Chương 9: Ham mê đặc thù! ?
Mặt của Lạc Vũ nhất thời đỏ bừng, Tịch Thất liếc mắt trừng nàng một cái, cũng không có giải thích, chỉ là gật gật đầu với ông chủ, "Ta đến mua chút hàng"
Lạc Vũ chỉ cảm thấy huyết dịch của chính mình trong nháy mắt đi ngược dòng, tất cả đều xông đến trong não rồi, Trong khoảng thời gian ngắn, choáng váng đầu vô cùng, không tìm được Đông Nam Tây Bắc. Khụ khụ khụ, không nghĩ tới Tịch Thất bình thường lạnh đến mức như khối băng, cư nhiên im lìm như vậy, còn có loại ham muốn này !
"Được, vừa vặn gần đây đến chút hàng mới, có chút đồ tốt còn chuyên môn giữ lại cho ngươi" ông chủ nhìn thấy người quen, mặt cười đến như là một đóa hoa. Trong lòng Lạc Vũ oán thầm, không nghĩ tới Tịch Thất vẫn là khách quen nơi này, còn hàng mới chuyên môn để cho cậu ấy, trời ạ, đây là chuyện ra làm sao a? Ở chung với Tịch Thất một năm, cũng không phát hiện cậu ấy có thú vui đặc thù gì a!
Ông chủ đang đang muốn tiến lên dẫn đường, đột nhiên phát hiện Lạc Vũ đứng ở một bên hồn ở trên mây, có chút chần chờ hỏi, "Vị này chính là?"
"Bạn ta, người mình, không cần lo lắng" Bên trong chợ đêm thỉnh thoảng có cảnh sát nằm vùng lẻn vào, ngụy trang thành khách. Mà loại buôn bán này một khi bị bắt, nhẹ thì phán xử bảy, tám năm, nặng thì tù chung thân thậm chí là tử hình, ông chủ tự nhiên vạn phần cẩn thận, không phải người quen chuyện làm ăn căn bản không tiếp. Bây giờ có Tịch Thất bảo lãnh, ông chủ mới yên lòng
"Ngược lại là ngươi lần đầu tiên mang bạn bè đến" ông chủ thoáng buông lỏng chút, vừa nói chuyện cười, vừa ở phía trước dẫn đường
Lạc Vũ đi theo phía sau hai người, con mắt hướng bốn phía cửa hàng đánh giá. Roi da dài ngắn bất nhất, cây nến đỏ đến mức đỏ đến mức bắt mắt, còn có nhiều loại dây xích. Đi đến quá nhanh, còn có rất nhiều đồ đều không có nhìn rõ, tựa hồ là ngựa gỗ đầu v* cao su cái gì. Lạc Vũ nuốt một ngụm nước bọt, vốn dĩ Tịch Thất còn có loại ác thú vị này, nhưng mà khẩu vị này cũng quá mẹ nó nặng rồi đó! nhìn kiểu mẫu nữ vương của Tịch Thất, hiển nhiên là cái S, cậu ấy muốn đem những thứ này dùng trên người ai? Cái gì? Đây là lần đầu tiên cậu ấy dẫn bạn đến? cậu ấy đặc biệt dẫn mình đến làm gì?
Lạc Vũ không khỏi rùng mình, Tịch Thất đột nhiên quay đầu, ngược lại đem Lạc Vũ dọa đến lùi đi hai bước
"Kì kèo cái gì, mau đi vào"
Lại là một cánh cửa, trong cửa tựa hồ có hơi tối tăm, Lạc Vũ không khỏi bắt đầu hoài nghi, trong này không phải là phòng điều giáo chứ?
Trong cửa lại là một thế giới hoàn toàn không giống gian ngoài, vũ khí đa dạng nhất thời đập vào tầm mắt của Lạc Vũ. Các loại cỡ súng. Súng ngắm đặt ở trên bàn dài, các loại đoản kiếm và đao võ sĩ cũng chỉnh chỉnh tề tề đặt ở trên giá, còn có dao găm tinh xảo chi chít để ở bên trong tủ, thậm chí còn có một từng đống thuốc nổ động một cái liền bùng nổ, quả thực chính là cái kho binh khí. Lạc Vũ bỗng nhiên tỉnh ngộ, thì ra cửa hàng tình thú bên ngoài chỉ là thủ thuật vì che dấu tai mắt người
"Cậu thích cái gì thì tùy tiện chọn, tiền đều tính cho mình" Nếu Tịch Thất đã thoải mái như vậy, Lạc Vũ cũng lười khách khí với cô ấy
Chọn một cái dao găm mang theo mang theo bên người, trang bị một ít súng ống đạn dược, cuối cùng nhìn trúng một cái đao võ sĩ trưng bày ở bên trong tủ kính chống đạn
"Lão bản, đem đao võ sĩ này lấy ra cho tôi nhìn một cái" thiệt là, lại còn khóa lại, còn giấu ở bên trong kính chống đạn, đồ thế nào cưng quý như thế?
