Hai chữ "thật sự" này của Đường Tâm Duyệt là thật lòng nhắc nhở Dụ Viên, mà Dụ Viên thì lại không nghĩ ra lý do, cách cái màn hình, làm sao thảm?
Có lẽ... bởi vì Mặt trời lặn là một thẳng nữ thích bách hợp, cho nên không thích người khác ghép couple?
Hoặc là, quan hệ của Mặt trời lặn và Tả Tả chỉ là bạn bè bình thường? Lại hoặc là, Mặt trời lặn đã có chủ rồi? Dụ Viên suy nghĩ thật lâu thật lâu, a, mình có làm gì sai không, có bị Mặt trời lặn ghét không?
Dụ Viên căng thẳng, bất chợt ôm lấy Hành Cuốn đang nằm một bên.
Trước khi đi Đường Tâm Duyệt giao Hành Cuốn cho Dụ Viên, Hành Cuốn còn tưởng Đường Tâm Duyệt đem nó cho người ta, cứ buồn bã nằm trong ổ, bảo bảo đáng yêu như vậy, tại sao lại vứt bỏ bảo bảo!
Cho nên lúc Dụ Viên ôm lấy Hành Cuốn, Hành Cuốn ghét bỏ, nó dùng chân vỗ vỗ đất: Đừng có ôm bổn bảo bảo! Nói! Ngươi tiếp cận chủ nhân ta có phải bởi vì thèm thuồng mỹ sắc của bổn bảo bảo!
Nhất thời Dụ Viên lại càng đau buồn hơn, tại sao ngay cả Hành Cuốn cũng ghét bỏ nàng rồi!
Nàng cầm lấy điện thoại đọc hồi phục của Mặt trời lặn, lâm vào ưu tư, nhưng mà lạc quan như Dụ Viên sẽ không bị những vấn đề nhỏ nhặt này đánh gục, nàng rất nhanh đã tìm được lời giải thích cho mình, nhất định là Mặt trời lặn đang nói giỡn với nàng, con người Mặt trời lặn tốt như vậy, còn coi trọng fan như nàng, làm sao có thể giận a!
Nàng liền đứng dậy, vấn đề quan trọng hiện tại, rõ ràng là dỗ dành Hành Cuốn a!
Dụ Viên trộn thức ăn chó, hương vị của thức ăn truyền ra từ trong bếp, hai tai Hành Cuốn run run lên, vốn hẳn là hăng hái bừng bừng chạy vào thì nó lại vô tình mà nằm úp sấp ở đó. Chó bị vứt bỏ có khác gì lòng đỏ trứng gà đâu? Không muốn ăn, chờ chủ nhân rước về rồi mới ăn!
Dụ Viên đem bồn cơm của Hành Cuốn bưng đến trước mặt nó, tiểu tham cẩu Hành Cuốn đổi tính, nhắm mắt giả chết.
Cái gì thức ăn chó cái gì đồ ăn vặt, hiện tại là thời khắc nó tỏ rõ lòng trung thành, từ khi Đường Tâm Duyệt nhặt nó về từ ven đường nó đã quyết định sống là chó đẹp của Đường Tâm Duyệt, chết là chó đẹp của Đường Tâm Duyệt!
Dụ Viên lo lắng gọi điện thoại cho Đường Tâm Duyệt, lúc điện thoại reo lên Đường Tâm Duyệt còn tưởng Dụ Viên bị mình ghét bỏ trên weibo cho nên kiếm nàng kể khổ, kết quả bắt máy một cái liền nghe tiếng thút thít của Dụ Viên!
Đường Tâm Duyệt còn tưởng xảy ra chuyện lớn gì, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy?"
"Hành Cuốn, nó... tuyệt thực rồi!" Dụ Viên ủy khuất nói, "Làm sao bây giờ Hành Cuốn tuyệt thực rồi, có thể chết đói hay không? Hành Cuốn chết đói, sau này chị sẽ không để ý tôi nữa!"
Nằm bên kia, trong lòng Hành Cuốn tràn đầy ghét bỏ, hứ, bổn bảo bảo còn lâu mới tuyệt thực, bổn bảo bảo đang giận dỗi, muốn chủ nhân rước về nhà!
