Tiếng kêu bén nhọn, tiếng nổ vang giữa không trung.

Ngay lúc đó, trong không khí truyền đến một chút máu tươi.

Phượng Thanh Uyển chỉ cảm thấy trên mặt từng cơn đau nhức kịch liệt, duỗi tay đưa lên mặt một vòng bôi đến tay đầy máu tươi, nàng sợ tới mức kêu to ra tiếng.

"A! Mặt của ta!"

Theo âm thanh của nàng, Nhị phu nhân cùng Phượng Triêu Dương đều nhìn qua.

Nhưng cũng chính cái liếc mắt này làm họ nhất thời hít vào một hơi.

Lúc này cả khuôn mặt Phượng Thanh Uyển giống như bị nổ tung, huyết nhục mơ hồ, cơ hồ không thấy rõ ngũ quan của nàng.

Máu tươi, tiếp tục chảy xuống.

Nhìn những vết máu kia, Phượng Thanh Uyển rốt cuộc chịu không nổi ngất đi.

"Phượng Sở Ca ngươi thật khinh người quá đáng, hôm nay ta liều mạng với ngươi!" Nhị phu nhân thật sự nhịn không được tiến lên, nữ nhi của mình lại bị một phế vật biến thành như vậy.

Thực lực Nhị phu nhân không cao, chỉ ở mức Đại linh giả.

Nhưng trong mắt bà ta, thực lực như vậy muốn giết một phế vật là đủ.

Bà ta nhảy người đứng dậy, đánh về phía Phượng Sở Ca..

Nhiều năm qua đi, thân mình Nhị phu nhân đã hiện ra chút phúc hậu*.

*Phúc hậu: Mập mạp. Người xưa cho rằng thân hình mập mạp là phúc hậu.

Thân hình cồng kềnh chuyển động hướng tới Phượng Sở Ca mà đánh.

Ngay thời điểm bà ta sắp đụng đến Phượng Sở Ca, Phượng Sở Ca di chuyển bước chân một chút.

Thân hình chỉ hơi hơi loé, rồi khỏi nơi nàng vừa mới đứng.

Nhị phu nhân vồ trúng khoảng không, cùng lúc đó phần lưng bà ta truyền đến một đạo cường đại áp bách, làm bà không điều chỉnh được tư thế.

Vì thế..

Nhị phu nhân cứ như vậy, cả người hướng về mặt đất rơi xuống. Cuối cùng "phù" một tiếng, Nhị phu nhân ngã xuống đất dưới hình dạng chó ăn phân.

"Ôi, eo của ta.." Nhị phu nhân đau đến nỗi xoa xoa eo, miệng không ngừng lẩm bẩm.

Tình huống trước mắt thực sự là quá mức hỗn loạn.

Phượng Triêu Dương rốt cuộc dừng tay, tiến lên nâng Nhị phu nhân cùng Phượng Thiển Tuyết bên cạnh đã sợ đến ngây người.

"Còn chờ gì nữa, không mau đưa phu nhân cùng các tiểu thư đến phòng đi?" Phượng Triêu Dương quét mắt nhìn những hạ nhân cách đó không xa, gầm lên.

Nhưng tình huống hôm nay thực sự có chút đặc thù, bọn hạ nhân không dám lãnh đạm, lập tức tiến lên nâng người trên mặt đất dậy.

Lúc nâng Nhị phu nhân dậy, mấy nha hoàn kia nhịn cười đến nghẹn thở.

Thường ngày Nhị phu nhân vẫn luôn vênh mặt hất cằm sai khiến, hiện tại do trâm cài bị rút ra, hơn nữa lại té xuống đất, tất cả tóc đều rũ xuống rối loạn hết.

Mà thời điểm vừa mới rơi xuống đất, vừa vặn va thẳng vào hàm răng.

Những cái răng rơi rải rác trên mặt đất còn không phải là của Nhị phu nhân hay sao?

Những nô tài này cũng không dám đưa các nàng đến Lâm Thuỷ Các.

Vừa rồi tư thế Phượng Sở Ca ở đó, trong lòng họ thầm nghĩ Lâm Thuỷ Các này, hôm nay muốn đổi chủ rồi.

Bất quá không thể không nói, đã từng là Tứ tiểu thư hôm nay thật là khí phách!

Mấy nô tài đang khó xử không biết nên đưa bọn người Nhị phu nhân đến nơi nào, Phượng Triêu Dương nheo mắt nhìn Lâm Thuỷ Các, lắc lắc đầu.

Nghĩ đến lúc đánh nhau với Tử Lan, Tử Lan kia mạnh mẽ công kích, Phượng Triêu Dương xem như minh bạch, hôm nay Phượng Sở Ca tự tin như vậy là do có cao thủ bên người hiệp trợ!

Có cao thủ ở đây, hắn không thể cùng Phượng Sở Ca chính diện xung đột, nếu không người có hại chỉ có chính mình.

Vì vậy đành tạm thời như vậy đã, hắn để cho hạ nhân đưa ba mẹ con Nhị phu nhân đến sân nhỏ của mình trước.

Ba mẹ con Nhị phu nhân rốt cuộc đã bị đưa đi.

Phượng Triêu Dương lạnh lùng nhìn Phượng Sở Ca.

"Phượng Sở Ca, ngươi chờ đó cho ta.. Chuyện hôm nay, ngày sau ta chắc chắn sẽ tìm ngươi tính sổ."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play