Một bên khác!

Trùng Gia thận trọng bấm số điện thoại của “ông chủ”.

Lúc Thiếu Mã Gia bị bắt, ông ta đã kịp thời trốn đi, mới tránh vận rủi bị bắt.

Trùng Gia: “Ông chủ, mọi chuyện không ổn rồi”

Ông ta kế một năm một mười chuyện kế hoạch vây quét thương nghiệp thất bại, cùng với chuyện Thiếu Mã Gia bị bắt ra cho “ông chủ” nghe.

“Ông chủ” nghe vậy thì giận tím mặt: “Vô dụng, ăn hại!”

“Ông đây đã làm nền cho kế hoạch vây quét thương nghiệp cực kì hoàn mỹ rồi, còn thiếu một bước đến tận nơi thôi, vậy mà tên vô dụng kia cũng có thể làm hỏng việc của ông đây”

“Mời sĩ quan Trấn Huy cái gì chứ, phái lính đánh thuê cái gì chứ, hoàn toàn là vẽ vời thêm chuyện, tự chui đầu vào rọi”

“Ông đây nuôi dưỡng cậu ta hơn hai mươi năm, mà cậu ta chỉ có chút năng lực ấy? Tôi thật sự là đánh giá cao cậu ta rồi”

Trùng Gia thở dài: “Haiz, Thiếu Mã Gia quá muốn thể hiện mình”

“Cậu †a không những muốn giết người, còn muốn làm nhục đối phương, cho nên mới mời sĩ quan Trấn Huy và lính đánh thuê”

“Ông chủ, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào đây?”

“Ông chủ” lạnh lùng nói: “Kế hoạch vây quét thương nghiệp thất bại, kế hoạch vây quét năng lượng dưới lòng đất vẫn tiếp tục”

Trùng Gia nói: “Xin hỏi ông chủ, phái ai đến chấp hành kế hoạch này?”

Ông chủ bỗng nhiên trầm mặc.

Tất cả nanh vuốt của ông ta ở tỉnh Hà Sơn đều đã bị Diệp Huyên Tân nhổ sạch sẽ rồi.

Trước có Hồ Thanh Sơn và Hồ Nghiễm Thẳng.

Sau có Trương Văn Lương và Hoàng Phúc Lâm.

Ngay cả Vương Minh và Tử Hàm đều phản bội mình.

Ngoại trừ Trùng Gia, ông ta đã không còn người nào có thể dùng được nữa.

Phát hiện này khiến ông chủ có chút “sợ hãi”.

Một cảm giác uy hiếp mãnh liệt đập vào mặt..

“Tên họ Diệp này, quả nhiên có chút bản lĩnh. Tôi đã không nhớ nổi, bao lâu rồi không được cảm nhận được uy hiếp như vậy nữa”

“Trước kia là do chúng ta đã quá khinh địch”

“Ông Trùng nghe lệnh, bây giờ tôi ra lệnh cho ông đến chấp hành kế hoạch vây quét này, chỉ cho phép thành công, không cho phép thất bại”

Trùng Gia vội cung kính nói: “Tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

Ông chủ: “Đúng rồi, tìm cơ hội xử lý lão già nhà họ Hàn kia đi, tuyệt đối không thể để Diệp Huyền Tân giải cổ độc cho ông ta được!”

Trùng Gia: “Tôi hiểu rồi”

“Đúng rồi ông chủ, ông xem Thiếu Mã Gia.”

“Ông chủ” hừ lạnh một tiếng: “Hừ, cậu ta chính là một thắng ngụ, cậu ta còn có tác dụng gì nữa đâu”

“Hơn nữa, cậu ta to gan đến mức dám tìm người giả mạo sĩ quan Trấn Huy, đây là sẽ bị lãnh đạo số một tự mình thẩm tra, tôi cũng không cứu được cậu ta”

“Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi” Trùng Gia thận trọng nói.

Cúp điện thoại, tâm trạng của Trùng Gia vô cùng phức tạp.

Thiếu Mã Gia là con nuôi của ông chủ, ông ta vẫn còn thấy chết không cứu.

Huống chỉ mình còn là người ngoài.

Quả nhiên, gần vua như gần cọp!

Nếu như lần này kế hoạch vây quét năng lượng dưới lòng đất mà thất bại, ông ta dám xác định, ông chủ sẽ lấy mạng của mình!

Nhưng mà chắc hẳn là sẽ không thất bại đâu, dù sao lực lượng vây quét này là do ông chủ mời toàn người tinh anh từ tỉnh Đông Tam tới!

Tập đoàn Diệp Linh đã nổi tiếng.

Có giới kinh doanh toàn bộ tỉnh Hà Sơn làm chỗ dựa, tập đoàn Diệp Linh vừa được đưa ra thị trường, đã được người dân ưu ái.

Thậm chí giá cổ phiếu còn tăng cao.

Giá trị thị trường của tập đoàn Diệp Linh tăng lên gấp bội, đã nhảy lên trở thành một trong mười cái tên được mong đợi nhất tỉnh Hà Sơn, bắt đầu bộc lộ tài năng ở toàn bộ Đại Hạ.

Cái gọi là cây to đón gió, cùng lúc tập.

đoàn Diệp Linh nổi tiếng, đồng thời một tin tức ngầm cũng được lan truyền nhanh chóng.

Tập đoàn Diệp Linh vươn lên đã chạm tới lợi ích của một người có máu mặt nào đó, người kia muốn ra tay với chủ nhân của tập đoàn Diệp Linh – Diệp Huyền Tân.

Thậm chí không tiếc tiêu diệt toàn bộ địa bàn dưới lòng đất của tỉnh Hà Sơn.

Tỉnh Hà Sơn đã trải qua nhiều năm phát triển như vậy, hệ sinh thái kinh tế đã sớm đạt tới trạng thái cân bằng phồn vinh, nếu như địa bàn dưới lòng đất bị tiêu diệt, chắc chắn hệ sinh thái sẽ mất cân bằng, sẽ tạo ra ảnh hưởng cực kì không tốt đối với lợi ích của quần chúng nhân dân.

Tin tức này càng ngày càng mạnh, cuối cùng quét sạch toàn bộ tỉnh Hà Sơn, trong phút chốc lòng người bàng hoàng, lo lẳng sống qua ngày.

Thậm chí không ít xí nghiệp còn rút khỏi tỉnh Hà Sơn trong đêm để tự vệ.

Năm mươi triệu dân chúng tỉnh Hà Sơn cùng nhau hô hào, hy vọng sẽ có một thế lực nào đó có thể đứng ra ngăn cơn sóng dữ, đánh lui người vây quét, bảo vệ tỉnh Hà Sơn.

Cuối cùng, hiệp hội võ thuật Đại Hạ chỉ nhánh tỉnh Hà Sơn đã đứng ra, tuyên bố với bên ngoài răng bọn họ đã mời được đại sư Trần Phi Hảo ở Giang Hải, đến trấn giữ ở tỉnh Hà Sơn, đánh lui người vây quét.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play