Nói rồi, Diệp Huyền Tân đưa thông tin của mấy người Độc Lang, Sát Lang cho Ưng Nhãn.

Ưng Nhãn ghi nhớ thông tin của mấy người này rồi đốt tờ giấy ngay tại đó.

“Anh Diệp, nếu được hy vọng mấy người này tới trạm liên lạc bên kia đợi tôi. Như vậy tôi chỉ cần tới đón bọn họ về là được”

“Nếu không sẽ lãng phí rất nhiều thời gian”

Diệp Huyền Tân: “Được, đưa địa chỉ của trạm liên lạc cho tôi: Ưng Nhãn vội vàng đưa địa chỉ của trạm liên lạc cho Diệp Huyền Tân.

Trước khi Ưng Nhãn đi, Diệp Huyền Tân còn uy hiếp: “Ưng Nhãn, tốt nhất anh đừng giở trò với tôi, nếu không tôi sẽ cho anh chết rất thảm”

Ưng Nhãn: “Xin anh Diệp cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ nghe theo lời anh, nhất định không phản bội anh”

Diệp Huyền Tân nói: “Đi đi, tốt nhất trong vòng năm ngày phải trở về, sau năm ngày, anh tới tìm tôi để lấy thuốc giải.”

Ưng Nhãn ngơ ngác không hiểu gì: “Thuốc giải? Thuốc giải gì cơ?”

Diệp Huyền Tân nói: “Tôi đã hạ sâu độc anh. Loại sâu độc này năm ngày sau sẽ phát tác. Nếu không lấy được thuốc giải, anh sẽ nổ tung rồi chết, bộ dạng lúc chết vô cùng thảm hại”

“Nếu không tin, anh có thể thử bóp vào kinh lạc của mình, tôi đảm bảo gáy anh sẽ phù ra, đó chính là đặc trưng khi bị trúng độc cổ trùng”

Tim Ưng Nhãn đập thình thịch.

Mẹ ơi, lúc đầu bản thân anh ta còn chuẩn bị sẽ bỏ trốn, có quỷ mới nghe theo mệnh lệnh của anh.

Nhưng bây giờ nghĩ lại, anh ta thấy anh ta đã nghĩa quá tốt cho tên ác ma này rồi. Những gì anh ta nghĩ, Diệp Huyền Tân đã nghĩ tới từ lâu và còn chuẩn bị xong đối sách.

Nhưng nói tới cũng thật kỳ lạ, Diệp Huyền Tân đã hạ sâu độc anh ta lúc nào nhỉ?

Ưng Nhãn tỏ ra rất thành khẩn: “Không cần kiểm tra. Năng lực của anh Diệp thông thiên, bản lĩnh phi phàm. Nếu anh đã hạ sâu độc vào người tôi thì nhất định là như vậy”

Diệp Huyền Tân gật đầu: “Đi đi, đánh nhanh thắng nhanh”

Đã hiểu!

Ưng Nhãn quay người rời đi.

Đợi đến khi đi xa rồi, Ưng Nhãn mới dừng bước, lấm la lấm lét nhìn bốn bên xung quanh.

Xác nhận xung quanh không có người xong, Ưng Nhãn mới bóp mạnh vào kinh lạc của mình.

Trong chốc lát, anh ta cảm thấy gáy mình phù lên, có tiếng kêu lục cục, cảm giác như có thứ gì đó khiến đầu anh ta sắp nổ tung, đau đến mức hít thở cũng khó khăn.

Anh ta vội càng buông tay ra, cảm giác đau đớn vừa nãy mới coi như đã biến mất.

Hộc hộc, hộc hộc!

Trong lòng Ưng Nhãn vô cùng kinh hãi, anh ta thở hồng hộc.

Mọi chuyện vậy là xong, xem ra anh ta phải thần phục Diệp Huyền Tân cả đời này rồi.

Bên này, sau khi Ưng Nhãn rời đi, Diệp Huyền Tân gọi điện thoại cho Độc Lang.

Bộ đàm chỉ kêu lên một tiếng rồi có người nhận máy.

“Anh, cuối cùng anh cũng liên lạc với bọn em. Bây giờ anh đang ở đâu? Tình hình thế nào rồi?”

Diệp Huyền Tân nói: “Bây giờ lập tức cho người định vị vị trí tín hiệu của tôi, nhất định phải tìm những chuyên gia giỏi nhất, dốc toàn tâm toàn lực để làm”

Đã hiểu!

Cách nói chuyện của Diệp Huyền Tân cho Độc Lang biết mọi chuyện đang vô cùng khẩn cấp nên nhanh chóng đi sắp xếp người.

Chỉ ba phút sau, Độc Lang trả lời: “Anh, em đã sắp xếp chuyên gia giỏi nhất trong việc tìm kiếm tín hiệu, để lần ra vị trí tín hiệu của anh. Anh cứ giữ điện thoại!”

Được!

Thời gian cứ trôi qua từng giây từng phút một, trong lòng Diệp Huyền Tân nóng như lửa đốt, mong chờ có thể nhanh chóng nắm được vị trí của đảo Thần Chủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play