễ dàng. Mỗi thế đương nhiên sẽ không có gì đáng sợ nếu Thẩm Manh không cảm thấy một côn thịt nữa đang cố chen vào hậu huyệt chật hẹp.

Không, không được, sẽ rách ra mất. Thẩm Manh cố gắng kêu gào nhưng không thể, lúc này hắn thật sự hối hận vì không nghe lời hệ thống. Đây nào có bình thường, một côn thịt thôi cũng đã làm hắn sống dở chết dở, này... sẽ rách mất.

Cùng đường, Thẩm Manh tự cắn răng, chiếc răng nanh của hấp huyết quỷ chứa mị dược luôn bị hắn ẩn sâu trong răng. Tự mình nuốt vào loại dâm dược cực mạnh kia, có lẽ hắn sẽ bớt đau hơn.

Mị dược phát tác rất nhanh, ngay khoảnh khắc mà côn thịt của Cecil cùng đi vào bên trong hậu huyệt, Thẩm Manh liền cảm thấy đau đớn khó nhịn mà thét lên. Quá đầy, vẫn là không được, ô ô thật đau, như sống sờ sờ mà bị chém thành hai nửa vậy.

Hai người kia cũng biết Thẩm Manh đang cực kỳ đau đớn thống khổ, ăn ý không động đậy để Thẩm Manh dần quen với kích thước của hai côn thịt lớn. Hậu huyệt bị kéo căng như vậy như cũ vẫn không rách, nhanh chóng thích ứng với hai côn thịt nhồi đầy, bắt đầu cơ khát không chịu nổi mà co bóp. Dâm dịch của hấp huyết quỷ không phải thứ thường, vừa là xuân dược vừa là thuốc tăng cường thể chất, nhanh chóng khiến Thẩm Manh cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn mà vặn vẹo mông, mở lớn chân, rên rỉ cầu xin:

"Ân a... ngứa quá... thật nóng... Cecil... Lucis... mau thao ta... phía dưới thật ngứa..."

Cecil và Lucis kinh ngạc trước thiên phú dị bẩm của Thẩm Manh. Thấy hắn thật cảm thấy không đau nữa liền vui mừng bắt đầu thao làm mạnh mẽ. Hai côn thịt lớn đồng thời ra ra vào vào, kéo căng hậu huyệt đến cực hạn. Thân thể ngứa ngáy dâm đãng được thoả mãn khiến Thẩm Manh sướng muốn chết, khoái cảm như thuỷ triều trào tới nhấn chìm tất cả. Chỉ nguyên một tư thế này đã khiến Thẩm Manh bắn ra hai ba lần cho đến khi hai người kia bắn đầy một bụng tinh dịch mới để Thẩm Manh nghỉ ngơi. Thẩm Manh hoàn toàn kiệt sức, động cũng không muốn động, khống chế đã được giải trừ. Khoảng 10p sau, hai người lại tiếp tục dày vò Thẩm Manh một lần rồi lại một lần, đến khi chân trời dần dần hửng sáng mới hoàn toàn kết thúc trận cuồng hoan này. Thẩm Manh bị bòn rút hết khí lực, nặng nề mà ngất đi trong lòng Cecil. Đợi lúc tỉnh dậy đã là chiều ngày hôm đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play