"Ta lúc đó còn tưởng rằng hắn là đang nói đùa với ta, nhưng hắn vẫn khóc lóc, căn bản dừng không được, còn tự giam mình ở nhà, ngoại trừ buổi tối, hắn sẽ giả bộ không có chuyện gì đã xảy ra đi ra ngoài, thời gian còn lại người nào cũng không gặp.

Khi đó, ta và vợ đều lo lắng dị thường, thậm chí ngay cả chuyện của công ty, cũng không tinh thần đi quản, mãi đến tận có một ngày, ta nhận được một tin, nói tổng tài của Dương thị Dương Thành Khang đang bí mật an bài con gái của hắn đến nước ngoài đi làm giải phẫu, lòng ta nhất thời thì run rẩy, trải qua nhiều lần kiểm chứng, chứng thực thì ra nàng có con, nàng nhất định là mang thai con của a Tuấn.

Ta vẫn có linh cảm, a Tuấn chẳng mấy chốc sẽ rời khỏi ta, hơn nữa còn không biết có thể trở về hay không, đứa con kia là của Vu gia, có thể là đứa con duy nhất của a Tuấn, vừa vặn lúc đó Dương thị muốn cầu cạnh ta, cho nên ta ích kỷ, cưỡng bức bọn họ nếu như không đem đứa trẻ sinh ra giao cho Vu gia, Vu thị liền sẽ không ra tiền cứu Dương thị, kết quả, lão già Dương Thành Khang kia cuối cùng khuất phục rồi..

Xin lỗi, nếu như lúc đó ta có thể ngăn cản được hắn đi tham gia huấn luyện kia, thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy, a Tuấn thật không phải có lòng muốn tổn hại bất cứ người nào.."

Sau khi Dương Vũ Đồng nghe xong lời nói này của Vu lão đầu, hai mắt bắt đầu xuất hiện lửa giận, đây là nội dung vở kịch cẩu huyết của phim nào? "Ngươi đang kể chuyện cười quốc tế gì! Không phải có lòng muốn tổn thương bất cứ người nào? Có người nào có bản lĩnh lớn như vậy có thể để Vu Tuấn đại thiếu gia ngươi làm những chuyện thương thiên hại lý này? Ngươi không có đầu óc hay là bọn hắn dùng súng chỉa ngươi! Còn có, ở khi Vu thị phá sản, đem đồ vật trong nhà trộm sạch phải giải thích thế nào?"

"Vũ Đồng.." Vu lão đầu âm thanh khàn khàn kêu, "Chuyện này đều là truyền thông đưa tin, kỳ thực khi đó, Vu gia nơi nào còn có cái gì quý trọng để hắn trộm, ở sau khi Tử Ngôn đến nhà chúng ta, ta cùng vợ ít nhiều có được chút an ủi, đem hết thảy thời gian đều đặt ở trên người nàng, không còn thời gian quản lý công ty, công ty cũng chính thức nằm ở trạng thái không người quản lý. Đồng thời, cha của ngươi vì trả thù với ta, dùng hết trăm phương ngàn kế cướp chuyện làm ăn của Vu thị, để kế hoạch của Vu thị không cách nào tiến hành, nhưng mà mấy tháng, Vu thị cũng lại không chịu nổi, mà hết thảy vật đáng tiền từ trước lúc công ty phá sản, thì bán sạch cho tất cả công nhân coi như phụ cấp thôi việc. Truyền thông sở dĩ sẽ đưa tin là a Tuấn trộm, cũng bởi vì chịu sai khiến của một cơ sở nào đó, đem hình tượng của a Tuấn tạo thành một bại hoại xã hội, còn về người kia, ngươi thông minh như vậy, chắc ít nhiều có thể đoán được là ai có quyền lực như thế đó."

Câu nói này khiến Dương Vũ Đồng hung hăng nhíu mày lại, kết hợp sự xuất hiện của quân nhân vừa rồi kia, trong miệng Vu lão đầu này, người "Có quyền" kia, chắc chỉ có zf, còn có huấn luyện gì, chẳng lẽ.. Vu Tuấn này là tg? (Hai từ zf và tg chỉ có tác giả hiểu chứ tui thì tui cũng k hiểu luôn, nhưng mn có thể mườn tượng nhe)

Đây cũng quá không thể tưởng tượng rồi đó!

"Ngươi nguyện ý nghe lời của ta sao?" Lúc này, Vu Tuấn cuối cùng hơi bình tĩnh lại, "Ngươi biết không? Ta thật sự rất yêu ngươi, hai năm giao du với ngươi, là một trong thời gian ta vui vẻ nhất. Nhưng mà, sau khi kết thúc thi đại học, ta tròn 18 tuổi, bọn họ để ta chính thức tiến hành công việc, công việc kia là tuyệt đối bảo mật, ta cũng sợ sẽ để ngươi bị liên lụy, nhưng thực sự không muốn nói chia tay với ngươi, cho nên ta vẫn trốn ngươi, nhưng mà vẫn bị ngươi thấy được, tình cảnh ta cùng người phụ nữ kia cùng nhau, ta kêu ngươi đi, bởi vì nơi đó kỳ thực rất nguy hiểm, nhưng ngươi cũng không đồng ý, cuối cùng còn chọc đến những người kia ra, để ta đối với ngươi như vậy, vẫn may khi đó bạn của ta đều ở gần trợ giúp, thấy được tình huống này, đúng lúc giúp ta giải vây mới không còn để ta ở ngay trước mặt bọn họ đem ngươi.. Sau đó, ta đem ngươi dẫn tới trong căn hộ phụ cận, thế nhưng.. Xin lỗi, ta vẫn là.." Nói tới chỗ này, cảm xúc của Vu Tuấn lại bắt đầu kích động, "Ta vừa nghĩ tới không biết sau này còn có thể nhìn thấy ngươi hay không, ta còn là không khống chế được chính mình, mà ngươi lại hôn mê bất tỉnh, ta mới.. Xin lỗi.."

Dương Vũ Đồng theo bản năng nắm chặt nắm đấm, cô thực sự không muốn nhớ tới buổi tối hôm đó, nhắm hai mắt lại thật sâu thở ra một hơi, "Vậy Tử Ngôn thì sao? Tại sao ngươi phải đối với nàng như vậy, có biết ngươi đem nàng dọa đến có bao nhiêu thảm hay không!"

"Ngươi biết không? Bên trongcuộc sống của ta một thời gian vui vẻ nhất, chính là thời gian nửa năm này Tử Ngôn tới bên cạnh ta, ta muốn để nàng biến thành tiểu công chúa hạnh phúc nhất trên thế giới, nhưng mà.. Lần này ta trở về, là bởi vì công việc, cho nên ta không tìm ba, nhưng vậy mà để ta ở trên đường cái đụng tới các ngươi, Tử Ngôn còn gọi ngươi mẹ, lúc đó ta kinh ngạc đến trái tim đều phải nhảy ra ngoài rồi, nhưng mà không dám dừng lại nhiều, sợ bị người khác nhận ra được khác thường. Ai biết, vẫn bị biết rồi, một ngày kia ta xuất hiện ở trường học của Tử Ngôn, cũng là bởi vì Tử Ngôn bị bọn họ theo dõi, ta không thể làm gì khác hơn là lập tức gây ra hỗn loạn, lần đó bị ta mạnh mẽ mang tới trong phòng cũng vậy, xin lỗi.. Ta thật không phải là muốn thương tổn nàng, xin lỗi đứa trẻ.."

"Cái gì cũng không phải bản ý của ngươi, nhưng ngươi lại cái gì cũng làm rồi, ha!" Dương Vũ Đồng cười lạnh một tiếng, "Vu Tuấn, hiện tại ta mới phát hiện, ngươi của lúc trước, là đê tiện, ngươi của bây giờ, càng là nhu nhược! Để Tử Ngôn trở thành công chúa hạnh phúc nhất? Ngươi cả bảo vệ nàng cũng không biết!"

"Đúng, ta rất vô dụng, ta không có cách nào quang minh chính đại bảo vệ nữ nhân và con gái ta yêu, không thể cho họ một căn nhà an ổn, duy nhất ta có thể làm, cũng chỉ có lưu lại một cái tên cho đứa trẻ, nói cho nàng biết đều là lỗi của ba, xin lỗi.. Xin lỗi.. Nếu như lúc đó ta nghe lời của ba, không có hiếu kì đi tham gia huấn luyện cổ quái kia, vậy ta thì sẽ không bị yêu cầu tham dự loại công việc kia, hại ngươi và đứa trẻ thống khổ 13 năm, để ba cực khổ 13 năm, còn có mẹ.. Ta làm nàng giận đến.. Khi nàng mất, ta đều không thể xuất hiện.."

"Đứa trẻ, chớ tự trách, mẹ ngươi vốn là có bệnh tim bẩm sinh, khi đem ngươi thành công sinh ra được nàng đã tiến vào một lần chết, bệnh của nàng không phải lỗi của ngươi, nàng biết được, ở khi nàng nằm viện, ngươi có từng đến thăm nàng, nàng đều nói cho ta biết, nàng không có trách ngươi, chỉ là hi vọng ngươi có thể bình an.."

"Các ngươi có bệnh.." Sau khi nghe xong đối thoại của bọn họ, ta cứng đờ, trái tim nho nhỏ thật không chịu được kích thích như vậy!

"Cả nhà các ngươi đều có bệnh!" Ta gầm rú, ánh mắt của bọn họ đều bị ta hấp dẫn, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, "Họ Vu các ngươi đều có bệnh! Ta cũng có bệnh! Ai nói ta đồng ý trở thành con của ngươi! Ta không muốn! Không muốn! Ta không muốn ngươi làm ba của ta, ta không muốn họ Vu! Không muốn! Ta cái gì cũng không muốn!.."

Sau khi ta điên cuồng khi rít gào, xông thẳng ra khỏi phòng.

"Tử Ngôn!.." Vu lão đầu vẫn là lần đầu tiên thấy được cháu gái phản ứng thất thường như vậy, còn phủ nhận thân phận của phụ thân, sợ hãi chạy hai bước dự định đuổi tới.

"Vu bá!" Dương Vũ Đồng thả lòng nắm đấm nắm chặt lấy, "Tình huống bây giờ, ngươi cho dù đi tới, nàng cũng sẽ không nghe ngươi nói, ngươi vẫn là lưu lại chăm sóc thật tốt con trai bảo bối của ngươi đi, mời các ngươi sau này cũng đừng quấy rối cuộc sống của ta và đứa nhỏ."

Đi tới trước cửa, Dương Vũ Đồng dừng một chút, vốn muốn nói cái gì an ủi lão nhân đã vô lực đứng lên, nhưng cuối cùng vẫn là không có, lần nữa nhấc chân lên, cũng không quay đầu lại rời khỏi phòng.

Làm thành cục diện hiện tại này, đều là các ngươi tự làm tự chịu!

Hết chương 64

Edit: Một bộ mẹ con mới tui vừa đào, và chỉ có một chương hà, tui đã hoàn thành rồi cho nên thím nào muốn xem thì nhấp theo link và mà xem nha, cũng là mẹ con thôi hihi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play