"Bá mẫu, ngươi đừng giễu cợt ta." Thẩm Trác thật đúng là không nghĩ tới việc này sẽ dừng lại ở trên người mình.
Lăng Cửu giận dữ:"Nha, Tiểu Thẩm còn thẹn thùng, đừng a, duyên phận là chuyện không thể nói trước, ngươi xem mọi người đều đã có nửa kia, ngươi cũng nên thành gia lập nghiệp."
Thẩm Trác giả vờ không có nghe được, liều mạng ăn sủi cảo.
Hắn lúc này cũng là gặp đối thủ, ngày xưa hắn giỏi đưa đẩy, đàm luận, không có gì giấu nhau, nhưng gặp chuyện tình cảm này, Thẩm Trác cảm thấy chính mình là rùa đen rụt đầu.
"Việc này không vội không vội." Thẩm Trác từ chối, một chút cũng không nghĩ tới chuyện này, hắn nhanh miệng nói sang chuyện khác:"Đại nhân, người lần này trở về, xem ra đại sử bên kia hẳn là vẫn an ổn, khi nào thì ngươi cùng tiểu lão bản tổ chức hôn lễ?"
Thẩm Trác chuyển chủ đề cực nhanh, lại thập phần xảo diệu, vì thế mọi người đều theo bản năng đưa ánh mắt về phía Yến Bạch Thu và Tư Trấn Khấu.
Ở hoàng triều cũng không phải là không có nam phu phu, Yến Bạch Thu cùng Tư Trấn Khấu đều ở bên nhau, cũng nên tổ chức hôn sự.
Mặt Yến Bạch Thu lập tức đỏ, không được tự nhiên liếc Tư Trấn Khấu một cái, sau đó lại trộm ngắm Tư Trấn Khấu một chút, thấy Tư Trấn Khấu buông chén đũa, mặt không đổi sắc nói:"Xác thật, chuyện bên kia cũng đã ổn thỏa, ta hiện tại cũng không có nỗi lo về sau, chờ sang năm hôn sự của ta cùng Cầu Cầu cũng nên làm."
"Cha, nương, ta sẽ hảo hảo chiếu cố Cầu Cầu." Tư Trấn Khấu sửa miệng phải nói là cực kỳ tự nhiên.
Liễu Thanh Mai cùng Yến Bạch Sinh nhất thời chưa kịp phản ứng lại, còn ngốc lăng, bất quá thực mau, vành mắt hồng hông, vừa vui mừng lại kích động.
"Hảo, hảo, về sau Cầu Cầu nhà ta liền phó thác cho ngươi." Yến Bạch Sinh gật gật đầu.
Liễu Thanh Mai không hé răng.
Như thế nào lại có cảm giác nhi tử nhà mình hình như phải gả ra ngoài?
"Bất quá, hôn sự của hai người cũng không cần nóng vội, chờ thêm thời gian nữa, ta sẽ đi xem ngày hoàng đạo." Liễu Thanh Mai suy tư trong chốc lát, liền nói.
Yến Bạch Thu vẫn luôn hự hự ă sủi cảo, che giấu chính mình đang khẩn trương, đến nỗi không còn ngửi ra mùi hương của sủi cảo nữa. Có chút khẩn trương lại có chút không được tự nhiên, vì thế hắn dựng lỗ tai, nghe Tư Trấn Khấu cùng cha mẹ thương lượng chuyện hôn sự...
Cứ có cảm giác như đang nằm mơ, cực kỳ không chân thật.
Nhưng trong tâm lại rất ngọt ngào.
Lần ăn tết này bởi vì có Tư Trấn Khấu trở về, Yến gia tức khắc viên mãn, trải qua một năm một nhà hòa thuận.
Ngày Yến Bạch Thu cùng Tư Trấn Khấu kết hôn cũng đã được lựa chọn tốt, là hai mươi tháng giêng, qua năm hai người cũng không có chuyện gì, liền đi mua phòng ốc chuẩn bị kết hôn. Bởi vì mấy tháng qua, lợi nhuận ở Cửu Cung Cách rất lớn, Yến Bạch Thu hiện tại cũng không thiếu tiền, vì để sau này ở chung với cha mẹ thật tốt, liền mua hai tòa nhà gần nhau, như vậy hai người vẫn có không gian riêng tư với nhau, mà vẫn ở gần hai vị lão nhân, hai lão nhân Yến gia cũng tán thành.
Địa điểm hai người kết hôn là ở nhà mới mua, dưới sự chứng kiến của cha mẹ cùng mấy tiểu nhị ở Cửu Cung Cách, Yến Bạch Thu cứ như vậy cùng Tư Trấn Khấu kết hôn, đồng thời hai người cũng tới phủ nha huyện Thái Hòa cầm giấy công văn hai người đã thành phu phu.
