Lộ Tây nghiến răng nói: “ Muốn tôi xin lỗi cậu ta sao, không thể nào.”

Chủ nhiệm Chung vội vàng chạy đến nói: “Ông Jack, bà Lộ Tây, xin hai vị đừng tức giận.”

“Đây là lỗi của chúng tôi, là chúng tôi làm không tốt. Chính chúng tôi mới là người phải xin lỗi. Thay mặt Đại Hạ, tôi xin lỗi hai vị vì sự tiếp đón không chu đảo của chúng tôi.”

Ngay lúc này, phổi của Diệp Huyền Tần đang thực sự muốn nổ tung rồi.

Rõ ràng đối phương phải xin lỗi Đại Hạ, nhưng tên rác rưởi này lại bỏ qua, lại quay ngược lại xin lỗi người ta, đổ hết tội lỗi lên đầu Đại Hạ.

Ông ta còn thay mặt Đại Hạ để xin lỗi, ông ta có tư cách gì mà đại diện cho Đại Hạ chứ?

Nếu không phải là đang ở trước mặt khách nước ngoài, lúc này Diệp Huyền Tần thực sự sẽ xử lý Chủ nhiệm Chung rồi.

Jack hung hăng nhìn Lộ Tây: “Tôi hỏi bà lần cuối, rốt cuộc bà có xin lỗi không.”

“Tôi không!”

Lộ Tây nghiến răng, nói một cách dứt khoát. Jack: “Được lắm, tôi hy vọng bà có thể cứng rắn như vậy đến cùng.”

“Bây giờ tôi sẽ liên lạc với nước Dương và yêu cầu nước Dương hủy bỏ quốc tịch của bà. Từ nay về sau, bà không còn là công dân của nước Dương nữa.”

“Không cần tin tôi có làm được hay không, trước đây tôi đã hủy bỏ quốc tịch của không ít người rồi đấy.”

Nói xong, Jack lấy điện thoại di động ra để liên lạc với nước Dương.

Còn bà Lộ Tây lúc này lại vô cùng hoảng sợ.

Nếu bà ta bị mất quốc tịch, tất cả mọi thứ bà ta có bây giờ, bao gồm cả công việc, tài sản và thậm chí cả gia đình của ba ta đều sẽ không còn nữa.

Bà ta không thể nào đánh cược như vậy được.

Giờ bà ta không còn cách nào cả, chỉ có thể cúi đầu trước mặt Diệp Huyền Tần mà thừa nhận sai lầm của mình.

Bà ta vội vàng nói: “Dừng lại, dừng lại, tôi… Bây giờ tôi sẽ xin lỗi, bây giờ tôi sẽ xin lỗi!”

Nói xong, bà ta liếc nhìn Diệp Huyền Tần một cái rồi nói: “Tôi xin lỗi.”

Jack: “Không có thành ý!”

Lộ Tây nghiến răng, cúi đầu xuống nói: “Thưa cậu Diệp, tôi xin lỗi.”

Diệp Huyền Tần: “Thôi được rồi, đừng xin lỗi nữa, tôi thấy bà cũng không có ý xin lỗi chân thành gì cả…”

Lộ Tây bị ép đến đường cùng, lại vội vàng cúi đầu xuống thật sâu: “Cậu Diệp, lúc nãy là tôi không đúng, xin cậu hãy thứ lỗi cho tôi.”

“Đại Hạ có một câu cổ ngữ rằng, tể tướng có thể ôm trong bụng một chiếc thuyền. Một người có quyền lực như cậu, đừng để bụng đến một nhân vật bình thường như tôi nữa.”

Diệp Huyền Tần thờ ơ nói: “Bà nghe rõ cho tôi, sống trên địa bàn Đại Hạ của tôi, ăn của tôi, uống của tôi, dùng của tôi, còn kiếm được tiền của tôi, nhưng cuối cùng lại quay đầu cắn tôi một miếng, mắng chửi tôi, hành vi này, Đại Hạ sẽ không bao giờ nhẫn nhịn.”

“Tôi cho bà thời gian 3 ngày để rời khỏi Đại Hạ, nếu không thì tự mà gánh vác hậu quả!”

Jack liên tục gật đầu: “Cậu Diệp cậu đừng lo lắng, tôi sẽ tự mình sắp xếp việc này.”

“Nếu không có chuyện gì nữa, chúng tôi xin phép đi trước.”

Diệp Huyền Tần phớt lờ ông Jack.

Ông Jack tuyệt vọng quay người rời đi.

Chủ nhiệm Chung hung hãn nói: “Tên nhóc này, những ngày này cậu nên thành thật với tôi. Tôi sẽ đặc biệt quan sát nhất cử nhất động của nước Dương.”

“Nếu nước Dương vì cậu mà phẫn nộ với Đại Hạ, tôi thề là cậu không thể nào gánh hết trách nhiệm này được!”

Sắc mặt của Diệp Huyền Tần trở nên tối sầm lại.

Sao cái đồ hèn nhát này lại có thể lên được vị trí như ngày hôm nay vậy chứ? Hình tượng và mặt mũi của Đại Hạ đều bị tên này làm hỏng hết rồi.

Diệp Huyền Tần mắng: “Tôi hy vọng ông có thể nhận lỗi mà từ chức. Nếu như ép tôi phải đích thân xử lý thì ông sẽ phải hối hận.”

Chủ nhiệm Chung hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Huyền Tần: “Cậu đang uy hiếp tôi sao? Tôi có quyền bắt cậu phải chịu trách nhiệm hình sự đấy.”

Ông ta trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tần, sau đó xoay người rời đi.

Haizz

Diệp Huyền Tần thở dài một hơi. Nhà nào sinh ra một tên hèn nhát như Chủ nhiệm Chung này vậy chứ, đúng là gia môn bất hạnh quá mà.

Diệp Huyền Tần đã quyết định để Độc Lang tạm thời phụ trách việc đối ngoại.

Với tính cách của Độc Lang, chắc chắn sẽ lấy lại được thể diện mà Chủ nhiệm Chung đã đánh mất trên quốc tế chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà thôi.

Jack và Chủ nhiệm Chung rời khách sạn Royal Hot Spring, Jack thản nhiên hỏi: “Chủ nhiệm Chung, nếu anh Diệp yêu cầu ông từ chức, ông nghĩ thế nào?”

Chủ nhiệm Chung cười khổ: “Xin lỗi ông Jack vì đã khiến ông phải chê cười. Tôi thực sự nghi ngờ cậu ta không phải người Đại Hạ của tôi. Người Đại Hạ của tôi vẫn luôn luôn thân thiện với khách nước ngoài.”

“Anh hãy yên tâm, tôi sẽ giải quyết thỏa đáng và thậm chí hủy bỏ quốc tịch của cậu ta nữa đấy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play