Đầu dây bên kia quả nhiên Đường Tâm Duyệt trầm mặc một hồi: "Cô để Hành Cuốn tiếp điện thoại."
"Hành Cuốn làm sao tiếp điện thoại?" Nhất thời Dụ Viên mở to mắt, "A, có phải Đường tiểu thư không muốn đi sự kiện Anime cho nên tức giận cố ý ghẹo tôi? Nhưng mà hiện tại Hành Cuốn tuyệt thực thật đó!"
Tai chó thính, Hành Cuốn liền nhảy dựng lên, kêu to về phía điện thoại của Dụ Viên.
Dụ Viên đặt điện thoại bên cạnh lỗ tai Hành Cuốn, chợt nghe thấy Đường Tâm Duyệt uy hiếp Hành Cuốn: "Ngoan ăn cơm, nếu không nhặt em từ đâu thì vứt em về chỗ đó."
Hành Cuốn đâu nghe hiểu, nó chỉ biết nó nghe được giọng nói của Đường Tâm Duyệt! Nháy mắt liền vểnh đuôi lên vẫy, giống như muốn vỗ sập tường: Chị đi đâu đó! Chị không được vứt bỏ bổn bảo bảo, dọa chết bổn bảo bảo rồi ai đền cho chị nha?
Một người một chó ai cũng không hiểu được ý của đối phương, cách chiếc điện thoại di động một nhiệt tình như lửa một băng lãnh như sương.
Được gọi điện thoại với Đường Tâm Duyệt tâm tình Hành Cuốn liền tốt lên một trăm lần, hăng hái bừng bừng đứng dậy ăn cơm. Dụ Viên cũng hết khổ sở, ngồi xổm trước mặt Hành Cuốn nhìn nó ăn ngon lành.
Đường tiểu thư ra ngoài rồi, Hành Cuốn chính là mối bận tâm của cô ấy, chỉ cần mình chăm sóc tốt cho Hành Cuốn, Đường tiểu thư trở về nhất định sẽ hài lòng! Dụ Viên nghĩ như thế.
Hành Cuốn vừa ăn vừa ngẩng đầu chó nhìn Dụ Viên, sau đó lặng lẽ dùng chân khều bồn cơm vào trong ổ: Sợ quá chừng, chị ấy muốn giành ăn với bổn bảo bảo sao?
Đường Tâm Duyệt đang ở trên xe, da mặt liên tục giật giật, cứ cảm thấy vắng mặt mình Dụ Viên và Hành Cuốn sẽ gây sự.
Phong Tả Tả ở một bên cười trộm: "Ai gọi đến cho chị vậy? Tiểu trù nương của chị?"
Đường Tâm Duyệt hừ lạnh một tiếng: "Chó nhà tôi nhớ tôi."
"À." Phong Tả Tả suy nghĩ một chút, "Con Husky lai tên Hành Cuốn đúng không? Trước đây tin tức chị bỏ giá cao tìm chó tôi có xem qua."
Đường Tâm Duyệt nghĩ, may mà Hành Cuốn đi lạc, nếu không nàng cũng sẽ không để lại 20 ngàn đồng, cũng sẽ không biết Dụ Viên. Nàng luôn đối tốt với Hành Cuốn, cho nên nó là phúc tinh của nàng.
"Hành Cuốn nhà tôi đáng yêu không?" Đường Tâm Duyệt hỏi.
Phong Tả Tả thích động vật, vội vã gật đầu: "Đáng yêu a, chị có ảnh chụp không?"
Đường Tâm Duyệt bật điện thoại mở ảnh của Hành Cuốn lên. Rốt cuộc Phong Tả Tả cũng hiểu được, tiểu trù nương là kiêng kỵ của Đường Tâm Duyệt, ai cũng không được nhắc, Hành Cuốn là sự tốt đẹp trong lòng nàng, nói đến sẽ cười.
Thật sự là một người kỳ quái, Phong Tả Tả nghĩ, không biết đã xảy ra chuyện gì cô ấy mới muốn ra ngoài thể nghiệm cuộc sống, còn muốn vẽ truyện kiếm tiền tài danh tiếng.
