Yến Bạch Thu cùng Tư Trấn Khấu ăn xong sớm, một lúc sau liền ra khỏi khách đi3m, nếu đúng như lời tiểu nhị ở khách đi3m kia giới thiệu, thì nơi này đúng là nơi tổ chức yến hội cua vương.
Huyện Thanh Thủy lớn hơn một chút so với huyện Thái Hòa, mấy dãy phố trên thị trấn cũng lớn hơn, bởi vì dân cư nơi đây hằng năm đón gió biển, da có vẻ hơi thô ráp, màu da ảm đạm, lại có một đám eo to tay chắc, sắc mặt hồng nhuận, rất có tinh thần, mọi người an cư lạc nghiệp, thoạt nhìn rất vô tư thoải mái. Giao thông nơi này khá phong bế, phòng ốc cũng không cao lớn như bên huyện Thái Hòa, bất quá dù vậy, dân cư ở đây so với các địa phương khác cũng tốt hơn rất nhiều.
Tư Trấn Khấu đối với bên này có chút quen thuộc, đưa Yến Bạch Thu tới mảnh đất trung tâm, trên đường phố lục tục có không ít ngư dân hoặc là người trong thị trấn tiến đến. Yến Bạch Thu phát hiện có không ít ngư dân chuyển ít bàn ghế từ nhà mình đến xếp thành cái bàn đơn sơ, bắt đầu đem hải sản mình bắt được trưng bày trên cái bàn nhỏ, cung cấp cho các khách nhân tới thăm quan, thuận tiện bán đi một ít.
Tư Trấn Khấu nhìn thấy, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Bên này không họp chợ giống huyện Thái Hòa bên kia, bởi vì dựa vào biển, một năm bốn mùa sẽ cung cấp cho bọn họ các loại hải sản phong phú khác nhau, vì thế một năm sẽ có vài ngày hội, mà mỗi một ngày hội sẽ kéo dài vài ngày, thậm chí là nửa tháng.
Y nhìn thấy Yến Bạch Thu hứng thú bừng bừng mà ngó bên này nhìn bên kia một chút, bộ dáng ấy thật là đáng yêu.
"Tuy rằng là ngày hội cua, nhưng các ngư dân cũng sẽ nhân cơ hội này mà bán thêm các loại hải sản khác, cũng coi như là một com đường tiêu thụ."
Yến Bạch Thu nghe rồi gật gật đầu.
"Cảm giác thật đúng là không tồi, hơn nữa những người này thật là nhiệt tình." Mặc kệ quen biết hay không, đều là một bộ dáng anh em tốt, còn đem cá khô nhà mình mang ra, ý bảo Yến Bạch Thu lại đây nếm thử.
Tư Trấn Khấu cạn lời.
"........."
Nhìn thấy bọn họ là người từ bên ngoài tới, dân bản xứ ở đây còn có thể không nhiệt tình sao, nhớ lại khi họ vừa tới bên này, không thấy các ngư dân đều một bôn dáng là thụ sủng nhược kinh sao, bất quá họ vừa mới trở về, tay sách nách mang không tiện bỏ đồ xuống chào hỏi, liền rất buồn bực.
Nói trắng ra là, muốn chào mời ngươi tới mua đồ a.
"Hiện tại thời gian còn sớm, coa rất nhiều tiểu thương bán rong còn chưa có tới, chúng ta qua bên kia trước xem cua vương."
Yến Bạch Thu lúc này mới chuyển tầm mắt từ các quán hàng ven đường, tò mò hỏi:"Cua vương ở đằng kia???"
"Ừ, ta mang ngươi đi xem."
Có thể là đã qua một đêm thích ứng, nên đã không còn cảm giác tanh nữa.
Yến Bạch Thu một đường bị Tư Trấn Khấu dắt đi, hai bên đường nơi nơi đều là người, trong một tửu lâu lớn ngoài đại sảnh có không ít người, những người này đứng chen chúc lẫn nhau giống như một bức tường thành. Tư Trấn Khấu ở phía trước chiến đấu anh dũng, thân thủ thập phần linh hoạt, ở giữa một đám người mở ra một con đường máu, càng muốn mệnh chính là, loại hình thể của Yến Bạch Thu, cũng kéo chân sau của y cũng không ít.
Rốt cuộc cũng vào được bên trong.
Yến Bạch Thu có thể thở phào nhẹ nhõm, vừa tiến vào liền nhìn thấy trước mắt đặt từng hàng từng hàng thùng gỗ, bên trong còn không phải là chủ đề của hôm nay------con cua.
