*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên. Xin cảm ơn **********
Bọn họ bán cho ông chủ Lý, tuyệt đối là ném tiền bán phá giá.
Trình Hạ Vũ buồn bực nói: “Chị, bọn họ bán như vậy chắc chắc không thể kiên trì được lâu.”
Từ Lam Khiết cũng thở dài: “Đúng vậy. Nhưng tập đoàn Diệp Linh cũng không kiên trì được mấy ngày. Ông ta đây là thật sự muốn cùng chết với chúng ta.”
Trình Hạ Vũ nói: “Chị, rõ ràng bọn họ đang cạnh tranh không công bằng, chúng ta đi kiện bọn họ đi!”
Từ Lam Khiết nhức đầu: “Theo lý thuyết, người ta muốn bán bao nhiêu tiền thì bán bấy nhiêu tiền, không liên quan gì đến chúng ta. Đương nhiên, nói theo góc độ pháp luận thì bọn họ đã phạm tội cạnh tranh không công bằng”
“Loại tội này ba phải cái nào cũng được, rất khó xác định. Hy vọng khởi tố có hiệu quả.”
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của Từ Lam Khiết vang lên.
Lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, phát hiện là Từ Nam Huyền gọi đến.
Từ Lam Khiết tiếp máy. App
Từ Nam Huyền vô cùng lo lắng nói: “Lam Khiết, em đang ở đâu? Sao lại không có ở văn phòng.”
Từ Lam Khiết nói: “Em có việc cần xử lý nên đã đi ra ngoài. Nam Huyền, nghe ngữ khí của chị thì hình như có việc gì gấp lắm ạ?”
Từ Nam Huyền: “Rất gấp, rất gấp. Lam Khiết, em đang ở đâu? Bây giờ chị đi tìm em.”
Từ Lam Khiết vội nói: “Không cần không cần, bây giờ em quay về văn phòng chủ tịch gặp chị. Cúp máy đây. Kết thúc cuộc gọi, Từ Lam Khiết và Trình Hạ Vũ vội vàng đi về tập đoàn Diệp Linh.
Nửa đường, Từ Lam Khiết và Trình Hạ Vũ nhận không dưới mười cuộc gọi.
Những cuộc gọi này đều là các công ty con của tập đoàn Diệp Linh gọi đến, nội dung đương nhiên là tập đoàn Xây dựng Hoàn Cầu đánh bài bán rẻ hàng hóa, tạo thành ảnh hưởng lớn đến ngành xây dựng, thậm chí còn tạo thành ảnh hưởng không nhỏ cho cả tập đoàn.
Đối với việc chèn ép, cạnh tranh không công bằng của công ty Xây dựng Hoàn Cầu, hành vi này diễn ra ở phạm vi khắp cả nước chứ không phải chỉ có tổng bộ ở thủ đô.
Đối với điều này, Từ Lam Khiết cũng không có đối sách gì hay, chỉ có thể nói bọn họ án binh bất động, vững vàng, tổng bộ sẽ nghĩ cách giải quyết vấn đề thay họ.
Chẳng mấy chốc, hai người đã về đến tập đoàn Diệp Linh.
Từ Nam Huyền đang sứt đầu mẻ trán, đi qua đi lại.
Nhìn thấy Từ Lam khiết trở về, Từ Nam Huyền lập tức đi qua: “Lam Khiết, cuối cùng em cũng về. Làm chị lo lắng chết mất.”
Từ Lam Khiết hỏi: “Nam Huyền, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, chị nói em nghe đi.” App
Từ Nam Huyền chỉ vào bàn làm việc của cô: “Em tự xem đi.”
Lúc này Từ Lam Khiết mới phát hiện rất nhiều quần áo mới đang xếp chồng chất trên bàn làm việc của mình.
“Chị lấy nhiều quần áo mới đến đây làm gì?” Từ Lam Khiết tò mò đi qua.
Từ Nam Huyền nói: “Lam Khiết, Cá Nhỏ, hai em thấy chất lượng quần áo mới thế nào?”
Từ Lam Khiết nói: “Chất lượng... Cực kỳ tệ, dù là đường may đến chất vải đều là loại kém.”
“Không phải chị mua những cái này ở Pixixi đấy chứ."
Từ Nam Huyền lắc đầu: “Lam Khiết, em nhìn nhãn trên đó đi.”
Từ Lam Khiết cầm nhãn mác lên xem, lập tức đen mặt.
“Cửa hàng trang phục Nhị Đoá, Cửa hàng trang phục Tam Đoá, cửa hàng trang phục Tử Đóa, thậm chí còn có của hàng trang phục Nhất Đóa... Tất cả đều là trang phục ở các công ty con của chúng ta.
“Nam Huyền, rốt cuộc chuyện này là do ai làm?”
Từ Nam Huyền giận dữ nói: “Tạm thời vẫn chưa tra được. Chỉ là trong một đêm, cửa hàng trang phục Nhị Đoá, của hàng trang phục Tam Đóa chó má gì đó xuất hiện khắp nơi trên cả nước, hơn nữa phần lớn đều bán ở gần cửa hàng trang phục Nhất Đóa của chúng ta.”
“Làm cho của hàng trang phục Nhất Đóa của chúng ta trở thành trang phục đạo nhái.”
Đúng là chết tiệt!
Trình Hạ Vũ tức giận cắn chặt răng: “Lúc trước em sáng tạo trang phục