Hay tin Bella trở về thì Tống Hàm Nghi hơi căng thẳng,mẹ chồng của nàng thật tinh tường,chỉ mới trò chuyện vài câu đã đoán ra được xảy ra chuyện không ổn,nàng thay bộ y phục lịch sự nhất là quần jean đen và áo sơ mi,rồi mặc thêm cái áo khoác vào,cha chồng là người bảo thủ nên không thể để bị hắn bắt được nhược điểm,cũng may từ ngày kết hôn không phải sống cùng nhà với hắn,nếu không nàng đã thê thảm đến không có chút tự do nào,nàng vừa đến Liêu gia thì Bella đã dẫn nàng đến căn phòng vắng vẻ trò chuyện.
« Các ngươi rốt cuộc thế nào mau nói rõ cho ta biết »
« Chuyện này là lỗi do ta...nhưng lão công không chịu tha thứ...còn muốn cùng ta ly hôn »
Tống Hàm Nghi thấy xấu hổ không biết nên nói thế nào,chỉ đành bỏ đầu bỏ đuôi còn lại bao nhiêu đây,Bella vừa nghe cũng hiểu phần nào câu chuyện,nàng rầu rỉ thở dài,không ngờ con dâu của nàng cũng thật phong lưu,may mắn là Tống Hàm Nghi đã nhận ra sai lầm,biết sửa sai là tốt rồi,nàng cũng không trách Tống Hàm Nghi,có lẽ Liêu Kính Hàn cũng có điểm nào không đúng nên mới khiến Tống Hàm Nghi như vậy.
« Ngươi cho Kính Hàn thời gian đi,có lẽ bây giờ nàng rất khó tiếp nhận,nhưng ta tin nàng yêu ngươi như thế thì cũng sớm tha thứ cho ngươi thôi »
Nhìn vào nghề nghiệp mà trước đây Liêu Kính Hàn từng làm thì cũng đủ biết,cảnh sát chính trực và nghĩa khí,thích công bằng,tất cả mọi người đều không thích bị lừa gạt,nàng lại càng không thích bị lừa gạt,huống chi Tống Hàm Nghi lại là người nàng yêu,tin tưởng nàng rất khó tiếp nhận chuyện này,Tống Hàm Nghi hiểu được mấu chốt của vấn đề,nên nàng vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi Liêu Kính Hàn tha thứ cho mình,nàng lấy ra mấy món quà mình mua ở ngoại quốc tặng cho Bella và Liêu Thanh Huy,Bella cũng có mua quà tặng cho nàng và Liêu Kính Hàn,Bella dù đã qua cái thời thanh xuân tươi đẹp nhưng vẫn như nữ tử ba mươi mấy tuổi,gu thời trang của nàng và Tống Hàm Nghi cũng gần giống nhau,nên hai người rất hợp tính,thường hay đi dạo mua sắm cùng nhau,Tống Hàm Nghi đặt biệt thích phong thái phóng khoáng của mẹ chồng,đáng tiếc lão công của nàng đôi khi lại có tính khí giống Liêu Thanh Huy.
Liêu Kính Hàn đang cùng với Ngô Tư Giai và vài đồng nghiệp đến công trường xem lại tiến độ xây dựng,tiến trình xây dựng khu biệt thự biệt lập này vốn là diễn biến rất thuận lợi bây giờ Ngô Tư Giai lại đòi thay đổi một vài nơi,dù chuyện này không có trong bản hợp đồng nhưng vẫn phải làm theo vì người ta là khách hàng,cố gắng chìu theo ý khách hàng là việc nên làm,đám nam nhân ở đây nhìn Ngô Tư Giai mặc váy siêu ngắn,để lộ đường cong nóng bỏng và vòng một căng tròn thì họ đã muốn phạm tội,chỉ có Liêu Kính Hàn là mặt không đổi sắc,mắt lạnh xem như không có việc gì,từ khi kết hôn thì Tống Hàm Nghi đã huấn luyện cho nàng miễn nhiễm với cám dỗ,chỉ mới bấy nhiêu đây thì chưa đủ lực sát thương được nàng,Ngô Tư Giai đột nhiên ngã vào lòng nàng.
« Liêu tổng,ta thấy chóng mặt quá,ở đây hảo nóng nực,hay là chúng ta tìm nơi nào đó nghĩ ngơi một chút đi,ta biết gần đây có một nhà hàng rất an tĩnh »
Ngô Tư Giai cố tình cọ hung khí vào người Liêu Kính Hàn,bộ dáng vô cùng yêu nghiệt ai nhìn thấy cũng thật muốn hung hăng đặt nàng ở phía dưới giày vò một phen,Liêu Kính Hàn mặt lạnh như băng đặt hai tay lên bả vai của nàng nhẹ nhàng đẩy ra.