Công văn này giống như giấy hôn thú thời hiện đại, Yến Bạch Thu cầm ở trong tay, cảm thấy trái tim mình cũng nhộn nhạo.
"Ngươi làm sao vậy?" Tư Trấn Khấu nhìn bộ dáng say mê của Yến Bạch Thu, trong lòng cảm thấy tò mò.
Che kín tờ giấy kia, giống như là bảo bối.
Khóe miệng Yến Bạch Thu cong cong, cả người đều tràn ngập hạnh phúc:"Ta chưa từng nghĩ tới ta cũng có thể kết hôn, lại còn có thể lãnh giấy hôn thú, quả thật giống như đang nằm mơ."
Trong tay hắn là công văn, còn không phải là giấy hôn thú của thời đại này sao?
Yến Bạch Sinh hôn hôn, lúc này mới quý trọng nhét vào trong ngực.
Tư Trấn Khấu bất đắc dĩ, duỗi tay theo thói quen sờ mặt Yến Bạch Thu, sờ sờ, gương mặt kia thiếu thịt quá mức, không còn thịt thịt như dĩ vãng. Trong lòng Tư Trấn Khấu dâng lên chút mất mát.
"Đây là đang nằm mơ sao?" Nhẹ nhàng nhéo má Yến Bạch Thu, Tư Trấn Khấu bất đắc dĩ hỏi.
"Chúng ta đều đã ở bên nhau, tự nhiên phải làm giống như tất cả mọi người, làm tiệc cưới, lấy công văn, bằng không còn ra thể thống gì?"
Yến Bạch Thu cười ngây ngốc như cũ.
Yến Bạch Thu cầm lòng không đặng ôm lấy cánh tay Tư Trấn Khấu, người lại một lần nữa nhộn nhạo lên, híp mắt, đi đường đều phiêu hồ hồ.
"Hắc hắc ~."
Dọc theo đường đi, trên mặt Yến Bạch Thu đều treo lên nụ cười ngốc hề hề, cũng may mắn hiện tại hắn đã gầy xuống, nhìn mặt mũi cũng không tồi, mặc dù là cười ngây ngô, nhìn cũng rất thích ý. Chờ khi về tới nhà, Yến Bạch Thu nhìn thấy Lăng Cửu mới nhớ tới vẫn còn chuyện chả người này, ban đầu vẫn luôn mua đồ chuẩn bị hôn lễ, liền đem chuyện của Lăng Cửu quên mất.
"Chuyện của Lăng Cửu, có một nửa là lỗi của ta, chúng ta hiện tại đã sum vầy, liền đem Bách Xuyên tìm trở về cho hắn đi, ta để ý Lăng Cửu hồi lâu, cũng thấy lần đầu tiên Lăng Cửu để ý một người như vậy." Tuy rằng đối phương là tên tham ăn mười phần, nhưng Lăng Cửu thích nha.
Tư Trấn Khấu nghe xong đại khái cũng không nghĩ ngợi gì liền gật đầu.
"Việc này thật đúng cần chúng ta ra tay, mặc kệ kết quả ra sao, cũng phải thử một lần, hài tử Lăng Cửu cũng là tên ngốc, thích người ta như vậy cũng không nói, tám phần đều che giấu trong lòng." Tư Trấn Khấu nghĩ nghĩ, cũng không khỏi thở dài.
Đừng nhìn vóc dàng của Lăng Cửu mà lầm, tám tính hắn thập phần đơn thuần, từ nhỏ đi theo Tư Trấn Khấu, rất ít cùng người khác giao lưu, càng không trải qua nhiều sự tình, rất nhiều chuyện đều phán đoán dựa vào sự chủ quan của cá nhân.
Đừng nhìn hắn hiện tại không quan tâm, không cho là đúng, phỏng chừng trong lòng vẫn để ý Hoàng Bách Xuyên kia, chỉ là đang giận lẫy.
Yến Bạch Thu cũng cảm thấy như thế, tuy rằng Thẩm Trác mỗi lần nói chuyện này còn phải phù thuộc vào Lăng Cửu, nhưng Yến Bạch Thu cảm thấy Lăng Cửu quá muộn tao, cái gì cũng không nói, cũng không nói ra nguyên cớ. Khi thấy Tư Trấn Khấu tán đồng quan điểm của chính mình, trong khoảng thời gian ngắn, Yến Bạch Thu cảm thấy chính mình tìm được đồng đội rồi.
"Đúng vậy, đúng vậy, ta khẳng định Lăng Cửu vẫn để ý Bách Xuyên, ngươi xem, đều đã lâu như vậy, ta cũng không nhìn thấy Lăng Cửu yêu người khác, cũng không thấy hắn đối với người khác quan tâm hơn, hắn chính là buồn ở trong lòng, nếu chúng ta không đưa đẩy một phen, hai người đó khẳng định sẽ bỏ lỡ." Yến Bạch Thu nói, ánh mắt lấp lánh nhìn Tư Trấn Khấu.
