“Có lẽ anh không biết, tập đoàn Diệp Linh của chúng ta đã có được quỹ đầu tư Hồng Lam, hiện tại đang thuộc quyền quản lý của tập đoàn Diệp Linh, cho dù Quốc Tế Hoàn Cầu có lừa gạt được nhiều tiền hơn nữa thì cũng không thể so được với quỹ đầu tư Hồng Lam cả”

“Vãi, tập đoàn Diệp Linh của tôi thật trâu bò, thế mà lại có thể lấy được quỹ đầu tư Hồng Lam, lúc nãy nghe chủ tịch nói là chúng ta có cái buồm là quỹ đầu tư Hồng Lam tôi còn mơ mơ hồ hồ, không ngờ là lại có chuyện như vầy”

Từ Lam Khiết hơi nhíu mày, đại khái là không biết Quốc Tế Hoàn Cầu lấy vốn ở đâu ra mà mở thêm chỉ nhánh công ty.

Cô lạnh nhạt nói: “Vậy sau này nhờ chủ tịch Trương chỉ bảo nhiều hơn”

“Tôi cảm thấy vậy giờ tôi nên nói một câu, tập đoàn Diệp Linh của tôi không thích kiếm chuyện, nhưng cũng không sợ phiền phức, người không phạm tôi, tôi không phạm người, nếu người phạm tôi thì xa cỡ mấy tôi cũng giết!”

Cô đang cảnh cáo Trương Nặc Thủy đừng có mà ra tay với tập đoàn Diệp Linh.

Trương Nặc Thủy cười ha ha nói: “Ha ha, xa đâu cũng giết, hay lắm, thế nhưng mà chỉ sợ chủ tịch Từ cô không có cái năng lực xa đâu cũng giết đó”

Từ Lam Khiết nhìn chằm chằm vào ông ta: “Ông có ý gì?”

Trương Nặc Thủy nói: “Không có ý gì, tôi chỉ muốn hỏi chủ tịch Từ có hứng thú gia nhập vào Quốc Tế Hoàn Cầu của tôi hay không. Cô yên tâm, nếu cô mà gia nhập vào Quốc Tế Hoàn Cầu, nhất định tôi sẽ không bạc đãi cô, sẽ để cô tiếp tục phụ trách toàn bộ công việc của tập đoàn Diệp Linh”

Từ Lam Khiết đùa cợt nói: “Chỉ sợ Quốc Tế Hoàn Cầu của chủ tịch Trương không có cái sở thích như vật “Chắc chủ tịch Trương chưa biết, tập đoàn của tôi vừa mới thu mua quỹ đầu tư Hồng Lam, giá trị tận bảy trăm nghìn tỷ.

Với cái tình huống bây giờ của Quốc Tế Hoàn Cầu nếu như ông nuốt tập đoàn Diệp linh, ông không sợ sẽ bị vỡ bụng chết à?”

“Không sợ”

Trương Nặc Thủy cười ha ha nói: “Chắc là chủ tịch Từ cũng chưa nghe nói chuyện gân đây Quốc Tế Hoàn cầu của tôi được người bỏ vốn đầu tư tận một triệu tỷ”

“Một triệu tỷ, cô nói xem có thể nuốt được tập đoàn Diệp Linh của cô hay không?”

Lời này vừa nói ra, cả hội trường trở nên xôn xao.

Tất cả mọi người đều nhìn Trương Nặc Thủy với ánh mắt dò hỏi.

“Một triệu tỷ đủ để tạo ra một gia tộc giàu có, ai có thể tùy tiện bỏ ra một số tiền lớn như vậy?”

“Một triệu tỷ này rất mờ ám, có lẽ là ông ta đang lừa dối chúng ta”

“Nhưng Trương Nặc Thủy không cần thiết phải lừa gạt chúng ta, hơn nữa nhìn vẻ mặt của ông ta cũng không giống như là đang nói dối”

Từ Lam Khiết cũng ngạc nhiên, không thể tin được nhìn Trương Nặc Thủy: “Ông nói vừa có người đầu tư vốn cho một một triệu tỷ? Sao có thể chứ, ở trong Đại Hạ, ngoại trừ quỹ đầu tư Hồng Lam ra thì ai có thể bỏ ra được một số tiền lớn như vậy?”

Trương Nặc Thủy nói: “Con mắt của chủ tịch Từ quá là thiển cận rồi, không biết cô có thể dõi mắt ra xa nữa, hướng ra quốc 4 Daisy ở bên cạnh vội vàng giựt lấy góc áo của Trương Nặc Thủy, ra hiệu cho ông ta đừng nói nhiều.

Trương Nặc Thủy vội vàng ngậm miệng, trong lòng có chút sợ hãi, vừa nấy suýt nữa ông ta đã nói ra rồi.

Từ Lam Khiết nghe ra được ý tứ trong lời nói của Trương Nặc Thủy: “Ý của ông là quốc tế bỏ vốn?”

Trương Nặc Thủy lạnh lùng nói: “Chuyện này cô không cần phải quan tâm, cô cứ suy nghĩ thật cẩn thận, có muốn gia nhập vào Quốc Tế Hoàn cầu của tôi để cùng phát tài hay không”

“Nếu không theo, tôi đảm bảo cuộc sống sau này của tập đoàn Diệp Linh sẽ càng lúc càng gian nan hơn.”

“Daisy, chúng ta đi!”

Daisy cũng tiện tay ném một bản hợp đồng xuống đất: “Hợp đồng thu mua này đáng lẽ nên phát huy tác dụng từ ngày hôm qua, nhưng mà lại xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn cho nên bây giờ mới lấy ra được”

“Tôi thấy bây giờ lấy ra cũng chưa tính là muộn đâu nhỉ, ha hai”

Daisy và Trương Nặc Thủy để lại một chuỗi tiếng cười kiêu ngạo rồi nghênh ngang rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play