Hôm nay Liêu Kính Hàn đưa Tống Hàm Nghi trở về Tống gia,vì vài ngày nữa sẽ tổ chức hôn lễ,có lẽ hai mẹ con họ có rất nhiều việc để tâm sự với nhau,nàng chỉ đành xa lão bà của mình một thời gian,Liêu Kính Hàn đang nghĩ xem bây giờ được tự do phải làm gì cho qua thời gian,chuông cửa đột nhiên vang lên,Liêu Kính Hàn đi xuống lầu mở cửa nhìn thấy Hứa Gia Văn và Diệp Vũ An ở bên ngoài,cầm theo một thùng rượu đỏ và ba mỹ nữ ăn mặc gợi cảm.
"Chúc mừng huynh đệ sắp kết hôn,ta đến đây là để ăn mừng với ngươi,các mỹ nữ xinh đẹp mau vào trong đi"
Hứa Gia Văn mỉm cười đẩy ba mỹ nữ vào nhà,Liêu Kính Hàn lắc đầu thở dài,mặc dù trước đây nàng từng rất thích vui đùa cùng mỹ nữ,nhưng nàng đã quy ẩn giang hồ nhiều năm rồi,chỉ có hai huynh đệ mình vẫn còn ham chơi,nàng rất cảm động vì suốt thời gian qua mình lừa gạt họ rằng mình đã chết vậy mà họ vẫn xem mình là bằng hữu,Liêu Kính Hàn cảm thấy áy náy vì điều này.
"Đẹp trai,khui giúp ta chai rượu đi"
Lan Hân mĩm cười đưa chai rượu cho Liêu Kính Hàn,nàng lịch sự giúp mỹ nữ mở nấp chai rượu,sau đó đi lấy ly cho bọn họ,an tĩnh ngồi bên cạnh trò chuyện,lại bị Lan Hân ngồi lên đùi mình,một tay câu cổ của mình,khiến Liêu Kính Hàn không thói quen,dù sao nàng đã là bông có chậu,không muốn dây dưa với hoa thơm cỏ lạ.
"Ngươi ngồi chơi đi,ta đi wc một chút"
Liêu Kính Hàn muốn đứng dậy,lại bị nàng đè xuống ghế sofa,dùng ngón tay trêu đùa trên bụng Liêu Kính Hàn,Liêu Kính Hàn lập tức ngăn cản,đúng là cây muốn lặn mà gió chẳng ngừng.
"Xin lỗi,ta đã có bạn gái,vài ngày nữa sẽ kết hôn"
Liêu Kính Hàn giống như đang tự nhắc nhở bản thân hơn là nói cho người khác nghe,dù sao Tống Hàm Nghi là người nàng yêu,hơn nữa còn đáp ứng cho nàng mọi nhu cầu dù là phương diện tâm lý hay sinh lý,chiều theo ý nàng một cách tuyệt đối,nàng không muốn làm chuyện có lỗi với người mình yêu,nếu nàng còn không biết trân trọng thì nàng thật cầm thú không bằng.
"Có bạn gái không cần phải ăn cơm sao ?,kết hôn thì như thế nào,không lẽ chưa gì ngươi đã sợ thê tử của mình như vậy rồi sao"
Liêu Kính Hàn cứng họng vì câu trả lời của Lan Hân,nàng đang ám chỉ có bạn gái cũng là chuyện bình thường,cơm thì vẫn phải ăn,mỹ nữ thì vẫn có thể vui vẻ,kết hôn cũng không có nghĩa là phải từ bỏ tất cả những sở thích của mình,Hứa Gia Văn mỉm cười vỗ vài bả vào Liêu Kính Hàn mấy cái.
"Kính Hàn,nàng nói đúng đó,dù sao ngươi sắp kết hôn,đời này cũng không thể vui vẻ như xưa nữa,hôm nay vui vẻ hết mình đi,ngươi không nói bọn ta cũng không nói thì sợ gì Hàm Nghi phát hiện chứ,tới chúng ta cùng cạn ly"
"Ai nói ta sợ nàng,chúng ta chỉ uống rượu trò chuyện mà thôi,đâu có làm gì quá đáng đúng không ?"
Liêu Kính Hàn tuy lo lắng nhưng không muốn bị huynh đệ biết được mình có tiềm chất sợ vợ,chỉ đành giả bộ như không có chuyện gì,dù sao cũng chỉ là uống rượu trò chuyện,không uống say là được rồi,Liêu Kính Hàn ôm eo mỹ nữ đang ngồi trên đùi mình,Lan Hân mỉm cười gật đầu.
"Liêu lão công nói rất đúng"
Lan Hân tựa vào lòng Liêu Kính Hàn,nàng cảm thấy thật đáng tiếc khi gặp Liêu Kính Hàn quá trể,người tốt thường sớm bị nữ nhân khác cướp đi mất,Liêu Kính Hàn mỉm cười cùng mọi người tiếp tục vui vẻ,trong lòng thầm nghĩ Hàm Nghi tha thứ cho ta một ngày.

