"Hắn nói người nhân viên bị ta thu mua đã bị khai trừ làm sao bây giờ, ngỗ nhỡ hắn tìm đưuojc bằng chứng" Vẻ mặt Tần Tư Điềm lo lắng.

Tôn Vũ Thuần dùng một chút: "Cho dù hắn tìm được chứng cứ có người thu mua tên nhân viên kia, cũng sẽ không tra ra được ngươi, lúc trước chúng ta dùng một thân phận khác".

Trong lòng Tần Tư Điềm bình tĩnh lại.

Nửa giờ sau, cô đăng một bài khiêm tốn lên Weibo.

"Thật xin lỗi, không nghĩ tới Trịnh thiếu lại có hiểu lầm sâu sắc với tôi như vậy, tôi không hề thu mua người nào, Tần Hạ là em gái của tôi, tôi như thế nào lại thu mua người khác để hãm hại em ấy, nhưng anh lại có cái suy nghĩ này, nhất định là tôi đã làm không tốt, tôi không nên để cho Tần Hạ chịu nỗi oan ức này, có cái gì mạo phạm đến Trịnh thiếu, tôi ở chỗ này xin lỗi với anh một tiếng.. Thực xin lỗi".

Phía dưới Weibo còn có hình ảnh cúi người chín mươi độ, chân thánh đến mứac người khác phải tin tưởng.

Người hâm mộ trung thành của cô ta liền tin tưởng, cư dân mạng đi ngang qua cũng bị cô ta lừa, mặc dù yếu thế, nhưng từng chữ lại lộ ra cảm giác Trịnh Dung cố tình gây sự.

Người hâm mộ đều đứng ra nói giúp cô ta, có một số người mắng Trịnh Dung không phải là con người, ngay cả những người phụ nữ yếu thế và mỏng manh đều mắng như thế, nói anh ta không có tố chất, không có giáo dục.

Người hâm mộ đau lòng cho nữ thần, chạy đến Weibo của cô ta để an ủi, và lượng người theo dõi tăng vọt chỉ trong thời gian ngắn.

Tần Tư Điềm đã làm theo lời Tôn Vũ Thuần đăng một bài lên Weibo, tỏ vẻ cô ta không để ở trong lòng, khuyên mọi người không nên bàn luận nữa, làm ra vẻ kiên cường, còn cố gắng tuyên truyền bộ phim mới, hình ảnh bị đóng gói một lần nữa đứng dậy, thậm chí nổi hơn.

Động tĩnh trên Weibo như thế nào làm sao giấu được Trịnh Dung, người được mệnh danh vua bát quái, thời điểm Tần Tư Điềm bắt đầu tẩy trắng cho chính mình, anh liền lái xe đến tập đoàn Phó thị, tiến vào văn phòng chủ tịch liền dương dương tự đắc hướng về phía Phó Thiên khoe ra.

"Trà xanh Tần Tư Điềm kia bắt đầu giả vờ đáng thương, xem em làm không tồi chứ".

"Ừ, không tồi" Phó Thiên lạnh nhạt đáp, xử lý văn kiện trên bàn làm việc cực nhanh, gần như là một phút giải quyết một phần văn kiện, có khi một phút cũng không cần.

"Thật hâm mộ anh, nếu như em có thiên phú như anh, sẽ không bị ba đánh từ bé" Trịnh Dung yêu thích tự do, làm cho anh ta mỗi ngày đợi trong văn phòng, anh ta ngồi không được, hồi còn bé anh ta vô cùng nhỏ bé, Phó Thiên đối với anh ta là một bạn nhỏ nhà kế bên, sống trong cái bóng của anh ấy từ khi còn bé.

Phó Thiên cũng không ngẩng đầu lên, "Tin tức còn lại có thể tung ra đi, nhớ kĩ, tôi muốn chuyện này càng huyên náo càng tốt"

"Chuyện này không giống phong cách của anh, anh không phải luôn luôn không cho người khác cơ hội sao?" Trịnh Dung tò mò mà hỏi lại anh.

Vì cái gì mà Phó Thiên được mọi người xưng là Diêm Vương, bởi vì anh chính là mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn độc ác.

Phó Thiên không phản ứng.

Trịnh Dung cũng không trông đợi anh trả lời, chế nhạo mà dõi theo anh: "Em biết rồi, dám chắc là bởi vì người yêu bé nhỏ của anh, ngoài cô ấy ra ai còn có thể khiến anh thay đổi nguyên tắc, nghe nói tối hôm qua anh không về nhà, sẽ không phải là đang ở chỗ người yêu bé nhỏ của anh chứ?"

"Ngươi thực rất nhàn?" Cuối cùng Phó Thiên cũng ngẩng đầu, ánh mắt lạnh nhạt hình mũi tên.

"Không a, em bề bộn nhiều việc, em đi trước" Trịnh Dung quan sát khả năng biểu đạt và biểu cảm của Phó Thiên rất tốt, anh ta lập tức giả bộ ngu ngốc.

Trịnh Dung rời khỏi trụ sở chính của tập đoàn Phó thị không bao lâu, Weibo của anh liền thay đổi.

Bài đăng mang tính chất gây bùng nổ Weibo, chỉ có hai chữ ha ha, bên dưới để hình ảnh của tấm vé, là tập đoàn Phó thị khai trừ một nhân viên của bộ phận tuyên truyền, sau đó là tài khoản ngân hàng của hắn có một khoản tiền không rõ nguồn gốc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play