Chờ đến khi hai người tới thành phố A, Phong Tả Tả lại đăng một cái weibo.
Phong Tả Tả: Đã đến rồi, các cục cưng ai có thể tìm được tôi và Mặt trời lặn?
—— Trò chơi trốn tìm bắt đầu rồi à?
—— Cho đến giờ cũng chưa từng thấy Mặt trời lặn, có phải người đi bên cạnh Tả Tả chính là Mặt trời lặn?
—— Để tôi tới nhìn coi couple này ship có sai không.
...
Trong khách sạn, Phong Tả Tả đang sắp xếp hành lý.
Trước đây Đường Tâm Duyệt ra ngoài đều ở khách sạn xa hoa nhất địa phương, nhưng mà sống ở tiểu khu bình thường một thời gian rồi, bệnh tiểu thư không thể không thu liễm. Chỉ là...
"Chỉ một phòng?" Nàng ôm cánh tay đứng ngoài cửa, nhìn Phong Tả Tả dọn dẹp hành lý, "Cô cũng quá keo kiệt rồi nhỉ?"
"Chỉ một phòng a." Phong Tả Tả cười đáp, "Tiểu thư à, thể nghiệm cuộc sống phải biết tiết kiệm tiền."
Nguyên bản hai người một phòng cũng không có gì trở ngại, nhưng mà cái tên yêu gây thị phi này lát nữa chắc chắn sẽ đăng weibo chứng minh bản thân và Đường Tâm Duyệt ở chung phòng, Dụ Viên cũng đã ship sai couple rồi, bài weibo đó được đăng lên còn không khiến nàng suy nghĩ vớ vẩn hay sao?
Cho nên kiên quyết không thể! Đường Tâm Duyệt đi ra ngoài: "Tôi đi đặt một phòng nữa."
Quả nhiên, ba phút sau, Đường Tâm Duyệt còn chưa đặt xong phòng Phong Tả Tả đã đăng weibo.
Phong Tả Tả: Mặt trời lặn không chịu ở chung một phòng với tôi, xin hỏi cô ấy ghét bỏ tôi sao?
Mặt trời lặn 114 độ kinh đông: Phải! // Phong Tả Tả: Mặt trời lặn không chịu ở chung một phòng với tôi, xin hỏi cô ấy ghét bỏ tôi sao?
—— Ha ha ha, Tả Tả vậy mà lại bị ghét bỏ rồi!
—— Trời đất ơi, Mặt trời lặn vậy mà lại từ chối Tả Tả! Tả Tả không khóc, nhào vào lòng tôi!
—— Tưởng tượng Mặt trời lặn là ngạo kiều công, hay là thụ? Ngoài miệng nói ghét bỏ không chừng ở trong lòng thích thú a?
—— Tả Tả, chị muốn công khai tình cảm của mình với Mặt trời lặn hả?
—— A đù, trước đây rất lâu Tả đại đại đã từng nói mình là thẳng, mấy người đừng có ship loạn couple a! Tả đại đại chỉ thỉnh thoảng vẽ truyện tranh bách hợp, còn lại đều vẽ ngôn tình a!
...
Đường Tâm Duyệt thầm nghĩ, may mà mình chạy nhanh.
Mà yên lặng quan tâm sự kiện Anime và Phong Tả Tả, lúc này Dụ Viên nghĩ, trách không được vừa rồi Mặt trời lặn nói loạn ghép couple kết cục sẽ rất thảm a!
Sự kiện Anime ngày mai mới bắt đầu, Phong Tả Tả đi vào trong quầy hàng, Đường Tâm Duyệt một mình ở bên ngoài.
Rời nơi sinh thành Đường Tâm Duyệt chưa từng thoải mái như vậy, hình như rời khỏi phạm vi giám thị của Đường Thiên Lộc, nàng có thể tự do chơi đùa dạo phố.
Thành phố A có khá nhiều quán ăn, thừa dịp không có mặt Phong Tả Tả, nàng đến phố ăn vặt.
Trước đây Đường Tâm Duyệt không có bất cứ đam mê nào với đồ ăn, từ khi bị tiểu trù nương Dụ Viên cho ăn đủ thứ, nàng muốn nếm thử quán xá các nơi, sau đó có thời gian thì đưa cật hóa Dụ Viên đi ăn.