Lúc này Diệp Vũ An đột nhiên từ bên ngoài chạy vào thông báo Tống Hàm Nghi đang ở ngoài cổng,Liêu Kính Hàn nghe đến hai từ Hàm Nghi tim muốn văng ra khỏi lòng ngực,hốt hoảng buông ra mỹ nữ đang ôm,ra hiệu cho bọn họ mau chống thu dọn,mọi người chạy tán loạn tựa như giặt đánh vào kinh thành,Liêu Kính Hàn nhất thời kích động không biết nên đi đâu trốn,đang định chui vào tủ áo lại nhớ ra mình sống ở đây mà còn trốn làm cái gì nữa chứ,khi Tống Hàm Nghi lên lầu thấy bọn họ đang ngồi vây quanh một cái bàn lớn chơi đánh bài,Liêu Kính Hàn mỉm cười nhìn nàng.
"Lão bà tại sao ngươi lại trở về mà không gọi điện cho ta đi đón ngươi ?"
Tống Hàm Nghi im lặng quan sát Hứa Gia Văn và Diệp Vũ An,nàng nhìn sơ cũng biết hai tên này đến đây là để rũ khúc gỗ mục nhà nàng đến những nơi hư hỏng,muốn lôi kéo khúc gỗ mục nhà nàng làm chuyện bại hoại,dù sao cả hai đều có bằng hữu riêng,nàng không thể lúc nào cũng ép buộc Liêu Kính Hàn ở bên cạnh mình,hôm trước nàng buông tha cho Liêu Kính Hàn được cùng bọn họ ra ngoài,Liêu Kính Hàn trước khi ra khỏi nhà vẫn còn nguyên vẹn mấy tiếng sau trở về đã là thân tàn ma dại,còn say rượu nằm bất tĩnh,lần này bọn họ lại đến nhất định không có chuyện tốt lành gì,Tống Hàm Nghi hai tay ôm trước ngực liếc nhìn họ.
"Hôm nay các ngươi không rũ Kính Hàn đi đâu,mà ở nhà đánh bài buồn chán vậy sao"
"Wa ha ha,làm gì có a,vì biết vài hôm nữa các ngươi kết hôn,nên bọn ta đến đây tâm sự với Kính Hàn một chút,ngươi có muốn cùng bọn ta đánh bài hay không ?"
Hứa Gia Văn có chút chột dạ mỉm cười,lần trước nàng vì thấy huynh đệ sắp lên xe hoa,nên dẫn Liêu Kính Hàn đi tìm vài mỹ nữ để mở tiệc ăn mừng,nhưng Liêu Kính Hàn không động đến mỹ nữ,bởi vì không muốn làm chuyện có lỗi với Tống Hàm Nghi,kết quả bị mấy mỹ nữ kia bắt uống rất nhiều rượu mới cho về,Diệp Vũ An cảm thấy Tống Hàm Nghi quá mê người,mặc váy ngắn càng thêm gợi cảm,khó trách Liêu Kính Hàn từ bỏ cuộc sống độc thân để cùng nàng kết hôn,bọn họ đến được với nhau đây là việc đáng vui mừng,Tống Hàm Nghi cởi ra áo khoác đặt bên bàn.
"Tốt thôi,ta cũng đang rảnh rỗi không có việc gì làm"
Tống Hàm Nghi nói xong đi đến bên ghế ngồi xuống,ba người xanh mặt sợ Tống Hàm Nghi phát hiện ra mấy nữ nhân kia đang trốn ở bên dưới bàn,lúc đó nhất định là chết cả lũ,ngay cả sếp Liêu còn sợ madam Tống thì nói chi bọn họ,Liêu Kính Hàn âm thầm mắng chửi Hứa Gia Văn quá ngu ngốc,đi rũ nàng đánh bài làm cái gì không biết,tuy căng thẳng nhưng vẫn không để lộ bất kỳ điều gì.
"Nếu ngươi đang rảnh vậy nên cùng ta ra ngoài đi dạo,cả ngày ở trong nhà sẽ rất buồn chán,đúng lúc ta đang đói bụng,chúng ta mau đi thôi,các ngươi cũng trở về đi,hôm khác gặp lại sau"
Liêu Kính Hàn đi đến bên cạnh Tống Hàm Nghi,đánh nhẹ vào mông Tống Hàm Nghi một cái,nhanh chóng kéo nàng ra ngoài,tay ở phía sau ra hiệu cho bọn họ,đợi hai người rời đi Hứa Gia Văn vì tránh đêm dài lắm mộng nên nhanh chóng mang các nàng rời khỏi đây,Diệp Vũ An bỉu môi,cảm thấy Liêu Kính Hàn đúng là quỷ nhát gan,lúc nãy còn mạnh miệng nói không sao,vừa nghe đến tên Tống Hàm Nghi đã sợ xanh mặt,còn muốn bỏ của chạy lấy người,Liêu Kính Hàn biết chạy không kịp chỉ đành kêu bọn họ núp dưới bàn,may mắn Tống Hàm Nghi không có lục soát,nếu không chuẩn bị chết tập thể.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play