Tại sao Diệp Huyền Tần lại biết bị mất này? Bọn họ hoàn toàn nằm trong khống chế của anh.

“Mau trở về gom tiền đi, các người không có nhiều thời gian.”

Bọn họ vội vã rời đi và thảo luận về các biện pháp đối phó.

Diệp Huyền Tần cười với Trữ Tài Thần: “Hợp tác vui vẻ.”

Trữ Tài Thần cười nói: “Hợp tác vui vẻ, tôi có việc đi trước.”

Khi Trữ Tài Thần rời đi, Diệp Huyền Tần đi tới chỗ Nhầm Tiền nói: “Nhanh chóng điều động một nhóm người từ tập đoàn Diệp Linh sang tiếp quản Lỗ Khang.”

Nhậm Tiền vẫn chưa kịp định thần lại, pha lật ngược tình thế 360 độ này của Diệp Huyền Tần khiến cô hâm mộ không thôi.

Hóa ra Diệp Huyền Tần là người thông minh cơ trí đến vậy. Sự tôn sùng dành cho anh ngày càng nâng cao.

“Được, được rồi, tôi sẽ lập tức chuyển người của Tập đoàn Diệp Linh qua tiếp quản Lỗ Khang.”

“Khi tiếp quản công ty,phải đặc biệt chú ý đến bất kỳ điểm khả nghi nào. Ví dụ, dây chuyền sản xuất, thiết bị sản xuất không thể giải thích được hoặc không gian kín bí ẩn gì đó…”

“Nơi khá nghi, đồ khá nghi, ý anh là?”

“Đến lúc đó cô tự nhiên sẽ hiểu.”

Bây giờ Nhậm Tiền đang bận, Diệp Huyền Tần lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại ở Chủ tịch Hàn

“Cổ trùng trong cơ thể ông thế nào rồi, mà tôi có chuyện này muốn hỏi ông trước buôn bán ma túy ở thành phố của chúng ta trong hai năm qua có phát triển hơn trước không? Tôi dường như đã tìm ra nguyên nhân gốc rễ, tốt hơn hết ông nên đến gặp trực tiếp tại công ty dược phẩm Lỗ Khang.

Trên một tỉnh lộ vắng vẻ và rộng rãi, một chiếc Mercedes-Benz đang lao vun vút. Chủ nhân của chiếc xe chính xác là Hồ Nghiễm Thắng đang muốn bỏ trốn.

Diệp Huyền Tần sẽ không thể phát hiện ra đường dây sản xuất ma túy ít nhất cho đến ngày mai, anh ta vẫn còn một ngày một đêm để trốn thoát!

Khi lái xe đến một trạm xăng bỏ hoang, anh ta đột ngột dừng xe, lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhắn cho Hoàng Phúc Lâm.

“Kế hoạch của tôi đã thất bại, Diệp Huyền Tần đã hoàn toàn tiếp quản Lỗ Khang.”

Sau khi gửi tin nhắn, anh ta trực tiếp rút thẻ điện thoại và ngắt máy, vì sợ Hoàng Phúc Lâm liên lạc với anh ta.

Anh ta lo lắng rằng Hoàng Phúc Lâm sẽ trả thù mình.

Anh ta tiếp tục lái xe về phía trước.

Lái xe về phía trước chưa được bao lâu thì đụng phải xe tải lớn nên xảy ra tai nạn. Chiếc xe tải lớn dường như bị nổ lốp, nằm chắn ngang đường.

May mắn thay, vẫn còn một con đường giữa đầu xe tải và lan can đường, đủ để Mercedes-Benz vượt qua.

Hồ Nghiễm Thắng giảm tốc độ, chuẩn bị lách qua các khe nứt.

Nhưng anh ta không ngờ khi xe vừa lọt vào khe nứt thì xe tải bất ngờ bốc cháy ngùn ngụt lao tới.

Chiếc Mercedes của anh ta bị kẹt bên trong. May mắn thay, chiếc xe tải đã dừng lại kịp thời và anh ta không bị thương.

Anh ta tức giận nhảy ra ngoài, giơ ngón tay giữa với tài xế xe tải và chửi: “Mẹ mày, có biết lái không vậy?”

Nhưng trong một giây tiếp theo, sắc mặt anh ta tái nhợt.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play