Lư Vũ Tiêu ngồi trong xe, trở về nhà, mặt mày xầm xì.
"Trương Dung kia chắc chắn là cố ý, anh ta rõ ràng là đang trả thù."
Chị Phương ngồi ở vị trí ghế phụ, nghiến răng nghiến lợi chửi bới "Có chút chuyện nhỏ như thế mà hắn ta vẫn ghi hận có đáng mặt đàn ông không? Thế mà cùng dám nhận mình là đàn ông à? Cái tính khí ấy so với tên Trần Qua kia thì có khác đếch gì? Cứ nhằm chúng ta mà tát à?"
Em nói thử xem, chuyện năm ngoái đó sao có thể trách chúng ta chứ? Tự hắn đào hố chôn mình, chúng ta thanh minh là không liên quan đến hắn thì làm sao? Căn bản chúng ta có thân thiết gì với hắn đâu chứ, chỉ gọi là biết sơ sơ, sao có thể trách chúng ta được.
Ở cái tình huống đó, ai dính líu đến hắn đều sẽ mang họa vào thân? Chúng ta đảm bảo an toàn cho bản thân thì có gì là sai? Hắn cứ thế mà lại đổ lỗi lên đầu chúng ta.
Mẹ kiếp! Sớm biết thế này, đã không gây ầm ĩ rồi, để cuối cùng vẫn bị loại, vô ích. "
Nói xong, cô rút trong túi ra một bao thuốc, châm một điếu rồi hít một hơi.
" Sao không được nói? Bị ức hiếp như thế mà không được tức giận sao? "
Chị Phương đưa tay mở cửa kính, nhả khói ra, miệng vẫn đầy tức giận mà thốt lên" Dù sao chị cũng không chịu nổi cơn tức này. "
" Chịu không nổi thì tìm cách trả thù. Ờ đây tức giận thì có ích gì? "
Lư Vũ Tiêu rít một hơi nữa, chậm rãi nhả khói, nheo mắt nói" Bản quyền kịch bản chủ đề mà Từ Quang Diệu chọn thuộc về công ty chúng ta, chị không quên chứ? "
Được cô nhắc nhở, chị Phương vỗ đùi cái" Tét" "Ừ đúng rồi, chị sẽ lập tức liên hệ với công ty!" Hừ! Dám lằng nhằng với chúng tôi à, chúng ta sẽ phá hủy tiết mục đó.
Lấy điện thoại ra, lật danh bạ, chị Phương đột nhiên như nhớ ra điều gì hỏi "Đúng rồi, còn Từ Quang Diệu thì làm sao?"
Lư Vũ Tiêu nhàn nhạt nhìn cô một cái "Có liên quan gì đến chúng ta?"
"Được rồi!"
Chị Phương gật đầu đồng ý "Có trách thì trách hắn xui xẻo, ai bảo hắn chọn Trương Dung?"
Ngay sau đó, cô liền bấm điện thoại nói chuyện với giám đốc về hoạt động bản quyền của công ty, cô nói rằng nghệ sĩ của mình đã bị đối xử không công bằng và yêu cầu công ty tăng giá bản quyền để lên mặt.
Tắt điện thoại, chị Phương có chút lo lắng "Chị nhớ Trương Dung viết kịch bản rất tốt. Anh ta đã sửa kịch bản" Green Bangle "ở số trước, khiến Trần Qua với Hạ Mộng Di không biết giấu mặt vào đâu."
"Vậy thì sao?"
Lư Vũ Tiêu giễu cợt "Mối thù giữa anh ta và Trần Qua sâu nặng như vậy. Chắc chắn anh ta đã chuẩn bị trước và thuê người sửa kịch bản để làm bẽ mặt Trần Qua, lẽ nào hắn có thể sửa kịch bản ngay tại sân khấu?"
"Vậy nếu anh ta thực sự có khả năng như vậy thì sao?" Chị Phương vẫn còn lo lắng nói.
Lư Vũ Tiêu cười lạnh nhạt "Cô quên là, giấy ủy quyền kịch bản cho chương trình này được chọn và mua từ các tác phẩm đoạt giải Kim Kê Bách Hoa. Anh ta sửa thì có sao, có thể hay hơn so với bản gốc à?
" Ừ ha, làm sao có thể được? "
Chị Phương nở nụ cười" Lần này cho hắn biết thế nào là lễ độ! Chúng ta không dễ bị đụng đến đâu."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT