Đối mặt với những bằng chứng vô cùng xác thực đó, Michelle Accord cũng không biết nói gì hơn, không biết phải làm như thế nào.

Michelle Reagan thì sắp tức điên rồi.

Từ trước đến nay ông ta ghét nhất là đấu đá trong nhà với nhau.

Bình thường Accord và Lord cạnh tranh với nhau rất gay gắt, nhưng cũng không làm ra chuyện gì quá đáng, nên ông ta cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.

Không ngờ lần này Michelle Accord lại giết Michelle Lord, thực sự là làm cho người khác phẫn nộ mà, ông ta không thể nhịn được nữa!

Ông ta không nể tình mà cầm cây gậy ba toong đánh

Accord tới tấp. “Mày… thằng con ngỗ nghịch này! Đó là em trai của mày đấy! Sao mài lại có thể ra tay với em trai của mình hả?”

“Sao tao lại sinh ra một đứa nghiệp chướng như mày chứ, hôm nay tao sẽ đánh chết mày!”

Michelle Accord đau đến khóc toáng lên, quỳ trên đất mà cầy xin: “Bố à, con sai rồi, con biết sai rồi, toàn bộ đều là lỗi của con “Con xin lỗi bố, tôi lạy mọi người, xin mọi người hãy tha thứ cho tôi..

Diệp Huyền Tần mất kiên nhẫn, khoát tay mà nói: “Muốn chơi khổ nhục kể hả? Không có ích gì đâu!”

“Anh dám sỉ nhục Đại Hạ chúng tôi, bôi nhọ Thần soái, hôm nay anh chết chắc rồi!”

Sắc mặt Michelle Accord trắng bệch, vội vàng dập đầu với Diệp Huyền Tần: “Cậu Diệp, xin cậu tha cho tôi, chỉ một lần này thôi mà.”

“Trước đây là tôi sai, tôi không nên chèn ép tập đoàn

Diệp Linh, là lỗi của tôi.” Diệp Huyền Tần cười lạnh: “Tha cho anh sao? Nhưng mà chưa từng có tiền lệ như vậy!

Phụt.

Câu trả lời tuyệt tình đó làm cho Michelle Accord phun máu ngay tại chỗ.

Chưa từng có tiền lệ, vậy ý tứ cũng rất rõ ràng rồi: Cậu ta chết chắc.

Michelle Reagan cũng hơi cúi người với Diệp Huyền Tần: “Cậu Diệp, chuyện này là tôi đã hiểu nhầm cậu, ông già này xin lỗi cậu, mong cậu Diệp rộng lượng bỏ quá cho, đừng chấp gia tộc Michelle nhà tôi.”

Diệp Huyền Tần nói: “Xin lỗi, tôi không rộng lượng như vậy. Gia tộc Michelle các người sỉ nhục Đại Hạ tôi, chỉ xin lỗi mà xong à? Thế thì Đại Hạ còn gì là sĩ diện nữa?”

Michelle Reagan cẩn thận nói: “Cậu Diệp, cậu nói một con số đi, xem như là tôi xin lỗi Đại Hạ

Diệp Huyền Tần: “Toàn bộ gia tộc Michelle, còn có mạng của Michelle Accord.”

Hít!

Michelle Reagan run rẩy cầm cập.

Toàn bộ gia tộc Michelle

Anh thật sự là sư tử há rộng mồm mà!

Gia tộc Michelle vô cùng giàu có, cho dù cho anh, anh có thể nuốt nổi hay sao? “Thần soái à, Đại Hạ có một câu nói, làm người nhớ lưu lại đường lui, để sau này gặp lại, cậu đừng có đuổi cùng giết tận như vậy.”

Diệp Huyền Tần: “Nhưng mà lúc gia tộc Michelle các người đối đầu với tập đoàn Diệp Linh, thì lại không thấy các người để lại đường lui.

Michelle Reagan bất đắc dĩ, chỉ có thể dùng con át chủ bài cuối cùng: “Ây da, được rồi, xem ra chỉ có thể dùng Huân chương Đại Hạ hòa bình rồi.”

Michelle Reagan thảo Huân chương hòa bình khỏi ngực, bàn tay run rẩy mà đưa cho Diệp Huyền Tần: “Cậu Diệp à, cậu có thể nể mặt chiếc huân chương này không?”

Đôi mắt Diệp Huyền Tần hiện lên sự tức giận: “Nói cho các người biết, nếu không phải vì chiếc huân chương hòa bình này, ông cho rằng gia tộc Michelle nhà ông có thể tồn tại đến bây giờ sao?”

“Tôi chỉ cần tài sản của gia tộc Michelle các người đã là nể tình lắm rồi. Nếu như còn ép tôi, thì gia tộc Michelle sẽ tan cửa nát nhà. “Ông tổ của gia tộc Michelle các người đã cống hiến rất lớn cho hòa bình thế giới, họ là anh hùng của thế giới, sao lại sinh ra những kẻ cặn bã như các người cơ chứ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play