*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.**********
Nghe giọng điệu của bí thư Trương, sao lại làm khó mình đến vậy, không cho mình chút mặt mũi nào.
Đây không phải là phong cách của Bí thư Trương.
Sự việc đột nhiên thay đổi hoàn toàn, chắc chắn có quỷ, Hạ Nhất Hàng trở nên thận trọng hơn.
Anh ta nói: “Bí thư Trương, bây giờ chứng cứ vẫn chưa đầy đủ. Tôi chỉ đưa bà ấy về để điều tra và lấy khẩu cung.
“Ông yên tâm, tôi sẽ không đổ oan cho một người tốt, đồng thời cũng không bỏ qua cho người xấu. Tôi nhất định sẽ cho ông một lời giải thích thỏa đáng.”
Bí thư Trương thờ ơ nói: “Hừ, lần sau đừng nói bậy bạ nữa!”
“Bây giờ là xã hội pháp quyền, pháp luật rất chú ý đến cái gọi là chứng cứ, nếu lần sau cậu còn dám lộn xộn, vượt ra ngoài pháp luật, thì cẩn thận tôi phạt cậu đấy.”
Hạ Nhất Hàng khẽ gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”
Bí thư Trương ngồi xổm xuống, nhìn kỹ những sản phẩm nhái mà Lý Quế Hoa mang tới, hỏi: “Chị ơi, có phải chị đã mua những sản phẩm nhái này ở đây không? Chị nói thật cho tôi biết.” Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
“Chị yên tâm đi, cuộc trò chuyện của chúng ta rất công bằng và công khai, tôi nhất định sẽ đòi lại công bằng cho chị”
Lý Quế Hoa vội vàng gật đầu: “Tôi đã mua ở đây, chính là mua ở đây.”
Trình Hạ Vũ tức giận nói: “Bà... bà đang nói bậy bạ gì vậy! Cửa hàng trang phục Nhất Đóa của chúng tôi đều là hàng hiệu chính hãng. Cho dù có bán hàng nhái, chúng tôi cũng sẽ không bán những món hàng nhái tệ đến như vậy.”
Những người đứng xung quanh cũng đồng tình với những lời của Trình Hạ Vũ.
“Đúng vậy, cho dù bán một món hàng nhái để lừa người ta thì cũng không đến nỗi bán một món có chất lượng kém như vậy đâu.
"Lời khai lúc nãy của bà lão này trước sau không khớp với nhau, mẫu thuẫn về logic, bà ta mới là người có vấn đề mới đúng.”
Bí thư Trương thờ ơ nói: “Theo tôi thấy, việc này chưa chắc đã đúng. Bây giờ có quá nhiều doanh nghiệp có tâm địa xấu xa, có chuyện gì mà họ không làm ra được chứ?"
“Nói không chừng vì kiếm tiền mà Cửa hàng trang phục Nhất Đóa này bán hàng nhái đấy.”
Trình Hạ Vũ vô cùng tức giận.
Bí thư Trương là người có quyền lực cao, những gì ông ta nói thể ra hiện quyền uy, ông ta nói Cửa hàng trang phục Nhất Đóa bán hàng nhái thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của cửa hàng trang phục Nhất Đóa. Cô không sợ bí thư Trương.
Anh rể của của tôi là Thần Soái, ông đã chọc giận tôi, tôi sẽ bảo anh rể giết chết ông!
Trình Hạ Vũ nói: “Bí thư Trương, ông phải chịu trách nhiệm về lời nói và việc làm của mình. Ông là nhân viên công chức, không được tùy tiện nói bậy bạ, nếu không ông sẽ phải trả giá đắt đấy.”
“Nếu ông không có bằng chứng mà nói Cửa hàng trang phục Nhất Đóa của tôi bán hàng nhái. Đây là một sự xúc phạm đến danh tiếng của Cửa hàng trang phục Nhất Đóa.”
Bí thư Trương cũng không khách sáo nữa, lãnh đạm nói: “Tôi nói thật với cô, mấy ngày trước con trai tôi đã mua một món hàng lỗi từ Cửa hàng trang phục Nhất Đóa của cô.”
“Một món hàng mua với giá hơn mười triệu rưỡi tệ, nhưng chất lượng còn không bằng loại một trăm lẻ năm ngàn bán ngoài chợ. Cô xem như vậy có được xem là chứng cứ không?”
Wow!
Những người đứng xung quanh wow lên! Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
“Một nhân vật lớn như bí thư Trương nói đã mua phải một món hàng nhái thì chắc chắn ông ấy đã mua rồi nhỉ, chắc chắn ông ấy sẽ không nói dối đâu.”
“Đúng là không thể ngờ được, Cửa hàng trang phục Nhất Đóa này lại kiếm tiền một cách bất lương tâm như vậy.”
“Hừ, ngay cả con trai của bí thư Trương mà cũng dám lừa, các người không xui xẻo thì ai xui xẻo đây.”
Từ Lam Khiết, Trình Hạ Vũ, Từ Nam Huyền kinh ngạc nhìn bí thư Trương: “Bí thư Trương, ông có chắc là con trai của ông đã mua phải hàng nhái ở cửa hàng của chúng tôi không? Có phải ông đã nhớ nhầm nơi rồi không?”
Bí thư Trương nói: “Ai mà không biết tôi là một người rất cẩn thận, chuyện như thế này mà tôi có thể nhớ nhầm sao? Thật là biết nói đùa.”
Từ Lam Khiết nói: "Nhưng mà, Bí thư Trương, Cửa hàng trang phục Nhất Đóa của chúng tôi là thương hiệu nữ và chỉ bán trang sức nữ. Tại sao con trai ông lại đến cửa hàng của chúng tôi mua trang sức chứ?”
Phụt
Những người đứng xung quanh không khỏi bật cười.
Con trai của bí thư Trương đến Cửa hàng trang phục Nhất Đóa để mua trang sức nữ. Thì ra cậu ấy có sở thích kỳ lạ như vậy sao? Gương mặt của bí thư Trương nhất
thời đỏ lên, chết tiệt, thật là bất cẩn.
Ông ta vội cãi lại: "Con trai tôi mua trang sức cho vợ sắp cưới của nó, không được sao?”
Từ Lam Khiết gật đầu: “Đương nhiên là được rồi. À đúng rồi, bí thư Trương, con trai ông tên là gì, đến cửa hàng của chúng tôi mua lúc nào, mua loại trang sức gì, giá tiền là bao nhiêu vậy?”