"Nếu không, chúng ta giúp Lăng Cửu tìm Tiểu Xuyên đi, hiện tại cũng không có việc gì, chờ đem Tiểu Xuyên tìm về, chúng ta lại quay lại huyện Thái Hòa." Yến Bạch Thu đề nghị.
Hoàng Bách Xuyên ở nơi nào, là công tử nhà ai, những điều này Yến Bạch Thu vẫn biết. Nhưng đường tới kinh thành quá xa xôi, dù hắn có muôn đi, cũng không thể đi được.
Tư Trấn Khấu đối với chuyện này không sao cả, y đều nghe theo Yến Bạch Thu.
"Hảo, việc này cứ nghe theo lời ngươi nói, nếu bọn họ thật sự có duyên phận, đi chuyến này cũng coi như là một chuyện tốt." Lúc này bọn họ đều đã đi vào sân, nhìn thấy Yến Bạch Sinh cùng Liễu Thanh Mai đang ngồi trong sân, hai lão nhân không có việc gì, rảnh rỗi liền ở trong sân trồng vài bụi hoa, ngày tháng trôi qua cực kỳ nhàn nhã. Tư Trấn Khấu liếc mắt một cái, hô một tiếng.
"Cha, nương, chúng ta từ phủ nha đã trở lại." Ngay sau đó dừng một chút, Tư Trấn Khấu cũng cảm thấy đây là một cơ hội lấy lòng hai lão nhân.
"Cha, nương, ta cùng Cầu Cầu tính toán thêm chút thời gian nữa liền đi kinh thành một đoạn thời gian, cũng coi như là đi ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài, thuận tiện đi nhấm nháp mỹ thực kinh thành. Cha, nương, hai người các ngươi cũng cùng đi đi, càng nhiều người càng vui." Tư Trấn Khấu nói thật chân thành.
Liễu Thanh Mai đang vặt lá hoa, xoa xoa cái trán không có mồ hôi, có chút hoang mang không biết phải làm sao.
Kinh thành a, nàng đúng là chưa từng nghĩ tới sẽ đi tới nơi xa như vậy đâu.
Liễu Thanh Mai tuy rằng rất thông minh, nhưng cả đời nàng chỉ mới đi các phụ cận quanh huyện thành, chưa bao giờ đi kinh thành. Các câu chuyện về kinh thành cũng chỉ nghe qua mọi người nói, nơi đó, thật tốt, thật tốt....
"Này, đi xa như vậy, có tốt không?..... " Khi nói tới chuyện này Liễu Thanh Mai có chút thấp thỏm.
Ánh mắt Yến Bạch Thu tức khắc sáng lên, đúng nha, đưa theo bố mẹ hảo hảo đi du ngoạn một phen, hơn nữa Yến gia hiện tại cũng có tiền.
"Cha, nương, các ngươi đừng do dự nữa, đên lúc đó cùng đi đi. Đưa cả Tiểu Tuyết cùng đi, Thẩm đại ca và Lăng Cửu, càng nhiều người càng vui a.
Liễu Thanh Mai vẫn có chút không được tự nhiên, loại không được tự nhiên này là một loại cảm giác không xác định.
"Này, này, không tốt đi.... "
"Không có việc gì đâu nương, đều là người một nhà, xem như là đến kinh thành kia chơi một chút, lần này chúng ta đến là muốn đưa Tiểu Xuyên trở về, đến lúc đó còn cần nương đưa ra chủ ý đâu." Yến Bạch Thu trêu ghẹo nói.
Liễu Thanh Mai nhấp môi cười khẽ, lúc này mới thả lỏng lại.
Kỳ thật là đi nơi nào, nàng vẫn có chút động tâm, nàng đẩy một chút, đối với Yến Bạch Sinh cầm cuốc bên cạnh không hé răng nói:"Ngươi xem, nhi tử đều đã nói như vậy, chúng ta cũng đi thôi."
Lúc này Yến Bạch Sinh mới hoàn hồn, hắc hắc cười, gật đầu:"Đi, cũng coi như là học thêm kiến thức mới."
Vì thế, việc này cũng đã quyết định rồi, chờ mọi người mang hành lý chuẩn bị tốt, chuẩn bị xuất phát, Lăng Cửu mới biết chuyện, chính mình cư nhiên là người cuối cùng biết được tin tức.
Hắn đột nhiên có loại cảm giác bi thương khi bị vứt bỏ.....
"Các ngươi, các ngươi như thế nào không nói với ta trước một chút a, như vậy có phải hay không quá.... Quá hưng sư động chúng." Hơn nữa tuổi bá phụ bá mẫu đã lớn, Lăng Cửu cảm thấy trong lòng có chút áy náy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT