**********

Chương 2267: Sự tinh tế tỉ mỉ của Tuyết Mai

Đại Vu Miêu Nhất Chỉ hơi lo lắng: “Ông chủ, sẽ có quân địch mạnh tới đột kích chứ?”

Thiên Ma Vương tức giận khiển trách: “Cho dù ông phải trả giá băng tính mạng, cũng phải canh giữ tốt nơi này cho tôi. Nếu để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì đừng trách ông đây trở mặt vô tình.”

Đại Vu Miêu Nhất Chỉ sợ hãi đồng ý, ông ta không dám làm trái ý muốn của Thiên Ma Vương.

Khi Thiên Ma Vương rời đi, Đại Vu Miêu Nhất Chi cảm thấy khó chịu và ảo não.

Đang yên đang lành tự nhiên lại lấy Trùng Tam Thanh ra làm gì không biết. Nếu ông ta không lấy ra Trùng Tam Thanh thì Thiên Ma Vương sẽ không thể biết được Long Thần Vận Quốc. Như vậy thì ông ta sẽ không phải liều mạng ở lại đây canh giữ con sông to lớn này nữa.

Ông ta không dám cãi lại mệnh lệnh của Thiên Ma Vương, bởi vì ông ta đã ký thỏa thuận chủ tớ với Thiên Ma Vương. Nếu ông ta làm phản hoặc thậm chí không tuân theo mệnh lệnh của Thiên Ma Vương thì Thiên Ma Vương có thể dễ dàng giết ông ta bằng sức mạnh tinh thần.

Cái này gọi là tự làm tự chịu thôi.

Bây giờ Thiên Ma Vương đã đi khỏi rồi, nên ông ta chỉ có thể dẫn đám người Bao Nghĩa Đình đi tuần tra ven sông mà thôi.

Bây giờ đám người Bao Nghĩa Đình đã bị Đại Vu Miêu Nhất Chỉ giật dây rối nên ông ta bảo họ làm gì thì họ phải làm theo cái đó.

Cùng lúc đó, Diệp Huyền Tân dẫn theo đám người Miêu Chấn Phong Tuyết Mai tìm được một nơi vắng vẻ và tiếp tục nghiên cứu thuốc giải độc Trùng Tam Thanh.

Diệp Huyền Tân đã sửa đổi và cải tiến các đơn thuốc được ghi trong sách cổ, đồng thời đích thân tham gia nghiên cứu phát triển bào chế và thử nghiệm thuốc.

Phải mất ba hoặc bốn giờ để hoàn thành nghiên cứu và phát triển.

Sau khi nghiên cứu và phát triển hoàn thành thì vẫn chưa gọi là thành công mà muốn biết có hiệu quả hay không cần phải có các thử nghiệm lâm sàng.

Nếu bạn muốn tiến hành thử nghiệm lâm sàng thì họ phải bắt được người trúng độc cổ trùng.

Diệp Huyền Tân liếc nhìn Độc Lang: “Đến thôn Đông Ngụy bắt một người dân làng trúng độc cổ trùng”

Độc Lang giơ ngón tay cái về phía Diệp Huyền Tân và nói: “Anh à, anh thật rộng lượng. Nếu dân làng đối xử với em như thế này thì nhất định em sẽ bỏ mặc sự sống chết của họ”

“Hai”

z Diệp Huyền Tân thở dài, nếu dựa trên tính khí trước đây của anh mà người dân thôn Đông Ngụy dám xúc phạm đến uy long thì Diệp Huyền Tân nếu không tiêu diệt họ thì cũng sẽ không để họ sống yên ổn được đâu.

Nhưng bây giờ Diệp Huyền Tân đã có một cô con gái bé bỏng rồi.

Khi anh tưởng tượng rằng những người dân làng này đều chết hết, vậy thì những đứa trẻ ở thôn Đông Ngụy có thể sẽ chết đói. Lúc đó anh cảm thấy rất khó chịu trong lòng.

Vì vậy, cuối cùng anh quyết định lấy ơn báo oán và cứu dân làng của thôn Đông Ngụy.

Độc Lang rời đi.

Sau khi nghiên cứu thuốc giải, cuối cùng Tuyết Mai và Kiều Diễm cũng có thời gian rảnh để nói chuyện với Diệp Huyền Tân.

Tuyết Mai thẹn thùng ngượng ngùng mở miệng trước, còn Kiều Diễm thì trò chuyện một cách tự nhiên với Diệp Huyền Tân.

“Anh Diệp, mấy ngày nay anh đi đâu vậy? Chúng tôi tìm khắp nơi đều không thấy anh đâu cả”

Diệp Huyền Tân nói: “Lần sau muốn tìm tôi thì đừng chạy lung tung, cứ đến tập đoàn Diệp Linh tìm tôi là được rồi. Tập đoàn Diệp Linh đều có chi nhánh ở các thành phố lớn trên toàn quốc”

Tập đoàn Diệp Linh sao?. ngôn tình tổng tài

Tuyết Mai và Kiều Diễm tò mò nhìn Diệp Huyền Tân, không biết tại sao họ có thể tìm thấy Diệp Huyền Tân ở tập đoàn Diệp Linh.

Diệp Huyền Tân nói: “Tập đoàn Diệp Linh là công ty do vợ tôi điều hành và tôi cũng có tên trong đó. Các cô có thể tìm thấy tôi thông qua tập đoàn Diệp Linh.”

Kiều Diễm cong môi.

Anh Diệp à, anh thực sự là một tên đầu gỗ sao? Anh không thấy rằng Tuyết Mai thích anh sao? Nếu anh bảo Tuyết Mai đến công ty của vợ anh để tìm anh thì cho dù có thể không nể mặt nhưng chắc chắn trong lòng cũng hất đổ lọ giấm rồi.

Mặc dù trong lòng Tuyết Mai không vui nhưng ngoài mặt cô ta vẫn rất bình tĩnh.

Cô ta bước đến chỗ Diệp Huyền Tân và kéo nhẹ quần áo của Diệp Huyền Tân ra.

Diệp Huyền Tân bối rối nhìn Tuyết Mai: “Tuyết Mai, cô làm gì vậy?”

Tuyết Mai lấy kim chỉ từ trong quần áo ra và nói: “Quần áo của anh bị rách rồi, để tôi may lại cho anh”

Diệp Huyền Tân do dự một chút nhưng vẫn là không nói gì.

Tất nhiên anh có thể thấy rằng Tuyết Mai có ý với anh.

Tuy nhiên, Diệp Huyền Tân cũng không muốn phản bội Từ Lam Khiết.

Nếu chỉ là may quần áo thì không có gì, cứ coi như đó là một người bạn bình thường đi.

Tuyết Mai đã học nghề may vá từ khi còn nhỏ, tay nghề của cô ta rất tốt. Từng đường kim mũi chỉ đều như một cái máy khâu, rất đều và tinh xảo, nhìn đẹp không gì sánh được.

- -----

!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play