Cứ như vậy, Tô Mạt Nhi trở thành fan não tàn của chính mình..

Cô choáng váng mới có thể cùng những người đó tranh luận, rõ ràng biết những người đó hơn một nửa đều là thủy quân, không phải sao?

Bất quá thời điểm lên lục giang, Tô Mạt Nhi phát hiện đã có biên tập gắn tên cô, hỏi cô có nguyện ý ký hợp đồng hay không. Tô Mạt Nhi căn bản không để hắn chờ, trả lời nguyện ý ký hợp đồng.

Cô thêm biên tập chim cánh cụt, đem hợp đồng văn kiện của biên tập sênh ca download xuống, trong nhà có máy in trực tiếp in ra, một phen công phu chạy lên chạy xuống. Ngày hôm sau đem hợp đồng đã ký gửi đi.

Sênh ca: Ký hợp đồng song nhớ lên hậu cung xin bảng đơn, tôi sẽ cho cô danh sách.

Bình hoa: Tốt, cảm ơn biên tập \ (^o^) /

Hiện tại 《 tình nhân thế thân 》đã đột phá trăm bình luận, phía dưới cũng có nhiều người kêu quá ngược xem đến ngây người. Ngược luyến tình thâm là ta yêu ngươi cho nên phải cầm tù ngươi, đương nhiên cuối cùng nam chủ minh bạch tâm ý của chính mình hóa thân thành trung khuyển cũng là một loại hấp dẫn người đọc.

Vài ngày sau, 《 tình nhân thế thân 》của Tô Mạt Nhi lên đầu bảng, đồng thời cũng có hơn tám trăm lượt thích. Cốt truyện dần dần thâm nhập, mỗi ngày đều đổi mới tình tiết, viết như vậy không bùng nổ cũng khó.

Số lượng từ viết ra đều đạt yêu cầu, chuyện lên giá cũng là thuận theo tự nhiên.

"Tiểu Lục, hiện tại tiểu thuyết lên giá, người xem cũng không có ít, ta có thể có tích phân không?"

Tiểu Lục trầm mặc trong chốc lát mới nói: "Tất nhiên là có, nhưng tích phân sẽ có bao nhiêu, đến lúc tiểu thuyết kết thúc khi đó kết toán một thể."

Tô Mạt Nhi có chút không rõ, lại mở miệng hỏi: "Tích phân kia rốt cuộc là đổi như thế nào?"

"Tiểu thuyết đổi lấy tích phân đương nhiên là dùng tiền lời đổi rồi, đại khái là một trăm đồng tiền đổi một tích phân đi."

Tiểu Lục nói vân đạm phong khinh, Tô Mạt Nhi cũng đã trợn mắt há hốc mồm!

"Tích phân lại quý như vậy?" cô hiện tại cũng mới có một ngàn, tính ra những người này có hơn một nửa đặt mua, cô một tháng cày chết cũng mới có một hai ngàn đồng tiền, nói cách khác là được 10-20 tích phân?

Như vậy, đừng nói tích cóp tích phân hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước, chính là trả hết nợ cũng không biết tới khi nào.

Tiểu Lục trong giọng nói chứa đựng vẻ không tán đồng: "Người không thể nghĩ như vậy, chẳng lẽ trình độ của người vẫn luôn không tăng lên sao? Chẳng lẽ người cho rằng tiền nhuận bút của mình sẽ luôn là mỗi tháng một hai ngàn sao? Người hẳn phải là có càng nhiều mục tiêu vĩ đại, lượt xem vài vạn không phải là nằm mơ, tới lúc ấy người liền phát hiện, đây thật là phương pháp kiếm tích phân tốt."

Tô Mạt Nhi lắc đầu, "Tính, hiện tại ta nghĩ ra không nhiều lắm, ta cũng chỉ có dùng số lượng từ viết ra."

Nói xong cô liền đem ý tưởng mấy ngày nay nghĩ ra toàn bộ đăng lên trang web, mỗi ngày đăng lên hai vạn chữ, tổng cộng có hơn bốn mươi vạn chữ tồn tại.

Quả nhiên cô không muốn đổi mới phương thức viết, thật đúng là làm cô ở vũng nước này hung hăng mà nổi danh một lần, hơn nữa biên tập bảng đơn cấp, lên giá sau một tuần, liền tăng tới gần 4000.

Mà cô hiện tại văn viết rồi chưa đăng đã hết, 《 tình nhân thế thân 》 toàn văn có khoảng 90 vạn chữ, cô đã đem văn viết rồi mỗi ngày đăng lên hai vạn chữ.

Sênh ca: Ngươi toàn là văn viết rồi chưa đăng sao?

Bình hoa: Xem như vậy đi.

Sênh ca: Văn mới có tính toán gì không?

Bình hoa: Văn mới đã viết hơn bốn mươi vạn chữ, là một văn viết về thời cổ đại.

Sênh ca: Hảo, ngươi hiện tại có thể thả văn án lên dụ dỗ mọi người.

Bình hoa: Vâng, cảm ơn biên tập moah moah.