Các con cua này đều được bắt ra từ trong biển, bất quá dù có nhỏ đi chăng nữa cũng phải bằng cái nắm tay người lớn, còn con cua nào lớn thì phải to bằng cái mâm, đại bộ phận đều là nửa trong suốt, xác ngoài màu xanh lá, một đám đang giương nanh múa vuốt, trong miệng còn thường phun ra bong bóng, bò tới bò lui, ngẫu nhiên có hai, ba con bò ra ngoài, liền bị người trong coi bắt lại ném vào trong thùng.
Tửu lầu này bày biện các loại cua, xếp thành một đội ngũ dài, Yến Bạch Thu tùy ý nhìn, trước sau dài tới cỡ một trăm mét, Yến Bạch Thu chỉ nhìn trong chốc lát, liền không muốn nhìn lai lần thứ hai.
Bởi vì càng ngày càng nhiều người, hơn nữa còn có xu hướng tăng lên.
"Đi, Cầu Cầu, ta mang ngươi qua bên kia." Tư Trấn Khấu cũng cảm thấy không tiện.
Yến Bạch Thu gật đầu đồng ý, liền đi theo sát phía sau.
"Nhiều cua như vậy, bọn họ chỉ dùng để mở yến hội thôi sao?" Yến Bạch Thu nghĩ thầm, thật là lãng phí a.
Tư Trấn Khấu cười cười:"Không phải, bọn họ bày ra đây, cua nhỏ thì bán, cua lớn thì thời điểm thi đấu sẽ dùng, hội thi đấu này sẽ diễn ra trong bảy ngày, mỗi ngày sẽ chọn ra một người, người được lựa chọn sẽ được thưởng một bút bạc tương ứng, đối với ngư dân mà nói, một bút bạc này cũng không phải là nhỏ a.
Ánh mắt Yến Bạch Thu lóe lóe:"Thì ra là vậy, bất quá Tư đại ca đây là muốn mang ta đi đâu a?".
Vẻ mặt Tư Trấn Khấu thần thần bí bí, tựa hồ còn mang thêm chút tự đắc.
"Đương nhiên là mang ngươi đi ăn ngon."
Thị trấn hai huyện rất khác nhau, ví như huyện Thái Hòa đường phố chính ít nhưng ngách lớn ngõ nhỏ có rất nhiều, có rất nhiều nơi còn rất vắng vẻ, không giống huyện Thanh Thủy bên này, một đường đi tới, khắp nơi đều là người, tuy rằng cũng có các tiểu thương nhỏ giống huyện Thái Hòa, chỉ là hàng hóa bán ra đều là hải sản, một là đồ tươi sống mới vớt lên từ biển, hai là đồ đã hong qua gió.
"Ân, thơm quá." Yến Bạch Thu dùng sức ngửi, mùi hương này thật sự quá dễ ngửi, mạc danh còn có chút quen thuôc.
Trên đường phố đều là người, nhất thời Yến Bạch Thu không nhìn ra là cái gì.
"Phía trước đều là một vài chỗ bán đồ ăn, trong chốc lát ngươi muốn ăn gì thì cứ gọi." Tư Trấn Khấu nói rồi lôi kéo Yến Bạch Thu đi vào một quán nhỏ trước mắt.
Yến Bạch Thu vừa thấy cái bếp than kia, cục than màu hồng nằm trong bếp lò thật dài, đặt ở trên mặt là các loại que xiên các loại hải sản khác nhau, từng xiên thịt trắng trắng nộn nộn, những thứ đó hẳn là hải sản. Yến Bạch Thu chỉ có thể nhìn ra mấy loại hải sản quen thuộc như tiểu ngư, tôm trứng, mực trứng, con chai.
Mà trước lửa bếp nướng, là một đôi vợ chồng hơi béo, tay chân bọn họ linh hoạt cầm lấy một nắm que xiên để trên than lửa điên cuồng quay, thi thoảng rắc một chút gia vị, hương bay tứ phía, khiến người ngửi thấy nước miếng chảy ròng ròng.
Yến Bạch Thu vừa nhìn thấy, phát hiện trái phải cái quán này, bàn nào cũng kín, sinh ý rất là náo nhiệt.
Yến Bạch Thu nhìn một màn trước mắt, cảm thấy vừa quen thuộc lại vừa thân thiết, khó trách hắn vừa nhìn thấy tình cảnh như vậy liền cảm thấy quen thuộc.
