Mọi người đều nói hoàng hậu điên rồi!

Dưới sự tác động của hoàng đế, chỉ trong một đêm tin tức Từ Mỹ Nhân chết đã truyền ra khắp hậu cung.

An Quý Phi là người đầu tiên nghe được tin tức này, lúc đó, nàng đang ngồi uống trà trong Hàm Dương Cung, nghe thấy cung nữ truyền lại, kinh ngạc tới mức đánh rơi cốc trà.

Nàng biết Hoàng Hậu là người có tính cách lạnh lùng, hằng ngày đối với những kẻ không hiểu quy củ cũng có vài phần thủ đoạn, nhưng tự tay giết người, lại là lần đầu tiên.

"Từ mỹ nhân đó đã nói những lời phạm thượng bất kính gì?"

Cung nữ quỳ trên mặt đất, nhớ lại những gì mình nghe được, nhỏ giọng nói: "Từ mỹ nhân nói, Hoàng Hậu nương nương chỉ có bộ dạng bên ngoài, không giữ được lòng Hoàng Thượng, nàng ta sớm muộn cũng sẽ giành lấy cái ghế Hoàng Hậu."

Những lời này là đại bất kính, họ Từ đó cũng không biết lấy đâu ra dũng cảm, mới liên tục thừa sủng ba ngày, đã dám kiêu ngạo như vậy, đáng đời đánh mất tính mạng.

"Chỉ là, Hoàng Hậu nương nương vốn không phải người dễ dàng bị chọc tức thế mới phải". An Quý Phi vẫn cảm thấy điều này không giống với những gì mà nàng hiểu biết về Hoàng Hậu, lông mày khẽ nhíu, hai ngón tay quấn quanh, không ngừng giày vò chiếc khăn tay trong tay, ánh mắt khẽ rơi vào trên người cung nữ quản sự.

Cung nữ quản sự tên là Hàm Tố Dư, đã ở trong cung rất nhiều năm rồi.

Nàng ta quay đầu nhìn thoáng qua An Quý Phi, sắc mặt nghiêm túc yêu cầu tất cả các cung nữ khác đi ra ngoài, lại đi đến trước mặt An Quý Phi rót cho người một ly mật trà mới.

"Từ mỹ nhân là biểu muội của cố Lâm Tướng quân, chỉ là quan hệ giữa hai nhà không được tốt lắm"

Lâm tướng quân?

An Ấu Liên nhận lấy bát trà, nghĩ đến quan hệ giữa Lâm Tướng Quân và Từ Mỹ Nhân, đột nhiên nói: "Có phải là con trai độc nhất của vị Lâm đại tướng quân mà mấy năm trước đã cởi giáp quy ẩn, là vị thiếu tướng quân trẻ tuổi đã mất đó"

"Chính xác." Tô Dư cúi đầu đứng bên cạnh An Ấu Liên

"Nhưng chuyện này liên quan gì đến Hoàng Hậu?"

An Ấu Liên xuất thân từ đại gia tộc ở Kim Lăng, không phải người hoàng thành, nên có rất nhiều chuyện đều không biết rõ, hơn nữa lại là những việc liên quan đến thông tin cá nhân của Hoàng Hậu, nàng biết rằng càng không thể cố ý thăm dò.

Trước đây có nghe thấy cung nữ nói về chuyện này, nhưng đều là tin đồn vô căn cứ, có rất nhiều chi tiết đoán mò, không chân thật khiến cho An Ấu Liên không tin.

Nhưng Hàn Tố Dư lại là người lâu năm trong cung này, cũng là cung nữ được sủng ái bên cạnh sủng phi của tiên đế, Hoàng Hậu nương nương cũng có thể coi như là do bà ta nhìn lớn lên.

"Hoàng Hậu nương nương là sau khi Hoàng Thượng đăng cơ mới gả cho người, trước đó từng có một môn hôn ước, đối phương là Lâm tướng quân đã chết kia."

"Khi tân đế mới đăng cơ, tình hình không ổn định, vì để bảo vệ đế vị, bệ hạ cùng với Từ Thái hậu diễn một vở kịch hay, lừa Hoàng Hậu nương nương vào tròng, hủy hoại danh tiếng của Hoàng Hậu nương nương"

Đích nữ của Lạc Thừa tướng và Phong Diên quận chúa, cháu gái ngoại của nhiếp chính vương, thân phận tôn quý biết chừng nào. Hơn nữa, trên triều đình Lạc Tướng cùng Nhiếp Chính giao tranh nhiều năm, chỉ có một mình hoàng hậu khống chế cục diện, Bệ hạ làm sao có thể bằng lòng bỏ qua quân cờ này chứ. "

Đúng vậy.

An Ấu Liên nhịn không được gật gật đầu, đừng nói tới đạo làm đế vương, ngay cả kẻ đầu óc bình thường như nàng đều có thể nghĩ đến việc dùng Hoàng Hậu nương nương để khống chế cục diện.

" Vậy, Lâm Thiếu Tướng thì sao? Do tranh đoạt vợ với bệ hạ nên mới chết à? "Nàng cảm thấy mình đã đoán được gì đó nhưng lại cảm thấy có gì đó không đúng.

Quả nhiên, Hàn Tố Dư lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn vào ánh nến, bình tĩnh nói:" Nếu vì bị cướp vợ mà ôm hận sinh lòng khác cũng thôi đi, chính là Lâm Gia cả đời chinh chiến, cả đời đặt việc thủ hộ giang sơn lên hàng đầu, nhưng mà như vậy, cũng không thể tránh khỏi sự nghi ngờ của hoàng đế, trận chiến Trường Ung, Lâm Thiếu tướng không còn, Lâm tướng quân cũng tâm như tro tàn, tự xin giải ngũ. "

An Ấu Liên cho rằng bản thân rất ngốc, nhưng những lời này nàng lại nghe hiểu.

Lâm Thiếu Tướng quân chết, là do Hoàng đế làm.

Mà Hoàng Hậu biết việc này.

Nàng không nhịn được nghĩ đến năm ngoái khi vào cung, khi đó hoa mai trong cung đang nở rực rỡ, Hoàng Hậu nương nương đứng trong tuyết rất lâu, trong tay cầm một cái kèn, nhưng không làm gì cả.

Nàng vốn muốn tiến lên phía trước thỉnh an, nhưng lại bị bệ hạ ngăn lại, sức lực mạnh tới mức nàng tưởng tay mình sắp bị bẻ gãy.

" Cô cô, Lâm Thiếu Tướng khi còn sống thích hoa mai phải không? "

" Phải"

Hàn Tố Dư nhẹ nhàng thở dài, An Ấu Liên nghĩ, chắc là cảm thán cho hai người phải chia xa như vậy.

Người như Hoàng Hậu nương nương, lẽ ra cả đời phải được sống trong yêu thương, lúc ở nhà có Lạc Tướng, xuất giá có Lâm Tướng quân. Nhưng cuối cùng tất cả lại bị hủy hoại.

Cũng khó trách, ánh mắt người nhìn hoàng đế chứa đầy sự chán ghét và lạnh lùng cùng cực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play