**********

Tham Lang nói: "Anh, bây giờ có muốn em triệu tập đội cảm từ Lang Vương đến, bảo vệ mỏ linh thạch không?"

Diệp Huyền Tần vội vã lắc đầu: "Không được." "Hiện tại kẻ địch sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để vượt biên giới, tiền vào bên trong Đại Hạ đánh cắp linh thạch." "Đội cảm tử Lang Vương, tất cả đều điều động đến vùng biên giới, bảo vệ lãnh thổ" "Người vượt biên giới, giết không tha." "Về phần mò linh thạch này, tôi tự có cách trấn

Vâng. giữ

Tham Lang vội vàng căn dặn trợ thủ một tiếng để trợ thủ đi thông báo cho đội cảm từ Lạng Vương. Diệp Huyện Tân “Mô linh thạch, bán là đang ở phía sau cửa lớn “Lập tức mở cửa lớn.

Tuân lệnh

Tham Lang lập tức cử người gấp gáp làm việc,

Cửa lớn này là bằng đá, rất nặng, chỉ dựa vào sức người thì không thể nào mở ra được.

Thuốc nổ bình thường cũng không thể làm gì.

Nhưng nếu dùng thuốc nổ hạng nặng, sợ là sẽ làm do sup.

Cách duy nhất, chính là tìm đến bộ phận then chốt.

Kết quả là sau một hồi tìm kiếm, xuất hiện một cảnh tượng không biết khiến người ta nên khóc hay cudi.

Chính giữa cửa đá, lại có một chiếc khóa mật mã hiện đại hết sức tinh vi.

Đám người đều bối rối tại chỗ.

Bên trong lăng mộ vua chúa được phong ấn ngàn năm, sao lại có sản phẩm công nghệ cao hiện đại.

Diệp Huyền Tần quan sát cửa đá và chiếc khoa mật mã một chút, nói: "Không chỉ có khóa mật mã, mà ngay cả cửa đó này cũng mới, hắn là được bố trí ở đây chỉ máy năm.

Tham Lang sở sau gáy: “Quái đản, là tên nào ăn nó lại bỏ trí khóa mật mã và cửa đá ở đây vậy."

Diệp Huyền Tấn: "Có lẽ trước kia đã có người phát hiện ra mỏ linh thạch ở nơi này, nhưng, chắc là mỏ linh thạch lúc đó còn chưa hoàn thiện. "Cho nên đối phương bố trí cửa đá và khóa mật mã ở đây, để bảo vệ mỏ linh thạch bên trong. "Chờ sau khi mỏ linh thạch hoàn thiện, lại đến đây lấy lại mò linh thạch "

Tham Lang nắm chặt hai tay: "Phát hiện mỏ linh thạch không báo, cũng giống như trừng trị tội phản quốc." "Tên kia tốt nhất nên cầu nguyện đừng để em phát hiện, nếu không, giết chết tại chỗ"

Nếu phát hiện mỏ linh thạch này sớm một chút, dưới sự trợ giúp của linh thạch, Diệp Huyền Tấn có thể thành Vương cảnh rồi,

Chứ sao lại rơi vào kết cục như này.

Diệp Huyền Tần thở sâu: "Có thể nhận ra mỏ linh thạch, còn bố trí cửa đá và khóa mật mã ở nơi này đến thần không biết quỷ không hay, chắc hẳn không phải người bình thường"

Tham Lang nói: "Anh, anh có thể dùng kỹ thuật hack, mở khóa mật mã này không?"

Có thể cậu ta biết kỹ thuật hack của Diệp Huyền Tần ở cấp quốc gia.

Diệp Huyền Tấn lắc đầu: "Đây là khóa an toàn Wilson tiên tiến nhất cho đến nay." "Nếu cưỡng chế phá hòng, hoặc dùng kỹ thuật hack xâm phạm, cửa khóa sẽ tự động chạy thiết bị tự hủy." "Đến lúc đó mò linh thạch này, thậm chí còn dãy núi này cũng khó mà giữ."

Vậy làm sao bây giờ đây.

Tham Lang lộ vẻ tuyệt vọng: "Không thể phá hồng, cũng không có cách nào mở ra, chỉ có thể giương mắt nhìn mò linh thạch bên trong."

Diệp Huyền Tần thờ sâu: "Chúng ta không có cách nào mở ra thì kẻ địch cũng sẽ không có cách nào mo ra." "Có lẽ, hiện tại đây là cách tốt nhất để bảo vệ mỏ linh thạch" "Nơi đây trước tiên hãy cứ giữ nguyên hiện trạng, đừng làm bửa." "Các câu lại ra ngoài, canh giữ xung quanh, đừng cho bất cứ nhân viên nào khả nghĩ đến gần.

Đồng thời, tuyên bố với bên ngoài, nói Thần Soái tự mình canh giữ mò linh thạch, người dám đến gần, giết không that "Hi vọng bên ngoài vẫn chưa biết chuyện căn cơ của tôi bị hao tổn." Tham Lang thở sâu: "Anh, nếu không em lén đưa anh đi Kinh Lang chữa trị căn cơ?" "Đối với bên ngoài cử tuyên bố như cũ, ngài còn canh giữ nơi này, tin rằng kẻ địch sẽ không dám làm xắng làm bậy."

Diệp Huyền Tần cúi đầu thở dài.

Hiện tại căn cơ của anh, bị hư hại hoàn toàn. Ngay cả Kính Lang cũng không có cách nào chữa trí... trừ phi xảy ra kỳ tích.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play