« Công việc cũng sắp xong rồi,nếu ngươi thấy không khỏe hay là lên xe mở máy lạnh ngồi đợi đi,còn không thì trở về nhà trước,khi xong việc ta sẽ thông báo cho ngươi biết »
Ngô Tư Giai tự mình đến đây bây giờ còn kiêu ca cái gì,Liêu Kính Hàn đi chỉ dẫn cho nhân viên xây dựng lại một vài nơi theo bản thiết kế mới,Ngô Tư Giai thở dài,nếu Liêu Kính Hàn chưa kết hôn thì nàng cũng thật hoài nghi đối phương có phải đồng tính thật sự hay không,nào có người nhìn thấy nữ tử thanh xuân trẻ đẹp như đóa hoa mới nở lại không động tâm,đã cùng lão bà ly thân không phải bây giờ là lúc lý tưởng để vui đùa cùng nữ tử khác hay sao,Liêu Kính Hàn thế nào lại giống như hòa thượng gặp nữ sắc cũng không có chút phản ứng nào,Liêu Kính Hàn thật sự khó câu dẫn hơn những gì nàng nghĩ,người ta đã tình nguyện hiến thân còn không động đến,thật không biết Tống Hàm Nghi làm thế nào câu dẫn được hòa thượng này,kỳ thực nếu Liêu Kính Hàn là hòa thượng thì chính là Đường Tăng tái thế,bị yêu tinh nhền nhện cố tình mê hoặc vẫn không động tâm.
Khi tan sở Liêu Kính Hàn trở về nhà,lúc nãy Bella gọi đến kêu nàng hôm nay phải về sớm,nàng nghĩ có lẽ Bella muốn hỏi rõ chuyện giữa mình và Tống Hàm Nghi,tránh mặt hoài cũng không thể,chuyện này sớm muộn gì cũng phải làm rõ,nàng trở về nhà nhìn thấy Bella và Tống Hàm Nghi đang ngồi ở phòng khách,nàng trầm mặc gật đầu xem như chào hỏi với Tống Hàm Nghi,rồi đi lên lầu để tắm,hành động như thế đã đủ lịch sự lắm rồi,đừng bắt nàng phải thân thiết hơn nữa,Bella liếc nhìn Tống Hàm Nghi một cái,Tống Hàm Nghi hiểu ý liền mỉm cười đi lên lầu,Liêu Kính Hàn đang ở trong phòng tắm rửa mặt nhìn vào gương thấy Tống Hàm Nghi phía sau,nàng im lặng không biết nên nói gì,Tống Hàm Nghi đi đến bên cạnh ôn nhu nhìn nàng.
« Lão công,ta có việc muốn nói »
« Ta không muốn nghe,sau này cũng đừng gọi ta lão công nữa »
Liêu Kính Hàn đã từng rất hạnh phúc khi nghe Tống Hàm Nghi gọi mình lão công,bây giờ nàng bị dị ứng với hai từ này,càng nghe càng cảm thấy đau lòng,Tống Hàm Nghi thật lòng hay giả dối đã không còn quan trọng nữa,nàng cảm giác xa lạ với người của hiện tại,Tống Hàm Nghi âm thầm thở dài.
« Ta thật sự xin lỗi,ngươi muốn ta phải làm thế nào mới chịu tha thứ cho ta đây »
Tống Hàm Nghi đã năn nỉ hết lời,ngay cả vang xin thì nàng cũng làm qua,Liêu Kính Hàn còn muốn nàng phải làm sao nữa,những ngày qua nàng rất thống khổ và mệt mõi,Liêu Kính Hàn cười khổ.
« Thái độ của ngươi là muốn xin lỗi người khác sao,ta đã quá mệt mõi khi phải nghe hết lời xin lỗi này đến xin lỗi khác của ngươi rồi,đến bây giờ đã là vượt quá sự chịu đựng của ta »
Tống Hàm Nghi mỗi lần làm sai chuyện gì dù nhỏ hay lớn đều xin lỗi,còn Liêu Kính Hàn thì lúc nào cũng phải tha thứ,mà không truy cứu rõ nguyên nhân,có lẽ Tống Hàm Nghi vẫn chưa nhận thức được lời xin lỗi nên dùng vào trường hợp nào,rõ ràng là biết sai tại sao còn cố làm để rồi sau đó lại đi xin lỗi,xin lỗi như thế thì còn ý nghĩa gì nữa,nàng không thể tiếp tục chịu đựng cái cảm giác này nữa,Tống Hàm Nghi bắt đầu phát hỏa,nàng rất ân hận và thật lòng nói câu xin lỗi,Liêu Kính Hàn không tha thứ thì thôi còn đi trách nàng là thế nào.
« Thì ra trước giờ ngươi nhẫn nhịn ta nhiều như vậy,nhưng ta cũng nhẫn nhịn ngươi đủ rồi,ta chỉ mới phạm phải một sai lầm,vậy còn ngươi thì sao,trước đây đã phạm bao nhiêu sai lầm vậy có bao giờ ngươi xin lỗi ta hay không »
Tống Hàm Nghi vừa nói vừa đẩy vào người Liêu Kính Hàn mấy cái,càng đẩy thì đối phương càng lùi về sau né tránh,Liêu Kính Hàn ở bên cạnh có nhiều nữ nhân vây quanh,còn thường nói ra ngoài xã giao nàng làm sao biết đối phương đi đâu,có khi đến gần sáng mới trở về,trên người đều là mùi rượu và nước hoa của nữ nhân,Liêu Kính Hàn có lén đi ăn vụng hay không thì nàng cũng không biết được,mỗi lần hỏi thì đều nói ra ngoài xã giao có uống vài ly rượu cũng là chuyện thường tình,có lần còn lén nàng gặp lại « tình cũ » là Tinh Mẫn,bị nàng phát hiện liền nói bằng hữu lâu ngày gặp lại nhau mà thôi,còn nói vì sợ nàng hiểu lầm nên đã không nói cho nàng biết,chưa bao giờ chịu nhận ra sai lầm của mình chứ nói chi là xin lỗi,vì yêu Liêu Kính Hàn nên nàng chỉ đành cố gắng nhẫn nhịn,mình có là nữ nhân ngốc bị lừa gạt hay không thì đến giờ nàng vẫn chưa biết rõ.
« Đại tiểu thư,nếu ngươi cảm thấy đây là lỗi của ta vậy thì ta xin lỗi ngươi »
Liêu Kính Hàn mệt mõi đi ra khỏi phòng,không muốn tiếp tục tranh luận với Tống Hàm Nghi nữa,nàng có thể thề là từ ngày kết hôn đến nay mình chưa bao giờ làm ra chuyện gì có lỗi với Tống Hàm Nghi,đối phương rõ ràng làm sai còn đi trách ngược lại nàng,đúng thật là buồn cười,nàng căn bản là không có trách Tống Hàm Nghi,nên không có chuyện tha thứ hay không,chỉ cảm thấy cả hai có quá nhiều vấn đề phát sinh sau sự việc này,có lẽ nên tạm xa nhau một thời gian để cả hai bình tĩnh hơn,Tống Hàm Nghi buồn bực giậm chân một cái,nàng đang bị bệnh vẫn phải ngồi ở đây đợi tên khốn này về để xin lỗi,như vậy vẫn chưa đủ thành ý hay sao,chẳng lẻ muốn nàng quỳ xuống vang xin mới chịu tha thứ,nhờ cải nhau cho nên cả hai mới biết suy nghĩ chân thật của nhau,song phương đều cất giấu bí mật riêng,điều có điểm không hài lòng về đối phương,chẳng qua trước đây yêu nhau nên mới nhẫn nhịn không nói ra,Liêu Kính Hàn muốn đi ra ngoài thì Liêu Thanh Huy cản lại.
« Muốn làm nam nhân tốt thì việc đầu tiên là phải có trách nhiệm với nữ nhân của mình »
Liêu Thanh Huy biết rõ Tống Hàm Nghi là con dâu tốt,hắn năm xưa đã đánh giá sai về nàng,lão bà của hắn vẫn là có ánh mắt nhìn người nhất,chuyện này dù đúng hay sai thì Liêu Kính Hàn cũng nên nhường nhịn Tống Hàm Nghi một chút,vì đó là lão bà của nàng,huống chi Tống Hàm Nghi cũng đã nhận ra sai lầm của mình,Bella mỉm cười đắc ý,lão công của nàng thật có khí phách nam tử,không uổng công năm xưa nàng gả cho hắn,Liêu Kính Hàn rất cảm kích vì họ luôn ủng hộ cho mình,bây giờ hôn nhân xảy ra chuyện cũng phải để họ lo lắng thật là không ra gì,nàng cứ nghĩ mình đã trưởng thành đến hôm nay mới nhận ra mình còn quá trẻ con,gặp chuyện liền muốn tìm đường lẫn tránh,nàng là đang muốn né tránh chạm vào vết thương trong tâm,mỗi người đều có cách tự chữa lành tổn thương,có người chọn né tránh,có người sẽ đương đầu để giải quyết sự việc,dù thế nào thì cũng đều là lựa chọn của họ.