Chờ đến thời điểm mới sang tháng năm, cô nhìn thoáng qua danh sách thu vào, thế nhưng có nhiều thêm một vạn, đáng tiếc hiện tại văn còn chưa kết thúc, cô chỉ có thể nhận được một nửa tiền nhuận bút, nhưng cũng không đến mười ngày thẻ tín dụng cũng có thêm một khoản, 6000 đồng tiền hoàn toàn không nhiều trong thẻ tín dụng.

Cô có chút phiền muộn, làm nghệ sĩ kiếm được tiền nhuận bút cũng coi như là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả.

Lúc này, cô nhận được di động từ người đại diện Từ tỷ.

"Từ tỷ."

"Uh, tôi cho cô tiếp một cái công tác, là của một công ty châu báu đang phát triển. Công ty không lớn, nhưng trả thù lao không ít, bất quá nghe nói bọn họ còn muốn tổ chức một yến hội, khả năng sẽ gặp được phóng viên cô trong lòng phải chuẩn bị, có đi hay không là ở cô. Tôi gần nhất công việc có nhiều, đến lúc đó khẳng định không có thời gian đi cùng cô."

Tô Mạt Nhi do dự trong chốc lát, yến hội thì phải ăn cơm, muốn ăn cơm thì không tránh được xuất hiện các tình huống không tốt. Cô hiện tại thật sự rất thiếu tiền!

Cô do dự hỏi: "Từ tỷ, thù lao có nói là nhiều hay ít không?"

"Bên kia yêu cầu cô triển lãm châu báu, đồng thời thời điểm ở yến hội phải mang châu báu của bọn họ tham dự, phí lên sân khấu là hai mươi vạn."

"Nhiều như vậy?

Số tiền này đối với cô đang túng thiếu mà nói, không khác gì trời giáng bánh ngon. Nhưng cứ như vậy phát triển kỳ thật cũng không phải là cách hay, rất nhiều nghệ sĩ trong giới có dã tâm đều sẽ cự tuyệt, cô hiện tại chính là còn có lý tưởng có khát vọng.

Nghĩ nghĩ, cô hỏi:" Từ tỷ, chị kiến nghị em nên đi sao? "

Từ Kiều bên kia cũng đã nghe ra giọng nói của cô có chút do dự, chẳng những không nóng nảy, ngữ khí ngược lại có chút vui mừng:" Cô rốt cuộc cũng biết nên dùng phương thức thế nào giải quyết sự tình trong giới này. Nếu cô hiện tại hỏi tôi, tôi đây tự nhiên là không muốn cô đi. Cô hiện tại trên người có scandan còn chưa được tẩy trắng, nếu lại bởi vì lần này đến trưng bày châu báu xuất hiện cái gì khác, đối với tương lai phát triển của cô cũng không thuận lợi. Đương nhiên nếu cô nghĩ đến việc cả đời đều làm một cái bình hoa, thì không thể nghi ngờ sẽ là một cơ hội tốt. "

Cô biết, Từ tỷ là thiệt tình đối tốt với cô. Đổi lại là người đại diện khác thì trong mắt cũng chỉ có tiền, nhất định sẽ không như Từ tỷ vậy, nêu ra ý kiến không muốn cô đi.

" Vâng, em đây không đi. Bất quá Từ tỷ, em.. Em có thể hỏi chị cho em mượn một vạn đồng tiền được không? "

Từ tỷ cười nói:" Tôi nhớ rõ từ rất lâu trước đã nói, cô có vấn đề gì đều có thể tìm tôi mặc kệ là công việc, hay là sinh hoạt mà. "

Điện thoại tắt không lâu, Tô Mạt Nhi liền nhận được tin nhắn nhắc nhở, mình viết văn lại có thêm hai vạn đồng tiền.

Tô Mạt Nhi cười cười.

Hiện tại khốn cảnh cũng không đáng sợ, ít nhất bây giờ cô cảm thấy sinh hoạt như vậy là khá tốt. Sinh hoạt, trừ Lục Hạo Tắc còn có rất nhiều vật đáng để cô tìm hiểu, từ trước ánh mắt hạn hẹp đem toàn bộ đều đặt ở một thân, thế giới lớn như vậy, mà cô lại chỉ có thể nhìn thấy một chút tình yêu dối trá kia.

Tình yêu khiến người ta bị che mờ hai mắt, hiện tại vứt bỏ, cô mới phát hiện nguyên lai sinh hoạt cũng có thể trống trải như vậy.

Cảm ơn mọi người, ở trong lúc tôi bị tình yêu che mờ hai mắt, không biết thế nào là tốt xấu, cũng không có từ bỏ tôi.

Cô dùng tên đăng ký một cái Weibo mới, Weibo tên là bình hoa. Cô dụng tâm đăng Weibo: Cảm ơn mọi người, tôi ở thế giới bị mây đen che phủ, không biết tốt xấu chỉ nghĩ đến nguyện vọng của chính mình nhìn đến sự tình hiện tại, mọi người cũng chưa từng từ bỏ tôi.

