Điện thoại của Michelle Accord vang lên, là bố của cậu ta Michelle Reagan gọi đến.

Không cần nghĩ cũng biết Michelle Reagan gọi vì chuyện gì.

Tâm trạng Michelle Accord lập tức trở nên nặng trĩu, ấn vào nút nghe: “Bố à, chuyện này con đã biết rồi, yên tâm đi, toàn bộ đều nằm trong sự kiểm soát của con “Cái gì cơ, gia tộc đã hoàn toàn không thể vận hành được nữa, toàn bộ hạng mục đều đã bị dừng lại, thậm chí công nhân cũng làm loạn đình công hết rồi sao?”

“Đáng chết, dám đốt tài sản của gia tộc Michelle này, chắc chắn sẽ phải trừng trị hung thủ theo đúng công lý.

Mức độ nghiêm trọng của việc này đã vượt qua tưởng tượng của Michelle Accord rồi. Thực sự là cậu ta không thể khống chế được tình hình.

Cứ tiếp tục như thế này, chắc không cần đến rạng sáng nay, chỉ tầm mười giờ đêm nay, gia tộc Michelle sẽ biến mất hoàn toàn.

Giờ ông trùm của thương trường giờ lại có chút bối rối, lúng túng không biết phải làm sao.

Lúc cậu ta nhìn về phía Hồng Thất Gia, ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi.

Người đàn ông này lại có thể kinh khủng như vậy, chỉ cần một câu nói, là có thể lật đổ được gia tộc Michelle Đó là một gia tộc làm trùm thương trường quốc tế cả mấy trăm năm đấy!

Giờ cậu ta thực sự rất hối hận vì không nghe lời em trai

Michelle Lord của mình, rằng đừng có đối đầu với Thần soái nữa. Nhưng mà, giờ thì mọi chuyện đã tan nát hết rồi, việc cấp bách trước mắt là nghĩ cách để tự cứu lấy mình.

Michelle Accord vội vàng an ủi bố mình: “Bố à, bố đừng có gấp, giờ con sẽ huy động chút vốn, để làm dịu tình hình trước mắt. “Sau đó, chúng ta từ từ nghĩ cách để vượt qua cửa ải lần này.”

“Được, được, giờ con làm ngay đây.”

Toàn bộ vốn lưu động của gia tộc Michelle, tất cả đều được chuyển cho Quốc tế Hoàn Cầu của Trương Nặc Thủy. Giờ chỉ có thể đòi số tiền đó về.

Về phần đối phó với tập đoàn Diệp Linh… nói đùa à, dù sao cũng phải bảo vệ nhà mình trước đã rồi mới đi đối phó được với tập đoàn Diệp Linh. Cậu ta vội vàng gọi điện cho Trương Nặc Thủy.

Lúc này, Trương Nặc Thủy đang mặn nồng với cô thư ký Khương vừa mới tuyển về.

Con mắt nhìn người của Trương Nặc Thủy quả thực là không tồi, cô thư ký Khương này đơn thuần, lương thiện. Ông ta có thể chiếm được cô ta một cách rất dễ dàng.

Đêm qua ông ta xử bí thư Khương ngay tại chỗ.

Đang chơi đùa tình chàng ý thiếp, thì đột nhiên kế toán lại vội vàng chạy vào, sau đó nói: “Ông Trương, có chuyện không ổn rồi, có chuyện không ổn rồi.”

Trương Nặc Thủy khó chịu mà nói: “Sao thế, gì mà hoảng hốt thế?”

Giờ Quốc tế Hoàn Cầu có tiền rồi, toàn bộ đều thuận buồm xuôi gió, ông ta không hề thấy chuyện gì lớn xảy ra cá.

Kế toán nói: “Tiền của chúng ta. Tiền của chúng ta đều bị ngân hàng quốc tế đóng băng lại rồi, không thể dùng được. “Cái gì cơ?”

Trương Nặc Thủy bật dậy khỏi ghế: “Con mẹ nó cô đùa tôi à?”

Kế toán cố nhẫn nhịn: “Làm sao tôi dám đùa ông chủ, tôi đưa cả máy tính đến đây rồi”

Kế toán đưa ghi chép vốn cho Trương Nặc Thủy xem. Tài khoản điện tử của công ty, toàn bộ các khoản tiền của công ty đều bị đóng băng

Con mẹ nó!

Gần xanh nổi đầy trên mặt Trương Nặc Thủy: “Một triệu tỷ mà, toàn bộ đều đóng băng hết của ông đây rồi hả? Lập tức gọi điện thoại cho ngân hàng quốc tế, bọn họ dựa vào cái gì mà tự ý đóng băng vốn của người khác.”

Kế toán nói: “Tôi đã gọi điện cho ngân hàng quốc tế rồi, người quản lý bên đó trả lời là, gần đây quỹ của chúng ta lưu động quá nhiều, lượng tiền cũng rất lớn, nên họ nghi ngờ chúng ta rửa tiền”

“Sau khi điều tra rõ chuyện này thì mới quyết định có nhả vốn ra hay không”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play