Tư Trấn Khấu vẫn luôn quan sát sắc thái của Yến Bạch Thu, thấy vẻ mặt hắn vui mừng cùng kinh ngạc, tức khắc cảm thấy mỹ mãn.
Thời điểm ở tửu lầu, Yến Bạch Thu gầy đi thấy rõ, y nhìn rất rõ ràng, nghỉ ngơi ba ngày là y nói ra. Khi đi chơi, bồi dưỡng tình cảm gì đó là cần thiết, hơn nữa y cũng nghĩ, nếu mang Yến Bạch Thu tới nơi có phong cảnh tốt, có chỗ ở tốt, tâm tình sẽ tốt hơn, ăn uống hẳn sẽ được nhiều hơn, số thịt bị hao mòn đi ít nhiều cũng có thể bù lại.
"Cầu Cầu, chúng ta tới nếm thử nhé? Nhìn có vẻ rất mê người." Tư Trấn Khấu hảo tâm đề nghị.
Yến Bạch Thu hoàn toàn không biết một mảnh khổ tâm của Tư Trấn Khấu, không chút do dự liền gật đầu đáp ứng.
"Hảo a, hảo a, Tư đại ca, chúng ta liền mua một chút nếm thử đi, nhìn qua thì có vẻ những thứ đó ăn rất ngon." Yến Bạch Thu có chút buồn rầu.
Tư Trấn Khấu tức khắc liền để cho hắn quyết định.
"Ân, như vậy, mỗi loại hai xiên, đều nếm thử." Tư Trấn Khấu nói xong liền trả tiền.
Đôi vợ chồng kia đối với hai người bọn họ tràn ngập từ ái nở nụ cười.
"Được rồi, hai vị khách quan vừa nhìn chính là từ nơi khác tới, các ngươi cũng đừng thấy quán ta nhỏ mà chê, hương vị ở chỗ ta là tươi ngon nhất đó, bảo đảm các ngươi ăn một lần liền mãi mãi không quên."
Yến Bạch Thu cười cười:"Chúng ta xác thật là từ nơi khác đến."
Giống như hôm qua, hắn liền ăn không ít a, một ngày ba bữa chính, lại còn ăn không ít, nhưng hệ thống lại không giống như trước đây hiện lên cảnh cáo hắn.
Chẳng lẽ hệ thống hư rồi?
Hệ thống:".... Ký chủ, ta chỉ là không muốn nói mà thôi."
Nguyên lai là không có bị hỏng.
Tý nữa ăn chút đồ xiên nướng, có phải hay không giữa đường liền bị phạt bịt miệng!
Hệ thống giảm béo:".... Cho ngươi chút thời gian nghỉ ngơi ngươi còn không thích? Lại nói, nơi này hải sản rất là tươi ngon, rất giàu các loại khoáng chất, đối với thân thể và làn da của ngươi đều có hỗ trợ, ăn nhiều một chút cũng không sao."
Yến Bạch Thu tức khắc cảm động không thôi.
"Hệ thống, ngươi thật tốt, ta về sau sẽ không bao giờ nói xấu về ngươi."
Hệ thống:".... Ngươi đừng quên, đã hai ngày nay ngươi chưa có rèn luyện a, tuy rằng ngươi đi đường cũng không ít, nhưng đó không phải lý do để ngươi lấy sa đọa, sau khi trở về, huấn luyện của ngươi tăng lên gấp bội."
Yến Bạch Thu yên lặng lau mồ hôi:".... Hảo." Hắn nói mà, hai ngày nay trải qua quá là thoải mái đi, tổng cảm giác cứ như là đã quên cái gì đó.
Hệ thống giảm béo nói lời thấm thía:"Ký chủ, muốn tăng thì dễ, muốn giảm thì khó a, lại nói đó chính là thể chất này của ngươi, sau khi trở về nhất định phải huấn luyện gấp bội."
"Hảo!" Yến Bạch Thu tin tưởng tràn đầy, sau đó yên tâm cắn một ngụm thịt nướng mà Tư Trấn Khấu đưa qua.
"Ngô, thơm quá, ăn ngon." Đó hình như là mỳ hải sản, thịt chắc nhiều nước, cắn ở trong miệng rất là nhiều nước, thập phần ngọt lành, bên trong miếng thịt này hình như có rắc ít ớt cay, một vài loại gia vị hắn không biết tên, hơi giòn, có chút vàng.
Ăn quá ngon.
Đôi mắt Yến Bạch Thu híp híp, đem thịt hải sản trong miệng nuốt xuống.
Trong nháy mắt, hắn liền đem buồn rầu vứt sau mấy xiên thịt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT