*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau một hồi triền miên, Hạ Tri Điểu để đầu của Tùy Chí Thanh tựa vào vai mình, vươn tay vỗ vỗ sống lưng của Tùy Chí Thanh, sau đó lại nhẹ nhàng hôn xuống lông mày của người ngồi phía dưới: "Thật mẫn cảm..."
"...Hả?" Tùy Chí Thanh vẫn thở hổn hển như cũ.
"Mình nói cậu..." Hạ Tri Điểu ở bên tai Tùy Chí Thanh nỉ non, sau đó lại thoáng cắn vào bả vai của Tùy Chí Thanh.
Nghe đến chỗ này, Tùy Chí Thanh không khỏi khó khăn giơ tay lên, che lại miệng của Hạ Tri Điểu, không để cho cậu ấy tiếp tục nói.
Vì vậy Hạ Tri Điểu lập tức cười ra tiếng, lại kéo tay của Tùy Chí Thanh xuống: "Thế nào, không cho mình nói thì nó không tồn tại sao? Ban đầu là ai nói không có nhu cầu sinh lý a..."
"Cậu thật là..." Mồ hôi ở trên trán Tùy Chí Thanh dần dần khô lại. "Vậy những lúc như vậy cậu giải quyết như thế nào? Tự mình làm?"
"Mình..." Hạ Tri Điểu nhìn Tùy Chí Thanh, nghẹn lời, chợt đứng dậy. "Được rồi, đi thôi..."
Tùy Chí Thanh cười đến bả vai đều run lên, sau đó chỉnh quần áo lại, rồi cầm điện thoại di động lên, mở ra Weibo của mình, sau khi tìm được các bình luận nhiệt tình của fan hâm mộ có khả năng làm cho Hạ Tri Điểu ăn dấm chua, liền đăng tin: "Cám ơn đã yêu thích, tôi thích đồng tính nhưng mà không thiếu bạn gái."
Sau đó, chưa đến vài giây đồng hồ, đám fan hâm mộ của Tùy Chí Thanh liền nhao nhao bùng nổ, không ngừng hỏi Tùy Chí Thanh chuyện này là thật hay giả, có bạn gái hay chưa, nếu như là có, có phải là người con gái bị chụp ở trong tấm ảnh kia hay không.
"Cậu còn đứng đấy làm gì?" Hạ Tri Điểu xoay người nhìn về phía Tùy Chí Thanh.
"Tán gái a..." Tùy Chí Thanh cười nói.
"Ân?" Hạ Tri Điểu liền quay lại giết một lần nữa, đứng ở trước mặt Tùy Chí Thanh. "Tán người nào?"
"Ân, rất nhiều, đếm không xuể..." Tùy Chí Thanh nói.
"Giết cậu!" Hạ Tri Điểu nói xong liền vươn hai tay ra bóp cổ Tùy Chí Thanh.
Hai người náo loạn một hồi lâu, cuối cùng mới cùng nhau rời khỏi văn phòng.
Lúc đi ra tòa nhà cao ốc, sắc trời đã tối, những ngôi sao sáng lấp lánh thoạt nhìn cảm động lòng người, cùng với những ánh đèn của thành thị chiếu rọi lên cửa kiếng thủy tinh xe, theo tốc độ xe bị kéo dài về sau, càng trở nên xinh đẹp.
Hạ Tri Điểu thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía Tùy Chí Thanh đang tập trung tinh thần lái xe ở bên cạnh, sau đó mím môi cười, đem một cái tay để lên trên đùi của Tùy Chí Thanh.
Tùy Chí Thanh đang nhìn chăm chú về phía trước, ho khan một tiếng: "Đang lái xe."
"Mình biết a, bây giờ mình cũng không muốn làm gì cậu..." Hạ Tri Điểu nở nụ cười. "Chẳng lẽ... cậu hy vọng chúng ta ở trong xe làm một lần nữa?"
Nghe nói như thế, Tùy Chí Thanh thiếu chút nữa bị nước bọt của mình làm cho sặc chết: "Làm sao có thể..."
"Nếu như cậu muốn, lát nữa mình có thể thỏa mãn cậu." Hạ Tri Điểu nói.
Tùy Chí Thanh nhìn về phía Hạ Tri Điểu, lại nhẹ giọng ho một cái, sau đó tiếp tục lái xe đi về phía trước.
Đến một siêu thị tiện lợi, hai người sau khi xuống xe mua chút đồ linh tinh, sau đó liền xếp hàng để tính tiền.
Nhìn thấy ở phía trước có một đôi tình nhân đứng đó anh anh em em, nữ sinh kia cứ luôn dựa vào người nam sinh, Hạ Tri Điểu liền nhẹ nhàng kéo góc áo của Tùy Chí Thanh.
Tùy Chí Thanh sau khi nhìn thấy liền hiểu ý, nhẹ nhàng cầm lấy cánh tay của Hạ Tri Điểu. Vì vậy Hạ Tri Điểu lúc này mới vui vẻ nở nụ cười, tiếp tục quan sát Tùy Chí Thanh đang lấy điện thoại ra mở mã hai chiều chờ đợi tính tiền.
Tùy Chí Thanh chăm chú đứng đợi, ánh mắt cứ luôn đi theo nhân viên thu ngân quét mã tính tiền sản phẩm, đôi mắt mở to trông đợi, giống như một chú mèo con đang nhìn chằm chằm vào gậy đồ chơi.
Hạ Tri Điểu nhìn những chi tiết nhỏ này, không khỏi cảm thấy vui vẻ.
Còn nữa, rốt cục Tùy Chí Thanh làm như thế nào mà không cần chăm sóc nhưng đến cái tuổi này mà làn da vẫn còn tốt như vậy? Hơn nữa, cho dù ở bên dưới ánh sáng nào thoạt nhìn cũng không thấy bị bóng dầu.
"Cậu xem lại thử, đồ ăn yêu thích của cậu mình đều lấy đủ rồi đúng không?" Nhìn thấy hai người ở phía trước rời đi, Tùy Chí Thanh lại đột nhiên xoay người, đem cái rổ đưa đến trước mặt Hạ Tri Điểu, lấy tay để vào bên trong đẩy đẩy từng món.
Chỉ thấy ở bên trong đựng một túi xoài khô, một túi dâu khô, một túi lạp xưởng, một túi hạt dẻ cười, kẹo cao su, còn có mấy hộp sữa chua...
"Ân..." Hạ Tri Điểu gật đầu rồi lại ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Tùy Chí Thanh đang cúi thấp đầu nhìn vào những món đồ ăn ở bên trong giỏ, đột nhiên cảm thấy bản thân mình hình như không có tìm hiểu qua về sở thích hiện tại của Tùy Chí Thanh.
So sánh cả hai người với nhau, cảm giác hình như là bản thân mình cũng không đủ tiêu chuẩn làm một người bạn gái.
"Vậy thì tốt rồi." Tùy Chí Thanh sau khi nói xong, đem rổ để trên quầy thu ngân. "Muốn một cái túi."
Khi về đến nhà, Trình Nặc đang ngồi trên sôpha trong phòng khách, một hồi vừa xem tivi, một hồi lại mở điện thoại di động.
Hạ Hạ thì yên tĩnh nằm ở bên cạnh Trình Nặc, ngủ rất ngon, trông thấy Tùy Chí Thanh và Hạ Tri Điểu trở về, cũng chỉ là ngáp một cái, sau đó lại tiếp tục ngủ.
Trước đó Trình Nặc ở trên baidu tìm kiếm thông tin về les, dù sao mình đối với những chuyện này cũng không có đặc biệt hiểu nhiều, cho nên về mọi mặt đều tương đối hiếu kỳ. Cũng không biết là lướt lướt như thế nào, giao diện bên trên tìm ra được một đống lớn đồ vô cùng nóng bỏng.
Mãi cho đến khi nhìn thấy hai người kia trở về, lúc này Trình Nặc mới đem ánh mắt từ trên điện thoại di động thu hồi lại, chuyển sang nhìn Tùy Chí Thanh và Hạ Tri Điểu: "Tại sao hôm nay lại về trễ như vậy? Cũng không có gọi điện thoại nói bất chợt có người mời cơm."
"Việc ở công ty hơi nhiều..." Tùy Chí Thanh nói.
"Trên đường kẹt xe hơi lâu..." Hạ Tri Điểu cũng đồng thời mở miệng.
Vì vậy cuối cùng hai người đều lúng túng một chút, nhìn nhau rồi gãi đầu.
"Nha." Trình Nặc gật gật đầu nhưng đôi mắt vẫn như cũ nhìn chăm chú vào cơ thể thoạt nhìn hơi kỳ lạ của hai người.
Tiếp đó ánh mắt của Trình Nặc tập trung vào nơi cổ áo của Tùy Chí Thanh, trên đó xuất hiện dấu nhỏ màu đỏ. Tùy Chí Thanh thấy vậy, không chịu được liền sửa lại quần áo, đem cổ áo ở phía trước kéo lên cao hơn một chút.
Không thể tưởng tượng nổi, là bị ép sao? Hóa ra con gái của mình mạnh như vậy sao?
"Có ăn tối chưa?" Sau khi Trình Nặc thu tầm mắt lại liền hỏi.
"Vẫn chưa." Hạ Tri Điểu trả lời.
"Được, trên bàn có đồ ăn của mẹ làm, nhưng mà có hơi nguội, để mẹ đi hâm lại. Tri Điểu, con cùng mẹ đi vào trong đi." Trình Nặc nói xong liền đứng dậy, hướng nhà bếp đi đến.
"Tối mai mẹ muốn quay về." Sau khi đem đồ ăn đã nguội ở trên bàn đi vào trong nhà bếp, Trình Nặc quay đầu nhìn Hạ Tri Điểu.
"Sao nhanh vậy?" Hạ Tri Điểu có chút kinh ngạc.
"Đúng vậy a, dù sao con cũng không còn là người độc thân, mẹ cứ luôn ở chỗ này, quấy rầy đến vợ chồng trẻ các con sẽ không tốt." Trình Nặc nói.
Nghe được ba chữ vợ chồng trẻ, Hạ Tri Điểu liền nở nụ cười. Bản thân mình đúng là rất muốn cùng Tùy Chí Thanh kết hôn. Nếu như có thể chân chính trở thành vợ chồng trẻ, vậy thì quá tốt.
"Không có... Làm sao lại quấy rầy chứ..." Hạ Tri Điểu nhẹ nhàng nói.
"Lại là ngoài miệng nói một đằng, bên trong nghĩ một nẻo a?" Trình Nặc lườm Hạ Tri Điểu một cái.
"Thật đúng là không phải..." Hạ Tri Điểu lắc đầu.
"Con a..." Trình Nặc đem đồ ăn để vào nồi hấp. "Mẹ không biết giữa hai người con gái đến cùng là bị thu hút bởi điều gì mà tiến đến với nhau, nhưng chung quy thì tâm tư của con gái tương đối nhạy cảm, có đôi khi vẫn thích nghi thần nghi quỷ... Đặc biệt là A Thanh, mẹ cảm thấy nó so với con hay suy nghĩ nhiều hơn, cho dù là hai đứa con cùng trong chuyện này, hay là liên quan đến chuyện của Lục Kỳ, đều có thể nhìn thấy được, bản chất của A Thanh là một cô gái có suy nghĩ vô cùng cẩn thận lại nhạy cảm, cho nên con cũng đừng luôn luôn quá tùy hứng, ngày thường cũng nên quan tâm nhiều hơn đến cảm thụ của A Thanh mới phải, có biết không?"
"Con đã biết..." Hạ Tri Điểu nghe đến chỗ này, lại gật đầu.
Lời nói của Trình Nặc, suy nghĩ kỹ một chút, đúng là rất có lý.
"Có điều, dù sao mẹ cũng luôn hướng về cậu ấy..." Hạ Tri Điểu còn nói.
"Không phải dù sao mẹ cũng luôn hướng về nó. Haiz... Thành thật mà nói, nếu như không phải là nhờ A Thanh thì không có chúng ta của hiện tại." Trình Nặc nhìn nhìn lò hấp. "Năm đó, vốn dĩ lúc đầu thiếu một chút nữa mẹ đã uống thuốc diệt cỏ, nhưng mà A Thanh rất biết cách làm cho người khác vui vẻ, sẽ cho người khác hy vọng. Cho nên mẹ chỉ hy vọng đứa nhỏ này cùng với con cũng có thể tốt đẹp a, mẹ không muốn một ngày nào đó nhìn thấy tình cảm của hai đứa bị tan vỡ."
"Sẽ không, con cùng với cậu ấy sẽ hạnh phúc." Hạ Tri Điểu lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Trình Nặc.
"Như thế là tốt nhất." Trình Nặc cười cười, sau đó mở nắp nồi ra. "Hai người cùng một chỗ, điều quan trọng nhất chính là quan tâm thấu hiểu lẫn nhau, không nên hở một chút là lại giận dỗi."
"Ân, con đã biết..." Hạ Tri Điểu ở bên cạnh nhìn Trình Nặc, mãi một lúc sau mới nói. "Mẹ, trước kia con nói với mẹ những lời kia, mẹ đừng để ở trong lòng."
Trình Nặc nghe xong, ngừng một lát, nhìn về phía Hạ Tri Điểu: "Có cái gì tốt mà để ở trong lòng, giữa hai mẹ con, có thù nào mà giữ lâu chứ. Mẹ chẳng qua là hi vọng con cùng A Thanh đều hạnh phúc, như vậy mẹ liền thỏa mãn."
"Ân, mẹ thật là tốt..." Hạ Tri Điểu nói xong, đi về phía trước, vươn ra hai tay, ôm chặt Trình Nặc.
Trình Nặc vỗ vỗ sống lưng của Hạ Tri Điểu, cũng cười. Lúc còn trẻ, chung quy là hy vọng con gái có thể biến thành phượng hoàng, đến hiện tại, lại chỉ hy vọng con gái có thể mạnh mạnh khỏe khỏe, vui vui vẻ vẻ, bình bình an an. Tâm tình của con người cũng thật là kỳ diệu.
Buổi tối, Hạ Tri Điểu trước khi đi ngủ lại lướt Weibo, lúc nhìn thấy Tùy Chí Thanh nhắn cái tin nói rõ mình đã có bạn gái ở trên Weibo, phù một tiếng bật cười.
Thế nhưng một lát sau, Hạ Tri Điểu lại phát hiện, cái tin kia trên Weibo của Tùy Chí Thanh căn bản cũng không có hữu dụng, tất cả mọi người vẫn như cũ tranh đoạt vị trí bạn gái.
[ ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Chuyện này chắc mọi người cũng không biết đâu! Tôi! Chính là bạn gái chính quy của Vô Ngôn!] [ lầu trên đúng là không biết xấu hổ, tôi mới đúng! ] [cám ơn tất cả mọi người, tôi và Vô Ngôn đã lĩnh chứng~] Thậm chí còn đem tấm hình chụp lén Hạ Tri Điểu và Tùy Chí Thanh chỉnh thành P và S, đại khái chính là biến bản thân Hạ Tri Điểu thành fan hâm mộ P.
Hạ Tri Điểu sờ sờ cằm, mặt mũi tràn đầy khó chịu.
Sau đó Hạ Tri Điểu lại nhíu nhíu mày: "Cái chuyện công khai thanh minh này của cậu không có chính thức một chút nào, còn không bằng không có. Những người này thật là, cứ một mực la hét muốn gả cho cậu, cái gì a..."
"Ăn dấm rồi?" Tùy Chí Thanh xoay người lại, mơ hồ cảm nhận được Hạ Tri Điểu đang tức giận vì những cái bình luận kia.
"Còn lâu..." Hạ Tri Điểu đặt điện thoại di động xuống. "Mình không thích ăn dấm, mình thích ăn xì dầu."
"Thật sao?" Tùy Chí Thanh nắm chặt bờ vai xinh xắn của Hạ Tri Điểu, kéo cậu ấy về phía mình.
"Hừ." Hạ Tri Điểu mở điện thoại ra, tiếp tục lướt lướt lung tung trên Weibo.
"Vậy... thế nào mới gọi là chính thức?" Tùy Chí Thanh đổi tư thế, đưa tay chống đỡ đầu, tiếp tục hỏi.
"Có quỷ mới biết." Hạ Tri Điểu liếc Tùy Chí Thanh một cái, không thèm để ý đến người bên cạnh, mở ra trang chủ của một cặp đôi tình cảm PO, cảm thán nói: "Woa, đây mới gọi là xứng đôi."
"Cái gì?" Tùy Chí Thanh nghiêng người qua, mắt nhìn điện thoại của Hạ Tri Điểu.
Vì vậy Tùy Chí Thanh nhìn thấy hai người con gái chụp hình kiểu chín tấm, xinh đẹp như hoa, nội dung là: "Ngày thứ một trăm ở cùng với cô ấy, chúng tôi vẫn hạnh phúc như trước."
Sau đó trong khu bình luận hài hòa đến mức không thể hài hòa hơn nữa, không có bất kỳ ai la hết muốn gả cho ai, mà đều không ngừng nói cả hai người rất ngọt ngào, còn gửi đến những lời chúc phúc...
Tùy Chí Thanh sau khi nhìn thấy, cười cười: "Chúng ta cũng phải làm như vậy sao?"
"Mình cũng không nói gì a..." Hạ Tri Điểu nghe xong, đem điện thoại di động vứt qua một bên, kéo kéo cái gối đầu, nhìn chăm chú vào tủ quần áo ở đối diện.
Một lát sau, Hạ Tri Điểu lại rời khỏi giường, mở cửa đi ra ngoài.
Tùy Chí Thanh nhìn theo bóng lưng của Hạ Tri Điểu, cười xoay người nằm ngửa, sau đó liền ấn mở một chương trình tên là Aurora Live, cũng chia sẻ lên trên Weibo.
Mình chính là lần đầu tiên chơi cái này, thậm chí mới download chưa được bao lâu.
Sau khi mở ra, màn hình hơi đứng một chút, sau đó dần dần liền có người liên tục tiến vào.
Nhìn thấy số lượng người không ngừng liên tục tăng lên trong phòng trực tiếp, Tùy Chí Thanh hơi ngừng lại. Mình chưa từng sử dụng qua, cũng không biết nên chào hỏi như thế nào để tương đối tự nhiên, vì vậy đầu tiên liền hỏi một câu: "Nghe thấy không?"
[ nghe thấy nghe thấy! ] [ a a a a a a a a!!! Là Vô Ngôn sao?!!! Trời ơi nhìn thử xem, tôi mới thấy điều gì đây!!! ] [ a a a a a a a a! Gọi đến muốn nổ máy luôn, tiểu tỷ tỷ mau nhìn xem! ] [ Vô Ngôn, mình muốn cùng cậu sinh hầu tử! ] [ đôi mắt thật xinh đẹp, mẹ ơi, điện giật chết á!! ] [ nghẹn lời, hôn mình hôn mình hôn mình!!! ] "Lần đầu tiên trò chuyện trực tiếp thế này, mình cũng không biết nên làm thế nào, hình như người khác đều có chủ đề gì đó, mình thì không có, chỉ là muốn nói chuyện phiếm một chút." Tùy Chí Thanh nói xong, lấy một cái gối lót ở phía dưới thắt lưng của mình. "Sau đó, chính là có một chuyện muốn tuyên bố một chút."
[ ân ân ân, có chủ đề hay không có chủ đề không quan trọng, mình chỉ cần thấy mặt là đủ rồi! ] [ lão đại mời uống trà! Lão đại mời nói! ] "Là như thế này, trên thực tế, mình thích con gái, hơn nữa, mình đang yêu." Tùy Chí Thanh mỉm cười. "Mình cùng người đó, quanh đi quẩn lại rất nhiều năm mới đến được với nhau, mình đã nhận định chính là người đó."
Vì vậy, mưa đạn lại nổ.
[ ríu rít anh, cho nên mới nói, mình vẫn là chậm một bước sao? ] [ là ai là ai? ] [ ô ô ô... ] "Người đó a, là một người con gái vô cùng đáng yêu. Là người vĩnh viễn có nụ cười ngọt ngào động lòng người, mềm mại giống như một con mèo, từ trước đến nay mình chưa từng gặp qua người con gái nào đẹp giống như là người đó vậy. Không cần biết là nội tâm hay là vẻ ngoài, mình đều bị người đó hấp dẫn sâu sắc..." Nói đến chỗ này, trên mặt Tùy Chí Thanh hiện lên ý cười nhàn nhạt.
[ A, nói như vậy làm em muốn gặp bạn gái của chị một lần a! ] [ lão bà của Vô Ngôn nhất định là tiểu tiên nữ siêu cấp ôn nhu đáng yêu nha! ] [ Vô Ngôn, không cần biết như thế nào, mình yêu cậu! Chúc cậu hạnh phúc! ] "Mình cũng yêu cậu." Tùy Chí Thanh giơ tay lên, ở bên cạnh gương mặt làm một biểu tượng hình trái tim.
"Tùy Chí Thanh! Cậu ăn gan hùng rồi hay sao? Đang nói chuyện lả lơi cùng với cô gái nào đó?"
Nhưng mà đúng vào lúc này, cùng với một tiếng
răng rắc cửa phòng mở ra, Hạ Tri Điểu sau khi cầm theo một dĩa trái cây đi vào, liền thuận tay cầm lấy một con thú bông ở trên ghế, tư thế hết sức tiêu sái đánh vào người Tùy Chí Thanh!
- ---------------------------
Ngày 31-12-2019
P/S: Chỉ còn vài tiếng nữa là tạm biệt năm 2019 rồi. 🤗
Chân thành cám ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ mình trong suốt năm qua. ☺️
Mong là năm mới sẽ suôn sẻ và tiếp tục nhận được sự quan tâm của mọi người.😘
Happy new year. 🎉