Ông chủ thấy được buôn bán lớn tới cửa, cười đến khoa trương hơn, vội vã khen tặng nói, "Vị tiểu thư này thực sự là rất có mắt!" Lời này hắn đã nói trôi chảy
Lạc Vũ vội vã xua tay cười nói, "Ta cũng không cái gì rất có mắt, chỉ là thấy ngươi quý đồ chơi này như thế, sợ bị người trộm đi, tự nhiên là thứ tốt, lúc này mới hiếu kỳ gọi ngươi lấy ra nhìn" Khen tặng này nàng cũng không phải không ngại tiếp nhận
Lạc Vũ vừa nói xong, nụ cười của ông chủ nhất thời cứng hai phút, cho dù cho tới giờ Tịch Thất mặt không hề cảm xúc cũng không nhịn được hơi nhếch khóe miệng lên
Nhưng mà ông chủ xem vô số người, xảo quyệt, hung ác, khó dây dưa, sát khí đằng đằng, hạng người gì chưa từng thấy. Nụ cười cứng đi lại từ từ khôi phục bình thường, đàng hoàng trịnh trọng tiếp tục thuyết minh, "Đây chính là Hattori trãi qua ba tháng tận tay rèn đúc, huống chi bây giờ hắn gác đao rồi, cây đao này là vật phẩm lẻ khó có được thấy"
Lạc Vũ sinh ở thế gia sát thủ, tự nhiên nghe nói qua cái tên Hattori, Hattori là một tộc võ sĩ dưới trướng Tokugawa giai đoạn thời đại chiến quốc đến thời đại Edo, hiện tại vẫn cứ có đời sau lưu truyền đến nay. Trên thị trường, đao võ sĩ của Hattori chế tạo từ trước đến giờ đều có giá không bán, nhưng mà trong thư phòng của Lạc Hàn đúng là có một cây, lúc trước Lạc Vũ từng đòi hỏi qua với Lạc Hàn, nhưng mà Lạc Hàn không cam lòng cho, kêu nàng luyện tốt đao pháp rồi nói. Lạc Vũ vẫn trông mà thèm đến không xong, rồi lại không thể không mạnh mẽ nhịn xuống
"Cây đao này, ta muốn" Lạc Vũ vuốt ve chuôi đao, yêu thích không buông tay
"Vị tiểu thư này thực sự là sảng khoái!" Trong mắt Ông chủ tinh quang lóe qua, hai tay vỗ một cái, hôm nay nhận cái đơn đặt hàng lớn
"Cũng không phải ta trả tiền, đương nhiên sảng khoái" Lạc Vũ nói tới chuyện đương nhiên
Ông chủ nghẹn thở, như bị mắc xương cá, á khẩu không trả lời được, đột nhiên không biết nên nói tiếp những gì, còn lén lút đánh giá một chút sắc mặt của Tịch Thất, chung quy vị này mới là kim chủ đường hoàng ra dáng
Tịch Thất thấy buồn cười, hơi có chút bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nhưng mà cũng không có từ chối
Thời điểm tính tiền, chỉ là cây đao kia thì Tịch Thất bỏ ra một triệu đôla, đồ khác nhiều vô số tổng cộng lại còn không đủ số lẻ của nó. Lạc Vũ gài bẫy Tịch Thất rất lớn, biểu hiện khá là sung sướng. Tịch Thất ngược lại cũng không lắm lưu ý, điều này cũng chẳng qua là giá một cuộc làm ăn một năm trước của cô ấy. Bây giờ Thất Nguyệt Thập Ngũ chỉ là có chút danh tiếng, nhận một đơn hàng nhiều nhất không quá 2-3 triệu, ba người chia đều, cũng chỉ có một triệu nhân dân tệ không tới. So với giá trị bản thân của Tịch Thất khi xưa, thật sự là khác biệt một trời một vực
Rạng sáng mười giờ, đại đa số cửa hàng đã đóng cửa, đường phố có vẻ có mấy phần quạnh quẽ. Nhưng mà, con đường này lại so với ban ngày càng thêm náo động phồn hoa, người ở tràn ngập. Cửa hàng nơi này vừa mới mở cửa, mọi người sống về đêm cũng mới vừa bắt đầu
Trên đường có không ít tuấn anm mỹ nữ ra ngoài kiếm khách, mặc dù trên đường phố mỹ nhân như mây, vẫn cứ có không ít người nhìn về Tịch Thất, ngả ngớn thậm chí huýt sáo, chỉ là bị vướng bởi ánh mắt quá mức lạnh lẽo của cô ấy, nam nhân họ cũng không dám tiến lên đến gần
Giữa đêm khuya, lạnh lẽo băng diễm của Tịch Thất, giống như dạ minh châu tản ra hàn quang thanh u (đẹp mà tĩnh mịch), dưới ánh trăng có vẻ đoạt hồn phách người, ở trong nam nam nữ nữ nhiệt tình như lửa, càng là như hàn ngọc thấm vào ruột gan, mang theo ma lực mê hoặc
Lạc Vũ ở một bên nhìn mấy nam nhân không sợ chết kia, hướng về Tịch Thất huýt gió, thậm chí muốn tiến lên trước động tay động chân, không khỏi có chút lo lắng Tịch Thất có thể tức giận tại chỗ, máu tóe tại chỗ hay không
Tịch Thất không có tức giận, hoàn toàn không thấy tất cả người bốn phía, một đám người không liên quan với cô ấy lại làm sao có thể làm cô ấy nổi giận đây? Đương nhiên, nếu như những người kia dám to gan đụng cô ấy, cô ấy cũng không để ý một đao làm thịt móng vuốt người kia
Hết chương 9

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play