Nàng bị suy nghĩ của mình làm cho hoảng sợ, không biết từ lúc nào, Dụ Viên đã trở nên quan trọng như vậy.
Vừa kiếm ăn, vừa chụp ảnh đăng lên weibo tag Dụ Viên.
Mặt trời lặn 114 độ kinh đông: @Phòng bếp tư nhân của Dụ Viên-chan đồ ăn vặt thành phố A, tôi cảm thấy cái này không tệ, cô có thể nấu chứ?
Dụ Viên hưng phấn nhìn mình được tag, kích động mất ngủ, có thể a có thể a, cái gì nàng cũng có thể nấu được! Nhưng mà Đường tiểu thư không thích người khác đến ăn cơm làm sao bây giờ? Dù nấu được nhưng cũng không thể mời Mặt trời lặn tới ăn a!
Haiz, quá đáng buồn, nữ thần nàng thích hình như đang cưa cẩm nàng, nhưng mà nàng muốn thủ vững trên mặt trận của Đường Tâm Duyệt. Lỡ như phản giáo thì làm sao bây giờ?
Phòng bếp tư nhân của Dụ Viên-chan: Có thể có thể! Nhưng mà nấu rồi không có cách nào cho đại đại ăn a, tôi buồn quá. // Mặt trời lặn 114 độ kinh đông: @Phòng bếp tư nhân của Dụ Viên-chan đồ ăn vặt thành phố A, tôi cảm thấy cái này không tệ, cô có thể nấu chứ?
—— Gần đây Dụ Viên-chan hay bị Mặt trời lặn đại đại lật thẻ bài, cậu đang dự định vứt bỏ T tiểu thư à?
—— Có hơi thú vị, Dụ Viên-chan, T tiểu thư của cậu muốn khóc rồi kìa!
...
Dụ Viên vừa nhìn bình luận, sao có thể? Ai cũng có thể vứt bỏ nhưng mà không thể vứt bỏ Đường Tâm Duyệt a! Đi đâu tìm được chân dài đẹp như vậy, còn thiện lương như vậy chứ?
—— Mọi người đừng nói lung tung! Tôi thích truyện của Mặt trời lặn đại đại, tôi và T tiểu thư không giống như mọi người tưởng tượng đâu, hừ!
Đường Tâm Duyệt nhìn thấy, thật sự nhìn thấy.
Nàng vừa nhìn vừa nghĩ, cũng may Dụ Viên thức thời, nói như thế nào thì nàng cũng phải quan trọng hơn một người trên mạng.
Loại chuyện tự mình ăn giấm của mình có lẽ cũng chỉ có nhà này làm tuyệt đối không có chi nhánh.
Phong Tả Tả nhìn thấy, Đường tiểu thư đi ăn một mình không gọi nàng, uổng công nàng tân tân khổ khổ gọi cô ấy tới sự kiện Anime chơi!
Phong Tả Tả: Mặt trời lặn, một mình chị lén ra ngoài ăn coi có được không hả! Tôi không thương chị nữa ức hức hức! Chị còn lật thẻ bài người khác, tim đau quá, các bảo bảo mau tới an ủi chị!
Nhất thời Đường Tâm Duyệt thắt cơ tim một trận, gây thị phi! Phong Tả Tả đây là đang gây thị phi!
Nàng vừa mới nói Dụ Viên đừng loạn ghép couple, Phong Tả Tả liền đăng một weibo như thế, khác nào bảo các fan của nàng tới ship a!
Mặt trời lặn 114 độ kinh đông: Nếu như ngày mai Phong Tả Tả không xuất hiện tại gian hàng, có lẽ đã bị tôi đánh chết rồi.
Dụ Viên là người đầu tiên hồi phục Đường Tâm Duyệt: Tả Tả đáng yêu như vậy tại sao lại muốn đánh cổ!
===
No làm no die, Đường - tự tìm đường chết - Tâm Duyệt [nhị cáp]
Đây là để dỗ một người.
Hôm nay 2 chương, ngày mai 9 chương. Một nửa số bản thảo còn lại của mình rồi, đừng kêu ít nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT