Đèn đỏ ở đường Hưng Hòa đặc biệt lâu. Hướng Trường Không chờ đến giây thứ 96 thì nhìn thấy một chiếc máy bay ngang qua.
Thời tiết hôm nay thật sự tốt. Máy bay để lại một làn khói trắng thật dài như tranh vẽ trên bầu trời.
Hướng Trường Không cứ nhìn nó từng chút từng chút một bay khỏi tầm mắt của mình. Cho đến khi đèn đỏ chuyển thành xanh mới nhấn tay ga đem xe điện rời đi. Anh trực tiếp chạy đến một dãy các tòa văn phòng để giao cơm hộp cho khách.
Thành phố A tháng mười đã vào thu, gió thổi qua mặt có chút đau rát mang theo khí lạnh. Đến sau tòa nhà, Hướng Trường Không dừng xe ở dưới. Từ thùng giữ nhiệt lấy ra cơm hộp, vừa gọi điện cho khách hàng vừa đi nhanh vào trong.
Đây chính là một dãy văn phòng cao cấp, đa số người ra vào đều là những người trẻ tuổi ăn mặc thời thượng.
Hướng Trường Không đợi bọn họ từ thang máy ra hết mới nhấc chân đi vào. Bây giờ chính là thời gian ăn cơm, người vào thang máy thật sự không nhiều, Hướng Trường Không đi một mạch lên tới tầng 30 thì dừng lại.
Thang máy đinh một tiếng liền mở ra. Hướng Trường không quen cửa quen nẻo tìm tới địa chỉ trong công ty, đẩy cửa kính trước mặt.
"Xin hỏi ai là Chu tiểu thư?"
"Nơi này nơi này!" Cô nàng tóc ngắn thò ra từ bàn làm việc, phất phất tay ra hiệu với Hướng Trường Không.
Hướng Trường Không nhìn theo hướng cô nàng rồi lập tức đem theo cơm hộp đi tới.
"Cậu nhìn cái gì?"
Cô nàng họ Chu vừa nói vừa gõ hai cái lên bàn làm việc của đồng nghiệp kích động tò mò đến bật dậy. Bởi vì động tác quá lớn khiến cặp văn kiện trong tay hắn rơi xuống.
"Đồ ăn tới"
Cô nàng họ Chu vui mừng khi nhìn thấy đồ ăn bật thốt ra hai chữ. Chỉ hướng chỗ ngồi tại bàn làm việc nói
"Cảm ơn, đồ ăn để chỗ này là được"
Hướng Trường Không đem cơm hộp để xuống bàn rồi nói:
"Dùng thong thả"
Liền quay người chuẩn bị rời đi. Thấy vị nam đồng nghiệp đánh rơi cặp công văn, Hướng Trường Không khom lưng. Định thuận tay giúp hắn nhặt cặp lên. Ai ngờ còn chưa động vào cặp, người này đã thất kinh hét lên
"Cậu đừng động, tôi tự mình nhặt được. Đừng làm bẩn cặp của tôi."
Hướng Trường Không dừng động tác một chút, không nói gì, trực tiếp bỏ qua cặp công văn kia đi ra ngoài. Lúc đẩy cửa, anh nhìn lại bàn tay mình, chà xát hai lần rồi mới tiếp tục động tác.
Đi đến thang máy đúng lúc cửa vừa vặn mở. Bên trong lại có thêm một người giao hàng vội vã chạy ra ngoài. Nhìn thấy Hướng Trường Không, hắn đặc biệt có tinh thần cùng anh chào hỏi một tiếng.
Tuy hắn cùng Hướng Trường Không không làm việc chung trong công ty giao hàng. Nhưng vì cùng giao hàng tại khu vực này nên thường xuyên gặp nhau.
Hướng Trường Không cũng gật đầu coi như chào hỏi rồi bước nhanh tới nhấn nút thang máy.
"...."
Anh chàng giao hàng đứng bên ngoài thang máy có chút sa sút tinh thần. Hắn sửng sốt một hồi mới lại gần cánh cửa thang máy đã đóng chặt huýt sáo
" Này tiểu minh tinh hôm nay đột nhiên lạnh lùng như thế a ~"
Nói xong cũng lập tức đi đưa thức ăn mà không chờ Hướng Trường Không trả lời.
Trong thang máy, Hướng Trường Không an tĩnh chờ xuống tới tầng 9. Sau đó mới lấy điện thoại ra kiểm tra đơn đặt hàng.
Đơn hàng sau là của Từ Luyến tiểu thư ở công viên Tinh Quang. Dạo này Hướng Trường Sinh thường xuyên nhận được đơn đặt hàng của Từ Luyến.
Ba ngày gần đây đều là cơm đùi gà tại "nhà hàng Ngọa Long"
Một lần nữa ngồi lên xe điện, Hướng Trường Không theo hướng công viên Tinh Quang rời đi.
Mười năm trước, công viên Tinh Quang vẫn là một mảnh đất hoang vu. Nhưng mấy năm nay nhờ sự cố gắng duy trì của chính phủ, nơi đây được cải tạo và ngày càng phát triển hơn.
Bây giờ công viên Tinh Quang là vườn hoa lớn nhất tại thành phố A này. Hàng năm thu hút hàng vạn du khách và người yêu chụp ảnh đến tham quan, du lịch.
Năm nay nghe nói còn xây dựng nông trường Tinh Quang. Ở đây cho người trong nội thành thuê đất trồng chút rau cỏ.
Từ Luyến tiểu thư hay đặt thức ăn chính là ở trong khu công viên Tinh Quang này mở một nhà hàng nhỏ nhỏ.
Hướng Trường Không lần đầu đưa thức ăn tới đây còn cần xem bản đồ hướng dẫn. Mấy lần về sau, anh đã đem sơ đồ công viên Tinh Quang ghi nhớ toàn bộ trong đầu.
Đem xe điện dừng ở ngoài cửa hàng của Từ Luyến. Hướng Trường Không cầm theo cơm hộp của cô đi tới liếc nhìn vào bên trong một chút.
Hôm nay nữ sinh trông tiệm không thấy đâu, khó trách Từ Luyến chỉ đặt có một phần cơm.
"Từ Luyến tiểu thư"
Anh nhẹ nhàng đẩy cửa tiệm, chuông gió treo trước cửa đinh đinh đang đang kêu lên.
Từ luyến đang ở tầng 2, nghe thấy âm thanh liền nhìn xuống dưới một chút. Công việc của cô ở tầng hai, lan can ngăn cách bằng kính trong suốt có thể nhìn thấy cửa chính.
Một chàng trai mặc áo màu cam cùng quần lao động đang đứng dưới tầng. Trong tay còn cầm cơm hộp cô gọi bên ngoài.
"Chờ một lát"
Từ Luyến đóng lại sáp nến tan chảy, rút khăn lau tay rồi đi xuống dưới.
Tiếng giày cao gót từ xa đến gần thanh thúy vang lên khiến Hướng Trường Không không khỏi trở nên co quắp.
Hai ngày trước, anh thấy cô mặc một chiếc váy da màu đen, khí chất mạnh mẽ lại vô cùng gợi cảm, tựa như chị đại.
Hôm nay cô lại mặc một chiếc áo khoác màu đen mỏng cùng đai lưng tôn lên vòng eo mảnh mai. Dưới chân là đôi giày cao gót đen. Tóc được buộc đuôi ngựa thật cao ở sau đầu vừa đen vừa thẳng.
Cô hôm nay không còn giống chị đại mà là giống chính mình đại ca.
"Cảm ơn".
Từ Luyến bất tri bất giác mà chạy tới trước mặt anh. Nhấc tay cầm hộp đồ ăn từ trong tay Hướng Trường Không.
Hướng Trường Không chỉ cảm thấy trong tay bất chợt nhẹ đi không ít, không ý thức nói với cô
"Không cần khách khí"
Rồi quay người đi nhanh ra khỏi cửa hàng.
Vặn chìa khóa khởi động xe điện, anh mới quay đầu nhìn Từ Luyến một chút. Cô cầm cơm hộp đi tới chỗ nghỉ ngơi ở tầng một.
Gương mặt của cô rất xinh đẹp, hoàn toàn đạt tiêu chuẩn mặt trứng ngỗng. Không có tóc mái cắt ngang, lộ ra cái trán trơn bóng xinh đẹp.
Lông mày của cô không giống với cô gái bình thường khác mà vô cùng rõ nét. Son môi của Từ Luyến cũng là loại sắc đỏ đậm.
Cô tựa hồ đặc biệt thích phong cách ăn mặc này. Cũng giống như rõ ràng Từ Luyến mở một cửa hàng bán nến thơm vô cùng có tư vị. Nhưng lại đặt tên là MONSTER (quái vật).
Hướng Trường Không thu hồi ánh mắt, tiếp tục đi tới địa điểm giao hàng tiếp theo.
Từ Luyến chỉ dùng đúng mười phút để giải quyết hết phần cơm trưa. Cuối tháng này cô có một đơn hàng lớn. Nhà đầu tư đặt hai trăm bộ nến thơm hoa cỏ dùng để làm quà cho hội viên VIP.
Nhà đầu tư lần này là một công ty bản địa rất uy tín cùng tài nguyên vô cùng dồi dào. Một lần liền ký mười vạn đơn đặt hàng ở chỗ cô.
Từ Luyến từ trước đến nay đều là một mình nhận làm chứ không thuê người giúp. Thứ nhất là do cảm thấy việc này quá phiền phức.
Thứ hai là cô không yên tâm tay nghề của người khác. Đành tự mình bận rộn mà chuẩn bị.
Cửa hàng này cô cũng mở được hai năm, thời gian trước tình hình thật sự không tốt, thậm chí có thể nói là quạnh quẽ.
Dù sao nến thơm hương hoa cỏ cũng không quá phổ biến. Sau này khi cô cùng cửa hàng đồ ngọt " Đường Tâm Mật Ý" hợp tác mới có thể xem là thành công.
Lễ Giáng Sinh năm ngoái, chủ tiệm đồ ngọt tới tìm, nhờ cô giúp làm một chút nến thơm hương hoa cỏ cùng vòng hoa giáng sinh cho tiệm. Bởi vì hết sức hài lòng với kết quả, chủ tiệm liền đem hình chụp này lên trên mạng.
Đường Tâm Mật Ý là một cửa hàng võng hồng đồ ngọt. Trên Weibo fan hâm hộ có hơn một trăm vạn người. Bọn họ đăng một bài, cửa hàng của Từ Luyến cũng được nổi tiếng. Khách đến cửa hàng ngày càng nhiều. Lại có các công ty tìm đến hợp tác vô cùng tấp nập.
Sáu tháng cuối năm nay, cô một mình thật sự bận không chịu được. Mới phải thuê nhân viên đến trông tiệm cùng tính tiền.
Thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi kết thúc, Từ Luyến lại lên phòng làm việc ở tầng 2 tiếp tục hoàn thành đơn đặt hàng.
Một khi làm việc, thời gian trôi qua thật nhanh, đợi cô lấy lại tinh thần, đồng hồ báo thức đã kêu cả nửa phút.
Từ luyến thở phào một hơi, nhấn tắt báo thức nhắc nhở đặt thức ăn bên ngoài.
Đồng hồ báo thức này là mấy ngày làm việc bận bịu cô mới dùng đến. Chỉ cần nhân viên làm thêm không có ở đây, cô liền chắc chắn sẽ quên đặt đồ ăn. Thật không có cách nào khác mới đặt báo thức nhắc nhở chính mình.
Đồ ăn ngoài cho bữa tối trên app thật sự đủ loại nhưng chân chính món ngon cũng chẳng được mấy hàng. Từ luyến lười nhác suy nghĩ xem tối nay ăn gì. Cô lại đặt một phần cơm đùi gà như cũ.
Khoảng thời gian cao điểm này, cũng là Hướng Trường Không đi giao đồ ăn ngoài. Anh trước tiên gọi điện về nhà rồi mới xuất phát.
Điện thoại vang lên thật lâu sau mới có người nhận. Đối phương một mực không nói gì, Hướng Trường Không dường như không cảm thấy kinh ngạc, trực tiếp nói trước
"Mẹ, nhớ ăn cơm tối, đồ ăn con đặt ở trong tủ lạnh, người chỉ cần lấy ra hâm lại liền ăn được"
Phía đối diện vẫn không có lên tiếng, chỉ có tiếng hít thở đều đều cho thấy bên kia điện thoại có người.
Hướng Trường Không tiếp tục nói:
"Đồ đạc con trở về sẽ thu dọn. Bất quá tới 10 giờ con mới về. Người nhớ đi ngủ sớm một chút"
Lần này anh đã chờ một lúc, bên kia vẫn là một mảnh im lặng. Hướng Trường Không thở dài một tiếng, nói câu
"Tạm biệt" liền cúp máy.
Nghe thấy điện thoại cúp máy, Ông Thục Lệ qua ba giây mới để điện thoại xuống. Bà lấy đồ ăn trong tủ lạnh Hướng Trường Không nói, vừa bỏ vào lò vi sóng thì nghe thấy có người gõ cửa.
Mấy người Hướng Trường Không ở trong căn phòng tương đối cũ kỹ, phòng bếp liền rất gần phòng khách.
Ông Thục Lệ đi ra phòng bếp, nhìn hướng cửa chính. Người bên ngoài còn chưa rời đi, tiếng gõ cửa không sợ làm phiền người khác kia lại vang lên, bà đứng tại chỗ một hồi, mới chậm rãi đi mở cửa.
Cửa cũng không có hoàn toàn mở ra hết, mà còn buộc lấy một đầu bên kia. Đây cũng là Hướng Trường Không cố ý dặn dò bà.
Người đứng bên ngoài nhìn thấy Ông Thục Lệ có hơi sửng sốt một chút, sau đó hướng bà cười nói:
" Mẹ Hướng Trường Không, tôi là Tiểu Lưu ở đối diện, bà còn nhận ra tôi không?"
Ông Thục Lệ không nói gì, chỉ đứng im không biểu tình nhìn bà. Tiểu Lưu bị nhìn có chút ngượng, cả nhà Hướng Trường Không đã dọn tới đây hai năm, 2 anh em Hướng gia bà vẫn nhìn thấy thường xuyên. Chỉ có bà Hướng thật sự rất ít lộ mặt, nghe nói là mắc bệnh gì đó.
"Tôi vừa xuống dưới lấy chuyển phát nhanh, nhìn thấy nhà bà có thư, thuận tiện cầm giúp mang lên đây."
Tiểu Lưu nói rồi đem thư đưa tới " Ầy, là cái này, vậy tôi không quấy rầy nữa"
Bà đem phong thư trong tay đưa cho Ông Thục Lệ rồi quay người mở cửa nhà mình. Ông Thục Lệ đóng cửa lại, cúi đầu nhìn thoáng bức thư.
Người nhận thư là Hướng Trường Không, địa chỉ gửi là viện nghiên cứu máy bay số 1 thành phố A.
Ông Thục Lệ nhìn chằm chằm hàng chữ này một hồi, liền đem phong thư xé thành hai nửa ném vào thùng rác.
Tác giả có lời muốn nói:
Mọi người tốt, Bản Lật Tử đã quay trở lại!
Lần này là Trường Không Từ Luyến chuyện cũ, hi vọng mọi người sẽ thích ~=3