Giờ khắc này cô như là nghĩ thông suốt, trong lòng phảng phất chảy xuống từng đợt âm thanh dễ nghe, tâm tình khoan khoái hận không thể đem giai điệu âm thanh ấy viết ra. Cô từ trước đã học qua biên khúc, chỉ là thời điểm lúc ấy học tập không nghĩ nhiều chỉ là thêm một kỹ năng phòng thân mà thôi, mà hiện tại cô lại chân chính cảm nhận được linh cảm đánh sâu vào tâm trí.

Cô gấp không chờ nổi tìm kiếm giấy bút ra, trên giấy viết viết vẽ vẽ, mỗi một đoạn đều dùng tâm mà viết ra, giai điệu sôi nổi trên giấy.

Cô nhẹ nhàng mà ngâm nga ra tiếng, tiếp theo đem một ít chỗ cứng ngắc sửa chữa cho uyển chuyển, vẫn luôn bận việc đến ban đêm cô mới đưa đầu khúc nhạc hoàn thành.

Tuy rằng lúc này đã vượt qua thời gian cô đi ngủ rất lâu, nhưng cô hiện tại lại không buồn ngủ chút nào. Nghĩ nghĩ, cô lại đề bút bắt đầu dùng linh cảm mà viết ra tên cho ca khúc.

Bài hát này cô đặt tên cho nó là 《 đẩy ra mây đen 》

Ta đỉnh đầu, đỉnh từ lúc mây đen;

Ta trước mắt, dán một mảnh lá cây;

Ta thế giới, chỉ có một tấc vuông nơi;

Ta trong lòng, chỉ quay chung quanh kia một người..

(beta /Thuong Nguyen: Thơ văn và lời nhạc thì em xin phép dữ nguyên ạ)

Viết lời so với phổ nhạc còn nhanh hơn không ít, chờ đến lúc cô đem ca từ cuối cùng một chữ viết xuống, Tiểu Lục vẫn luôn yên lặng bỗng nhiên mở miệng:" Chúc mừng ký chủ hoàn thành ca khúc, trải qua hệ thống bình phẩm ca khúc đạt được ba tinh, sẽ có độ hot rất cao, khen thưởng tích phân 500, đồng thời sẽ có cơ hội rút thăm trúng thưởng một lần. Ngay sau đó rút được hệ thống ca khúc bình thường, hay là kinh điển vẫn là xem vận khí của ký chủ. "

Ánh mắt Tô Mạt Nhi sáng lên, có 500 tích phân, cô hiện tại còn thiếu hệ thống 350 tích phân, muốn trả hết cũng không phải là việc khó nhỉ.

" Rút thăm trúng thưởng bắt đầu, ký chủ có thể kêu dừng. "

" Dừng. "

" Chúc mừng ký chủ rút được ca khúc 《 cánh thiên sứ 》, ký chủ vận khí không tồi."

Tô Mạt Nhi không chờ nổi xem khúc phổ, xem qua một lần cô liền bắt đầu một bên đàn dương cầm một bên ngâm nga, ca khúc xác thật rất dễ nghe. Hơn nữa nghe ra so với mình viết ca khúc được ba viên tinh kia còn dễ nghe hơn không ít, bất quá chính mình cũng không có kém như vậy là được.

Cô nhìn thời gian, đã là hai giờ sáng, cô hiện tại lại cảm giác mình rất hưng phấn căn bản không có một chút buồn ngủ nào.

Thật vất vả quay cuồng đi vào giấc ngủ, ngày hôm sau lại tỉnh từ sớm.

Tỉnh lại cô liền cân nhắc, trong tay cô có hai bài hát, rốt cuộc là dùng để thương nghiệp hóa, hay là dùng để tự hát. Thanh âm của chính mình không tồi, dùng để ca hát hoàn toàn không có vấn đề gì. Chỉ là lúc này bỗng nhiên nhớ tới, gần đây Lý đạo diễn phim thần tượng 《 thiên sứ ái nhân 》 đang chiêu mộ diễn viên, lúc ấy Từ tỷ cũng cùng người của đoàn phim tiếp xúc qua, hy vọng có thể cho cô nhân vật nữ số 2, chính là bị nhà làm phim cự tuyệt.

Hiện tại trong tay cô có 《 cánh thiên sứ 》 không thể nghi ngờ là phi thường thích hợp với phim thần tượng này, dùng làm ca khúc mở đầu hoặc là nhạc đệm đều rất tốt. Cô nếu dùng cái này làm lợi thế cho chính mình ở đoàn làm phim tranh thủ một nhân vật, có thể thành công hay không.

Mặc dù không phải nữ số 2 cũng không sao.

Liền tính cuối cùng không thành công, cô cũng có thể dùng bài hát này ở trong giới kết giao một ít bạn bè.

Để cho cô quên đi đau đớn mấy năm nay không gì hơn là đem tinh lực đều sử dụng vào những việc khác, trong giới nghệ sĩ này cô cơ hồ là một người bạn cũng không có!

Bạn bè ở cái giới này phi thường quan trọng, tỷ như cô, mấy ngày này bị hắt rất nhiều nước bẩn, trong giới lại không có một ai vì cô nói chuyện, nếu cô có mấy người bạn tốt, cũng sẽ không rơi xuống nông nỗi như hôm nay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play