Hai mắt Diệp Khuynh Hàn đỏ bừng, muốn rút tay về.
Động động miệng, muốn nói gì đó.
Nhưng cô lại không thể làm gì được.
Chỉ có thể nằm trên giường mặc người ta giày vò.
Nam Nhiễm cạch một tiếng.
Đẩy cửa phòng ra.
Cô đứng ở cửa.
Vừa vặn nghe được Tô Tử Trác nhỏ giọng ôn nhu nói một câu,
"Tại sao Khuynh Hàn làm lại như vậy chứ?"
Mà khi Nam Nhiễm đẩy cửa phòng ra.
Diệp Khuynh Hàn giống như gặp được ánh rạng đông, phát ra một loại thanh âm nức nở,
"Ưm, ưm, cứu, ····· cầu, cầu ····"
Tô Tử Trác không ngờ, lúc này sẽ có người tiến vào.
Bởi vì hắn đã sớm dời hết người đi.
Càng không ngờ là.
Người tiến vào sẽ là Nam Nhiễm.
Trong phút chốc, Tô Tử Trác có hơi trố mắt.
Nhưng rất nhanh liền khôi phục vẻ mặt,
Hắn ta cười cực kỳ ấm áp,
"Tiểu Nhiễm. Em tới thăm Khuynh Hàn sao?"
Ý cười ôn nhu.
Chỉ là dùng sức nắm chặt tay Diệp Khuynh Hàn.
Giống như một loại uy hiếp nào đó.
Hai mắt Diệp Khuynh Hàn đỏ bừng, giống như đã chịu kích thích.
Tí tách, tí tách, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Chảy ướt gối.
Cô ấy nhắm hai mắt lại.
Không phản ứng gì nữa.
Giống như đã ngủ rồi.
Con ngươi Nam Nhiễm đen nhánh.
Cô liếc Diệp Khuynh Hàn một cái, lại liếc Tô Tử Trác một cái.
Bỗng nhiên mở miệng,
"Về sau, đừng tới tìm cô ấy nữa."
Thanh âm lười nhác, mở miệng ra lệnh.
Nam · đại gia · Nhiễm online.
Nói xong.
Cô liền hỏi Tiểu Hắc Long
"Nhiệm vụ hoàn thành?"
Tiểu Hắc Long đầu đầy hắc tuyến.
【 Ký chủ, chưa. 】
Cô bĩu môi.
"Còn rất khó nha."
Lời này,
Nghe có vẻ thấy quá khó khăn, định bỏ gánh không làm.
Tiểu Hắc Long,
【······ Ký chủ, dạ minh châu cô có được sẽ là dạ minh châu bản chí tôn xa hoa.
Trên trời dưới đất, chỉ có hệ thống có thể cho cô thôi~】
Ừ.
Rốt cuộc.
Dạ minh châu bản chí tôn, đã nhen nhóm lên một chút hứng thú của ký chủ.
Lúc này, Tô Tử Trác đứng dậy.
Đi đến chỗ cửa phòng, bỗng nhiên khóa cửa phòng lại.
Cạch.
Khóa xong.
Tô Tử Trác lắc cổ,
"Em đã nghe được hết rồi?
Tiểu Nhiễm?"
Nam Nhiễm liếc hắn ta một cái.
Không nói chuyện.
Tô Tử Trác tự mình lầm bầm lầu bầu.
"Làm sao bây giờ?
Thật sự rất thích Tiểu Nhiễm.
Thực không muốn phá hư em."
Tô Tử Trác vừa nói, đôi tay vừa khua trong không trung.
Hoàn toàn đắm chìm trong suy nghĩ của mình.
Tiếng nói vừa dứt.
Vẻ mặt Tô Tử Trác dần dần bắt đầu trở nên quỷ dị.
Hắn ta cởi cúc áo trên cổ áo màu trắng ra.
Có thể khiến bản thân hoạt động thoải mái.
Diệp Khuynh Hàn trừng lớn đôi mắt, ánh mắt lại lần nữa biến thành hoảng sợ.
Cô run rẩy lấy tay, gỡ máy dưỡng khí trên mũi xuống.
Mở miệng,
"Đi, đi mau."
Cô vừa nói những lời này, nước mắt không nhịn được chảy xuống.
Thanh âm của Tiểu Hắc Long cũng trở nên hơi khô cằn,
【 Ký chủ, bộ dáng người này nhìn có vẻ rất giống biến thái. 】
Đã không phải chuyện có phải người xấu hay không nữa.
Vẻ mặt kia, thần thái kia.
Chỉ có biến thái trong phim truyền hình, mới có thể tự nhiên thay đổi qua lại như vậy.
Nam Nhiễm liếc nhìn hắn ta.
Nhíu mày.
A.
Thật sự rất không muốn chạm vào thứ dơ bẩn này.
Nhưng nhìn dáng vẻ.
Thứ dơ bẩn này bắt đầu hăng hái rồi.
Ừm.
Làm sao giờ, hưng phấn quá.
Tiểu Hắc Long vốn dĩ đang khiếp sợ.
Dần dần thanh âm của nó từ khiếp sợ chuyển thành cao vút lên vài độ.
【 Ký chủ, ký chủ, xin ký chủ dừng lại tất cả suy nghĩ.
Giá trị hắc ám đã vượt qua 50%.
Trừng phạt bắt đầu.
Ký chủ, ký chủ! 】
Được rồi, tên biến thái kia có vẻ rất đáng sợ.
Nhưng, nhưng ký chủ mới là nguyên nhân chân chính có thể làm nó sợ đó được không hả?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT